--Chương 15:
Đường Nguyệt Nhu nhìn thấy Cổ Trình Thành thì trên mặt lộ ra nụ cười, kéo Cổ Trình Thành sang một bên.
"Lâm sư muội, Chu sư đệ, mấy tiểu bối có thể liên hôn của Đạp Vân Tông ta đều đã tới đủ".
Tông chủ Đạp Vân Tông gật đầu với Cổ Trình Thành, sau đó nhìn Lâm Song và Chu Thiên Lễ: "Không biết ý của hai vị thế nào?"
Nghe vậy, trưởng lão của Tử Tiêu Tông và Chu Thiên Lễ lập tức nhìn về phía đám tiểu bối Đường gia.
Chưởng môn hiện tại là người của Đường gia, cho nên khả năng hậu duệ của Đường gia trở thành tông chủ đời tiếp theo đương nhiên cao hơn rất nhiều.
Tuy nhiên, hai người mà bọn họ mang theo, dù là Lâm Khuynh Thành hay Mộc Sơ Hàn, đều là con gái của tông chủ, tuy đồng ý kết hôn vì lợi ích của tông môn nhưng họ vẫn có quyền lựa chọn đối tượng của mình.
"Sơ Hàn, có vừa mắt ai không?"
Chu Thiên Lễ nhìn Mộc Sơ Hàn, Cổ Trình Thành cũng nhìn Mộc Sơ Hàn, sâu trong đôi mắt ôn nhu chậm rãi lộ ra một tia sắc lạnh.
Mộc Sơ Hàn dường như cảm nhận được ác ý của Cổ Trình Thành, lập tức không khỏi nghi ngờ nhìn Cổ Trình Thành, nhưng Cổ Trình Thành nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, khiến cho nàng ta cũng không nhìn ra manh mối nào.
"Chẳng lẽ là ảo giác?"
Mộc Sơ Hàn thầm lẩm bẩm, sau đó lắc đầu nhìn về phía yêu nghiệt Đường gia và yêu nghiệt Chu gia ở bên cạnh.
Suy nghĩ một chút, Mộc Sơ Hàn nói: "Nếu Đường sư huynh đồng ý thì tốt nhất".
Rõ ràng nàng ta đã chọn Đường Vô Kỷ, yêu nghiệt Đường gia.
Cổ Trình Thành đối với kết quả này cũng không có chút nào ngạc nhiên, Mộc Sơ Hàn là một người rất coi trọng lợi ích của tông môn.
Bằng không thì nàng ta cũng đã không lấy oán trả ơn hẳn.
Nàng ta dựa vào lợi ích của tông môn mới lựa chọn Đường Vô Kỷ, không hề có chuyện nhảm nhí như nhất kiến chung tình.
"Khuynh Thành, có vừa ý ai không?"
Trưởng lão Tử Tiêu Tông cũng hỏi tương tự.
Lúc này, Cổ Trình Thành không khỏi đánh giá nữ nhân kia.
Cổ Trình Thành cũng từng nghe nói về Thiên chi kiêu nữ ở phía nam Đại Tần, bởi vì Vấn Tiên Tông và Tử Tiêu Tông luôn mâu thuẫn với nhau cho nên Mộc Sơ Hàn và Lâm Khuynh Thành cũng thường xuyên bị đem ra so sánh.
Nhưng giữa Cổ Trình Thành và Lâm Khuynh Thành không có điểm giao nhau nào.
Hửm? Hình như có chút quen thuộc!
Là nàng ta!
Cổ Trình Thành hơi giật mình, nữ nhân này kỳ thực chính là nữ tử áo xanh luyện thể ở bậc thứ năm Tháp Nguyên Tố.
Nữ tử vẫn đeo khăn che mặt, dung mạo không rõ ràng, nhưng khí chất ôn hòa cùng với dáng người ma quỷ cũng đẫ đủ để khiến cho người khác phải điên cuồng.
Lâm Khuynh Thành cũng nhìn Cổ Trình Thành, trong đôi mắt mị hoặc của nàng lóe lên tia sáng nhàn nhạt.
Sau đó, nàng ta nói ra một cái tên khiến cho mọi người kinh ngạc: "Sở Vân Mặc!"
"Cái gì?"
Mọi người đều kêu lên.
Nụ cười của yêu nghiệt Chu gia, Chu Đồng, liền cứng lại trên gương mặt hắn ta.
Tất cả mọi người đều tin rằng bởi vì Mộc Sơ Hàn đã chọn Đường Vô Kỷ cho nên tất nhiên người có khả năng được chọn tiếp theo cao nhất chính là Chu Đồng.
Dù sao thì thiếu tộc trưởng cua Sở gia vẫn chưa được định, Tử Tiêu Tông có ngốc đến đâu thì cũng sẽ không mạo hiểm như thế chứ?
Nhưng không ngờ Lâm Khuynh Thành lại chọn Sở Vân Mặc.
Chuyện này đúng là nực cười.
Cho dù muốn chọn yêu nghiệt Sở gia thì cũng không đến lượt Sở Vân Mặc, ngoại trừ vẻ ngoài tuấn tú ra thì Sở Vân Mặc ở các phương diện khác hoàn toàn không thể so sánh được với ai.
Huống chi Sở Vân Mặc còn có bệnh trong người!
Đường Nguyệt Nhu cũng khá kinh ngạc, người làm mẹ như bà ấy tất nhiên lúc nào cũng tin tưởng con mình, nhưng muốn cho các tông môn khác cũng coi trọng con trai mình như thế thì đúng là không thực tế.
Bà ấy muốn Sở Vân Mặc tới đây chẳng qua chỉ để thử vận may mà thôi.
"Khuynh Thành, chuyện hôn nhân đại sự không phải là trò đùa".
Trưởng lão Tử Tiêu Môn không nhịn được phải lên tiếng.
“Cô cô, ta rất nghiêm túc, ta thật sự cảm thấy Sở Vân Mặc vừa ý".
Lâm Khuynh Thành lắc đầu, ánh mắt trong veo lặng yên nhìn Cổ Trình Thành, người giỏi che giấu thực lực, điên cuồng tu luyện, thành tựu về sau chắc chắn không thể thấp.
Nàng ta rất tin vào phán đoán của chính mình, tên người Sở Vân Mặc có bí mật, hắn tuyệt đối không phải hạng tầm thường như lời đồn bên ngoài nói về hắn.
"Chuyện này, chuyện này! "
Nét mặt Sở Vấn có chút phức tạp, đám người Đường Phong cũng nhìn nhau, hiển nhiên kết quả này đã khiến cho bọn họ trở tay không kịp.
Chi bằng cứ nói thẳng chuyện Sở Vân Mặc có bệnh trong người ra, để tránh việc Tử Tiêu Tông làm lớn chuyện nếu như tự mình biết được.
"Có một chuyện ta cần phải nói trước với chư vị, Vân Mặc bị bệnh Thiên Uy, là một loại bệnh khó có thể chữa được bằng đan dược bình thường".
Sở Vấn suy nghĩ một chút rồi nói.
"Thiên Uy!"
Lâm Khuynh Thành có chút sửng sốt, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...