Thoáng cái đã tiêu gần hết số linh thạch kiếm được, Trần Vũ cũng không thấy đau lòng.
Đây toàn là đồ vật cần thiết, hắn không thể không mua.
Trở về tiểu viện, Trần Vũ đâm đầu vào tu luyện, dưới sự hỗ trợ của linh tuyền, mấy ngày này hắn cảm thấy mình sắp đột phá.
Dựa theo pháp quyết, Trần Vũ bắt đầu vận hành từng đợt chu thiên tuần hoàn.
Mặc dù hiệu suất thấp, nhưng đối với đệ tử ký danh như hắn đã tốt lắm rồi, cứ cách ba canh giờ hắn lại hoàn thành một vòng chu thiên.
Mỗi lần vận hành như vậy, kinh mạch lại được rèn luyện, đồng thời hiệu suất lưu chuyển linh khí cũng được đề cao.
Quá trình này không có sự trợ giúp của đan dược, thuần túy là do nỗ lực cực khổ của bản thân.
Ngày lại qua ngày, đảo mắt cái đã gần nửa tháng.
Trong tiểu viện vẫn an tĩnh dị thường, cửa vẫn đóng chặt không hề có dấu hiệu mở ra.
Kỳ thật, đây là thời khắc trọng yếu để hắn trùng kích cảnh giới.
Trải qua nhiều ngày hấp thu và tu luyện, hiện tại tu vi của hắn chỉ cách nửa bước liền tiến vào Ngưng Khí tầng hai.
Khi cảm nhận thời cơ đã tới, Trần Vũ liền phục dụng Bồi Chân Đan đã mua lúc trước, sau đó bắt đầu trùng quan.
Linh khí trong cơ thể không ngừng di chuyển khắp kỳ kinh bát mạch, sau đó được làm tinh nhuần lại.
Dưới sự bồi dưỡng không ngừng nghỉ của linh tuyền và sự chiếu cố của Bồi Chân Đan, linh khí vận chuyển trong kinh mạch mỗi lúc một nhanh hơn.
Cứ như vậy, mỗi sợi linh khí tiến vào đan điền đều được tế luyện nhiều lần, khiến màu sắc của chúng đậm hơn một chút.
Thấy thì đơn giản nhưng chỉ cần bất cẩn một chút thì việc trùng quan sẽ thất bại, nên việc này hết sức gian nan, hắn không dám gấp gáp.
Lúc này, trên trán Trần Vũ đã lấm tấm mồ hôi, nhưng hắn vẫn vô cùng cẩn thận, dùng thần thức từng li từng tí điều khiển linh khí chạy khắp kinh mạch.
Từng khắc trôi qua, y phục đã thấm đẫm mồ hôi nhưng hắn vẫn không nhúc nhích, tiếp tục cắn răng kiên trì.
Một canh giờ trôi qua, Trần Vũ đột nhiên ngã xuống mặt đất, sắc mặt trở nên tái nhợt đến cực điểm.
Có điều đây không phải là do trùng quan thất bại, mà là sau khi thành công thì sức cùng lực kiệt, không thể ngồi vững.
"Ngưng Khí tầng hai!"
— QUẢNG CÁO —
Lúc này, ngay cả một ngón tay cũng không động đậy được, nhưng khóe miệng hắn lại tràn đầy tươi cười, rốt cuộc đã đột phá thành công.
So với người khác, tốc độ của hắn không được xem vào đâu, nhưng Trần Vũ không hề bất mãn.
Tuy nhiên lần bế quan này vẫn chưa thể kết thúc, hắn phải cố gắng thêm vài ngày để củng cố tu vi.
Trần Vũ không vì một chút thành tựu mà tự mãn, ngược lại sau mỗi lần thành công thì mục tiêu tiếp theo lại cao hơn.
Lúc này, việc vận dụng Nạp Khí Quyết ngày càng thuần thục, cảm giác linh khí không ngừng gia tăng từng ngày.
Dưới sự kiên trì của bản thân, chỉ nửa tháng sau hắn đã xuất quan.
Bây giờ tầng thứ hai đã được củng cố vững chắc, khí chất toàn thân cũng có chút biến đổi.
Trần Vũ ngồi trên giường, bắt đầu thi triển Nội Thị Thuật kiểm tra thân thể.
Lần này hắn thấy đan điền đã xuất hiện thêm vài tia linh khí, cảm giác thâm hậu hơn lúc trước rất nhiều.
Sau khi kiểm tra đan điền, Trần Vũ vận dụng Nội Thị Thuật kiểm tra thức hải, hắn thấy Hắc Tháp vẫn nằm tịch mịch tại đó, không hề có dấu hiệu thức tỉnh.
Thấy tình cảnh vẫn bình thường, vẻ mặt của hắn mới dãn ra một chút, điều hắn lo lắng bất an nhất chính là Hắc Tháp.
Nó giống như quả bom nổ chậm, chẳng biết khi nào sẽ phát tác, khi đó cũng không biết phải làm sao.
Nhưng ít nhất, hiện giờ hắn vẫn còn một chút thời gian để chuẩn bị.
Nghe nói tông môn có một nơi chuyên kiểm tra tà vật cho đệ tử gọi là Liệu Thương Các, nhưng mỗi lần vào phải tốn tới 15 linh thạch.
Tuy bây giờ không có nhiều linh thạch như vậy, nhưng một thời gian sau, khi gom đủ hắn sẽ đến đó một chuyến, xem thử có phát hiện nào không.
Trần Vũ chỉ hy vọng, hành động lặng lẽ này không bị Hắc Tháp phát hiện, nếu không hắn sẽ toi đời.
Mặc dù nguy hiểm, nhưng nhớ tới chữ "Phúc" của Bạch Lão, hắn lại an tâm hơn một chút.
Nghĩ thông suốt mọi chuyện, Trần Vũ mở túi trữ vật lấy ra một tấm lệnh bài màu đen và một tấm ngọc bội hình bán nguyệt.
Tấm lệnh bài màu đen này là vật cha hắn lúc chết vẫn giữ trong tay, là manh mối cái chết của cả nhà năm ấy.
Bây giờ đã có chút thực lực, nhưng lại không cách nào trở về cố hương, có điều hắn sẽ không để mọi chuyện trôi qua đơn giản như vậy.
— QUẢNG CÁO —
Event
Đợi đến lúc trở về, hắn chắc chắn sẽ náo động phàm tục một phen long trời lở đất.
Nhìn lệnh bài màu đen, lòng bàn tay Trần Vũ khẽ siết chặt trong vô thức, hiển nhiên thù này không chết không thôi.
Còn tấm ngọc bội hình bán nguyệt kia là món quà của Bạch Tử Vân, lúc trước hắn nhìn không ra điểm khác thường nào.
Nhưng bây giờ, hắn mơ hồ phát hiện bên trong tấm ngọc bội này có một tia linh lực ba động.
Mặc dù không biết công dụng của thứ này là gì, nhưng để gần lại khiến tinh thần tư thái, dễ chịu vô cùng.
Giờ phút này, nghĩ kỹ lại hắn thấy Bạch Tử Vân có thể là người tu tiên, nếu không thì sao nàng lại biết vị trí của Thăng Tiên Đài.
Hơn nữa, lại còn nắm rõ cách thông qua sương vụ dày đặc bên ngoài, đây là chuyện phàm nhân có thể làm được sao?
Trải qua một khoảng thời gian tiếp xúc, hắn phát hiện khí chất của nàng có tám chín phần giống với tu tiên giả.
Sự lãnh đạm kia, cho dù có gặp cường địch vẫn tỏ ra bình thường, căn bản không phải tiểu thư bình thường có thể làm được.
"Hy vọng tương lai chúng ta có thể gặp lại lần nữa!" Trần Vũ khẽ thở dài, đem lệnh bài màu đen cất vào túi trữ vật, rồi lấy ngọc bội đeo lên đai lưng.
Lại mất thêm mấy ngày để chuẩn bị, lần này hắn đi tìm Trương Phong và Đỗ Trạch, đưa cho mỗi người một viên Bồi Chân Đan.
"Trần sư đệ, ngươi lấy ở đâu ra nhiều Bồi Chân Đan vậy?" Trương Phong nhíu mày, ánh mắt tò mò nhìn sang Trần Vũ.
Đan dược dùng để tiến cấp không hề rẻ, nếu ở trong tông môn, phải bỏ ra 15 linh thạch mới mua được, còn bên ngoài lại càng đắt hơn.
Lần trước đi dạo phiên chợ đêm, Trương Phong hắn phải tốn gần hết sản nghiệp mới mua được một viên.
Nhưng đáng tiếc, hắn không có linh tuyền phụ trợ như Trần Vũ, nên đột phá thất bại.
Cứ tưởng phải đợi nửa năm sau mới có thể mua thêm một viên nữa, nhưng không ngờ Trần Vũ lại mang đến một lượt hai viên, làm bọn hắn bất ngờ không thôi.
"Nói ra cũng thật may mắn, mười ngày trước đệ vào trong sơn mạch phụ cận tìm một ít linh dược để bán, không ngờ lại tìm được một gốc linh dược cấp ba, sau đó bán được hơn 60 linh thạch, nên mới mua cho mỗi người một viên Bồi Chân Đan để tu luyện.
" Trần Vũ đã có chuẩn bị từ trước, lập tức tung ra mấy cái lý do thỏa đáng.
Nghe được lời này, hai người Trương Phong khẽ liếc mắt nhìn nhau, bọn hắn không khỏi hâm mộ sự may mắn của tiểu đệ này.
"Không ngờ Trần sư đệ lại may mắn như thế, lần trước ta cũng tìm được vài gốc linh dược, nhưng cấp độ không cao, nên chẳng được bao nhiêu cả.
" Đỗ Trạch gật đầu hiểu ra, cũng nhìn Trần Vũ với ánh mắt khác.
Thật ra chuyện này rất bình thường, phần lớn đệ tử đều chui vào sơn mạch tìm linh dược để đổi lấy tài nguyên tu luyện, nên chẳng ai nghi ngờ gì cả.
— QUẢNG CÁO —
Có điều, lần sau bọn hắn cũng muốn vào trong sơn mạch thử vận may một phen, biết đâu lại được thần may mắn chiếu cố.
"Trần sư đệ quả thật may mắn, nhưng đan dược này quá trân quý, ta không thể nhận được, ngươi cứ giữ lại để dùng cho lần đột phá tiếp theo đi.
" Trương Phong lắc đầu, mặc dù muốn nhưng y không thể nhận được.
Đỗ Trạch cũng đem đan dược trả lại cho Trần Vũ, cũng không có ý định lấy đan dược này để tu luyện.
Dù sao hắn cũng như sư huynh của Trần Vũ, luận về tu vi còn cao hơn rất nhiều, sao có thể lấy như vậy.
"Đệ thấy hai người đã tích súc linh lực khá lâu rồi, hôm nay có Bồi Chân Đan sẽ đột phá được tầng tiếp theo.
Các huynh cứ việc nhận lấy, nếu thực lực của hai huynh tăng thì chúng ta cũng được an toàn hơn, xem như đệ cho các huynh mượn đi.
"
Trần Vũ cảm thấy đau đầu, mặc dù đã có tính toán từ trước, nhưng quả nhiên hai người này không dễ nhận đồ của người khác.
Nghe lời này của Trần Vũ, bọn hắn cảm thấy rất hợp tình hợp lý, mà ba người còn thân nhau như huynh đệ ruột thịt, chuyện này không đáng là gì.
Đây chỉ là mượn đan dược, lần sau bọn hắn sẽ tìm cách trả lại cũng không muộn.
Dù sao thì Trần Vũ vừa mới đột phá cách đây không lâu, cần ít nhất ba bốn tháng mới có thể đột phá tầng tiếp theo.
Chi bằng trước mắt cứ nghe theo lời Trần Vũ, thực lực bọn họ tăng lên một khúc thì mọi người cũng được an toàn hơn.
"Vậy bọn ta xin đa tạ, tâm ý này Trương Phong ta xin khắc cốt ghi tâm.
" Trương Phong gật đầu trịnh trọng.
"Ta cũng vậy, nếu sau này có khó khăn cứ nói với ta một tiếng.
" Đỗ Trạch gật đầu, tiếp nhận đan dược một cách cẩn thận.
Thấy hai người bọn họ rốt cuộc cũng chịu nhận, Trần Vũ lập tức mỉm cười:
"Vậy mới đúng chứ, chúc Trương sư huynh và Đỗ sư huynh sớm ngày đột phá thành công.
"
"Được, sư đệ cứ chờ tin tốt của bọn ta!" Đỗ Trạch gật đầu, vẻ mặt vô cùng tự tin, sau đó trở về tiểu viện, chuẩn bị trùng kích tầng thứ tư.
"Trần sư đệ cũng đợi tin tốt của ta đi!" Trương Phong vỗ vai Trần Vũ, thái độ vô cùng thân mật, sau đó lập tức trở về chuẩn bị mọi thứ để trùng kích.
Có đan dược này trong tay, bọn hắn tin chắc mình sẽ đột phá được tầng tiếp theo của Ngưng Khí Kỳ.
Đôi lời: Các bạn có thể xem bản đồ chi tiết ở trong phần bình luận, mình chỉ có thể gửi link, không đăng ảnh trực tiếp được.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...