Đêm thứ 6 ngày 13 tháng X năm 20XX, cả đất nước bị náo động. Tổ chức Thiên Sát thế giới ngầm bá chủ thứ 3 đã bị một người đàn ông xóa xổ vào một buổi tối. Biến động lớn xẩy ra, thế giới ngầm nổ ra chiến tranh lớn. Nhằm thôn tính địa bàn còn thừa lại của Thiên Sát sau khi biến mất.
Tên cầm đầu tổ chức liền bị giết, các cao thủ Thiên Bảng, Địa Bảng, Nhân bảng chết cũng vô số.Câu truyện được kể lại bởi những người may mắn sống sót, cùng với sức tàn phá kinh khủng còn lại trong chiến đấu khiến các thế lực đều lo sợ.
Mọi việc mất một thời gian ngắn để thiết lập lại trật tự, từ đó trong thế giới ngầm trong nước cũng tồn tại một huyền thoại về sự kiện này. Họ gọi nó là Đêm Đen Tối dựa theo ngày đen tối a( thứ 6 ngày 13), còn người bí ẩn được gọi Tử Thần Bóng Đêm.
Quay lại vào cái Đêm đen tối để tìm hiểu mọi chuyện nào.
Diệp Thần dựa theo thông tin moi được từ Thanh Lam a. Hắn liền đi tìm đường đến tổ chức Thiên Sát.
Nhưng đi được nửa đường hắn liền cười khổ. Hắn bây giờ mới phát hiện tấm bản đồ Thanh Nhi vẽ cho hắn thật quá chi tiết a, nhưng công nhận nàng vẽ đẹp dễ sợ. Trình độ vẽ của nàng tỷ lệ nghịch với vẻ đẹp của nàng được không.
Cũng tại hắn chủ quan a, không xem trước bây giờ chẳng lẽ quay về lấy à. Biết trước liền mang Thanh Nhi theo tốt.
Diệp Thần đang loay hoay không biết lên làm sao à thì tiếng Linh Nhi liền vang lên.
“ Lão công, ngươi có thể sài điện thoại được không” Linh Nhi thở dài nói. Đồ hiện đại sinh ra để làm cảnh sao. Với lại nhìn ngươi quả thật không khác gì nông dân mới lên thành phố à.
“Ân, ngươi nói đúng Linh Nhi quả nhiên thông minh” Diệp Thần cười lớn. Sao hắn lại quên chứ, đúng là chưa già đã đãng đâu.
“Alo, alo à, ai nghe đi à “ Diệp Thần lôi điện thoại ra gọi vào số lão bà a. Hắn không có số điện thoại Thanh Nhi đâu.
“Alo, ta nghe lão công” Mộ Dung Tiên từ trong giấc ngủ thức giấc nói.
“ Ân, lão bà ngươi đưa điện thoại cho Thanh Nhi a, ta có chút chuyện à.” Diệp Thần nói.
Mộ Dung Tiên đưa điện thoại cho Thanh Lam liền nằm xuống đi ngủ. Một thời gian dài đột phá cộng với mang thai khiến nàng rất thèm ngủ đâu.
“Chủ nhân ngươi muốn nói chuyện gì với ta sao” Thanh Nhi nghe điện nhỏ nhẹ nói.
“ Ngươi ra chỗ khác đi a, đừng để lão bà ta nghe thấy” Diệp Thần nói. Hắn không muốn lão bà hắn lo lắng cho hắn à.
Thanh Nhi ngoan ngoãn ra ngoài sân nghe điện thoại.
“Thanh Nhi ngươi nghe cho kỹ những gì ta sắp nói a” Diệp Thần nghiêm túc nói.
Thanh Lam cũng im lặng giỏng tai lắng nghe muốn ghi nhớ đâu.
“Ngươi học qua lớp một sao” Diệp Thần tiếp tục nói.
“Ta chưa học qua à, ngay cả mậu giáo còn chưa đâu” Thanh Nhi thành thật trả lời. Người chủ nhân này sao tự nhiên quan tâm đến trình độ học vấn của nàng đâu.
Diệp Thần lập tức im lặng, nàng chưa học qua đây. Từ nhỏ liền học cách giết người, hắn cũng không thể trách nàng.
“Chủ nhân rốt cuộc có chuyện gì sao?” Thanh Nhi tiếp tục hỏi.
“Ngươi còn hỏi a, tấm bản đồ ngươi vẽ quả thực so với học sinh lớp 1 còn kém à” Diệp Thần liền cười khổ nói.
“A, ta thấy ta vẽ rất được đâu à.” Thanh Nhi nói. Nàng thấy rất rõ à, lần nào dựa vào tấm bản đồ này đều tìm được đường về tổ chức
“Ân, ngươi vẽ tốt a, bây giờ đưa địa chỉ cho ta là được cũng nhanh gọn đâu.” Diệp Thần trực tiếp lấy địa chỉ. Hắn không thể so đo với người còn chưa tốt nghiệp môn mĩ thuật mậu giáo đâu.
“Chủ Nhân xin lỗi ngươi a, ta không biết đường à, ta bị bệnh mù….đường” Thanh Nhi đỏ chót mặt ngại ngùng nói.
Diệp Thần liền suýt ngã a. Nàng là sát thủ tình báo đi, liền như vậy mù đường sao, thật không hiểu cái tổ chức này có bị thần kinh không liền cho nàng làm tình báo. Thảo nào, lúc hắn hỏi địa chỉ tổ chức liền đưa hắn tấm bản đồ.
Hóa ra là đồ nàng dùng để dò đường về tổ chức a. Xem ra, nàng là đệ tử của ZoDo trong One Pinece à.
Diệp Thần chỉ có thể chào nàng tiếng rồi tắt máy điện thoại. Hắn sợ nếu nghe nàng chỉ đường qua điện thoại liền lạc trôi sang Châu Phi đi à.
“Linh Nhi còn cách khác sao?” Diệp Thần chỉ hi vọng Linh Nhi a, nàng chính là cái gì cũng biết đi.
Linh Nhi cũng không để Diệp Thần thất vọng.
“Ngươi có thể tiêu 10000 linh tệ để mở ra gợi ý hệ thống à” Linh Nhi bổ sung cho hắn nói.
“Ân liền đi.” Diệp Thần thoải mái đáp ứng, đến diệt một cái tổ chức sát thủ còn sợ thiếu Linh Tệ sao.
Chẳng mấy chốc Diệp Thần liền tìm đến sào huyệt tổ chức a. Hắn liền đi vào tổ chức bên trong vô hình vô ảnh vào bên trong phòng gặp BOSS à.
Người ta nói đánh giặc phải giết tên cầm đầu không phải sao.
“Xin chào ngươi a” Diệp Thần đứng trước mặt một người đàn ông liền lịch sự chào hỏi.
“ Ngươi là ai a,đến đây có việc gì?” Người đàn ông lập tức liền cảnh giác vận khí phi tay ra một kình khí sắc bén đánh về phía Diệp Thần. Hắn rất thông mịnh đi, tổ chức này có thể không ai hay lẻn vảo trươc mặt hắn, tên này là cao thủ.
Diệp Thần liền phất tay, kình khí liền cứ như vậy tan biến như chưa từng tồn tại.
“Đan Kính cường giả,ngươi chính là thủ lĩnh đi” Diệp Thần nhẹ nhàng ngồi lên chiếc ghế gần đấy nói.
“Là ta đâu, không biết công tử là ai, đến đây có việc gì?” Người nam tử dò hỏi Diệp Thần. Tay liền ấn nút báo động đi
Diệp Thần thấy hành động của hắn chỉ mỉm cười không nói gì. Ngươi gọi đi, gọi càng nhiều, càng tốt. Như vậy linh tệ mới có thể càng nhiều a.
“Ta đến gửi một thông điệp đến tổ chức này, thông điệp của Tử Thần lời kêu gọi chết chóc” Diệp Thần đứng dậy khỏi ghế tỏa ra Linh Áp đè nén lên tên nam tử.
Người nam tử lập tức cắn răng chịu đựng, hắn nghĩ luồng sát khí này quá bá đạo, tên này chắc chắn không phải là người.
“Trả lời ta ngươi rốt cuộc là ai, mục đích thật sự là gì” Tên nam tử hỏi lại lần nữa. Thực ra hắn đang kéo dài thời gian thôi.
“Ân, Ta là người, ngươi mắt mù sao còn hỏi. Mục đích đơn giản là muốn mượn cái đầu ngươi một lúc, thêm nữa cái tổ chức cũng lên mang ra chơi đùa.” Diệp Thần nhìn tên nam tử theo kiểu nhìn một thằng ngu nói.
“Ha ha, ngươi rất mạnh nhưng sẽ hối hận đi” Tên nam tử liền cười lớn lập tức từ bên ngoài rất nhiều người lao vào phòng. Hắn liền đăc ý, tổ chức luôn có 200 sát thủ lưu động đâu, ngươi ngon thì nhào vô căn ta. Đây chính là chiến dịch ruồi bâu à, không bâu chết ngươi mới là lạ lùng.
“Nhiều người quá đi, yên tâm sẽ rất nhanh kết thúc thôi” Diệp Thần khinh bỉ nói. Hắn bây giờ chính là Địa Thần tồn tại, nếu mấy lão quái vật Cương Kính không xuất hiện không ai có thể đánh bại hắn nha.
“Cuồng vọng” Tất cả cùng vận công cùng võ kỹ lao vào Diệp Thần. Không gian bị nội lực hùng hậu tản ra làm rung chuyển. Bọn chúng sẽ cho Diệp Thần biết Thiên Sát không thể chơi vào.
“ Thiên Sát từ hôm nay liền tan vào hư vô biến đến địa ngục đi” Diệp Thần tuyên bố xong cũng vận linh lực phất tay một cái.
Linh lực phát ra bạo động không gian liền vặn vẹo. Hơn trăm tiếng kêu thảm thiết vang lên. Máu tươi bắn tung tóe khắp nơi. Từ Căn phòng máu chảy tràn ra ngoài như suối, xác chết chồng lên nhau. Im lặng bao trùm xung quanh, mọi thứ trở nên đáng sợ hơn rất nhiều.
Mấy tên còn sống cũng bị thương nặng, bọn ho giết người vô số nhưng một phất tay liền giết nhiều người như vậy, rùng rợn như vậy liền đả kích họ rất nặng a. Sau cảnh tượng kinh hoàng này, chắc chắn họ sẽ không thể quên đi người đàn ông mặc đồ trắng trùm đầu này.
Máu như vậy tung tóe, não và bộ phận người liền bay khắp nơi mà tên này mặt không đổi, quần áo không lưu mộ tơ máu, chỉ cười khẽ. Bọn sát thủ liền rút súng ra liên tiếp về phía Diệp Thần nhưng liền ăn phản dame, đạn liền bắn ngược lại.
Nhưng tên còn sót lại liều mạng chạy ra khỏi căn phòng, Diệp Thần cũng không cản lại. Cổ nhân nói a, giặc cùng đường chớ đuổi, hắn tôn trọng cổ nhân nên bán chút mặt mũi cho người đã chết. Amen thiện tai thiện tai. (lười thì đúng hơn)
Diệp Thần bước lại gần tên nam tử cầm đầu. Tội nghiệp hổ báo làm chi, chạy đầu dẫn quân liền bị chẻ làm bốn. Đúng là ngu thì chết, làm Boss để đồng bọn xông lên không được sao. Ra vẻ đông người, còn không chịu xem ông nội ngươi là ai.
Sau đó, Diệp Thần liền dậm chân toàn bộ tổ chức liền cứ thế đổ nát. Hắn cũng bình tĩnh rời đi. Ở lại làm chi, tiền trong két đã vét sạch, tổ chức cũng liền phá hủy cuộc vui kết thúc, về nhà ôm lão bà ngủ sướng không.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...