Diệp Thần ổn định lại trạng thái của bản thân. Tâm tình cũng liền khôi phục.
“Lão bà, ngươi từ bây giờ nhất định phải chú ý sức khỏe nhiều hơn a. Ân, đồ ăn giờ đều ta làm đi, ngươi cũng không được ăn bừa bãi, ngủ nghỉ, và cả… đi vệ sinh cũng bao ta,không ra ngoài, hay tiếp xuc với ai, sẽ không tốt. “ Diệp Thần nghiêm túc dặn dò.
“Lão công ngươi làm sao a, đây là hành vi cầm tù a.” Mộ Dung Tiên sờ đầu Diệp Thần, chẳng lẽ xúc động quá đứt dây thần kinh sao. Lão công nàng đây là tước đoạt tự do nàng a, nhân quyền đang bị vi phạm.
“Im lặng nào, Lão bà ngươi từ hôm nay liền bị ta tịch thu tự do cùng nhân quyền đi” Diệp Thần mặt dày nói.
“Lão công ngươi cùng ta đi bệnh viện khám a, ngươi đừng làm ta sợ” Tiên Nhi lập tức lo lắng. Lão công nàng xem ra có vấn đề nặng rồi, tự do và nhân quyền hai thứ này có thể tịch thu sao.
“Ngồi im a, ta không có bệnh đâu, ngươi mới là người mang bệnh.” Diệp Thần ngăn lão bà đứng dậy nói.
Đùa à, thần y mắc bệnh không biết trị sao, còn nhờ người khác xem hộ. Đây có lẽ là sự lo lắng quá độ người mang thai đi,chắc chắn là vậy rồi.(Mày làm thế không bệnh mới là lạ)
“Ta bị bệnh có sao, không có a” Mộ Dung Tiên sờ soạng khắp người một lần kiểm tra từ trên xuống dưới. Dù sao vừa làm xong đang trần nên kiểm tra rất nhanh gọn.
Diệp Thần cũng bật cười vì hành động của nàng.
“ Lão bà ngươi có thai mà cũng không biết sao” Diệp Thần nói.
“Ta mang thai sao” Mộ Dung Tiên sờ sờ cái bụng nhỏ, trên mặt không vui cũng không buồn.
Nàng không biết biểu cảm ra sao a. Lúc chưa mang thai còn rất chờ mong nhưng mang thai rồi thì lại không có cảm giác vui vẻ à.
“Lão bà, ngươi không vui sao” Diệp Thần thấy lão bà khác thường hỏi.
“Ân, ta cũng vui a, nhưng người ta nói mang bảo bảo liền bụng to ra, sau khi sinh cũng rất xấu xí à.” Mộ Dung Tiên nói ra. Nàng không muốn trở nên xấu xí, sợ Diệp Thần không cần nàng nữa.
“Lão bà ngươi lo xa a, ngươi là người tu Thần. Dáng vóc có thể xấu đi sao” Diệp Thần cười khổ nói. Con gái đúng là luôn coi trọng sắc đẹp của mình a.
Người tu Thần chính là khiến thời gian không gian sự vật không thể tác động lên mình nha. Vậy nên, nàng chỉ có thể ngày càng đẹp hơn à. Với lại, sau khi sinh chỗ đó có rộng ra sao nữa thì ha ha, Linh Thủy để làm cảnh sao.
“Ân lão công anh minh a. Xem ra từ bây giờ đến sau khi sinh nở ta không cần phục vụ ngươi nữa nha” Mộ Dung Tiên cười tủm tỉm. Đây là cơ hội nàng nghỉ dài hạn a, chứ hắn quá mạnh mẽ không thể đáp ứng nổi. Chỉ khổ thân Linh Nhi a, một mình ngăn bão.
Diệp Thần cũng cười lớn không nói nhiều lập tức lao vào.
“Lão công không thể a, ta mang thai đâu” Mộ Dung Tiên ngăn lại. Nàng có đứa con làm vũ khí a.
“Ngươi tưởng mang thai liền tránh được sao. Linh đan của ta, y thuật của ta, tu vi của ngươi không phải làm cảnh đi. Nếu xảy thai dễ thế, thì ta còn cần cái Y Thần làm cảnh sao.” Diệp Thần hắc hắc cười. Nàng muốn tránh sao, không có cửa.
Con của hắn mang huyết mạch của hắn nào dễ thế, lúc nào nàng làm được hay không được nhờ vào trình độ y thuật hắn đều biết đấy. Cùng lắm cho nàng Huyết Linh Đan a, lập tức khôi phục còn sợ cái quái.
Mộ Dung Tiên tiếp tục bị Diệp Thần đẩy lên. Xem ra lưới trời lồng lộng thưa mà khó thoát à. Nàng giao lưu với Diệp Thần thêm một tiếng liền hết sức đâu.
Lúc này, Tiên Nhi cũng tỉnh lại. Diệp Thần lập tức tiến tới. Tội nghiệp Linh Nhi vừa tỉnh lại, chưa kịp định hình liền bị Diệp Thần chơi đùa đến ngất cả đi.
Sau đó, Diệp Thần cũng đưa lão bà ra khỏi Thần Uyển a. Cần cho nàng bồi bổ, còn cần giới thiệu nữ nô Thanh Lam đâu.
“Chủ Nhân ngươi trở lại đâu.” Thanh Lam lễ phép chào hỏi, rồi nhìn người con gái bên cạnh ngạc nhiên. Đây là Nữ Thần từ trên trời hạ xuống ư. Trên đời sao có thể có người đẹp như thế tồn tạ chứ. Thật khiến nàng ghen tỵ à.
“Ân, đây là ngươi nữ chủ nhân a, Lão bà đây là nữ nô ta vừa thu a, có việc gì có thể nhờ đến nàng, không cần khách khí” Diệp Thần giới thiệu một chút cho hai bên quen biết với nhau.
“Ân, là nữ chủ nhân, ta thất lễ a” Thanh Nhi rất nhanh bái kiến. Dù sao, với sát thủ khôn khéo rất đơn giản đâu.
“Ngươi là Thanh Nhi muội muội a, không cần gọi ta như vậy, kêu ta Tiên Nhi tỷ tỷ liền tốt.” Mộ Dung Tiên thân mật chào hỏi. Nàng có thể thấy Diệp Thần chắc chắn ăn nàng rồi a, trên người hắn nồng nặc mùi của nàng. Đừng khinh thường thính giác phụ nữ à.
Hai người phụ nữ vui vẻ nói chuyện với nhau. Chẳng mấy chốc quên mất sự tồn tại của Diệp Thần.
Thấy vậy, Diệp Thần cũng chuẩn bị đò ăn cho lão bà a. Đồ ăn hắn sắp ra đảm bảo con hắn sau khi sinh thông minh hơn người xinh đẹp không thể tả.
Ba người cùng nhau ăn uống xong. Thanh Nhi liền dọn dẹp, có nữ hầu chính là như vậy tốt.
Thanh Nhi cũng rất ngạc nhiên a. Diệp Thần rất bí ẩn a, nàng không ngờ Diệp Thần có người vợ đẹp vậy, với lại tài nấu ăn này khiến nàng không thể kìm được thán phục a. Nếu không phải sát thủ được đào tạo chuyên sâu, nên nàng ăn uống cũng rất quy củ a.
Diệp Thần đưa lão bà cùng Thanh Nhi vào phòng ngủ rồi đi ra ngoài. Lão bà còn rất mệt đâu, Thanh Nhi thì vừa tạm biệt đời xử nữ hôm nay không thích hợp à.
Với lại, hắn có chuyện trọng đại muốn đi làm nha. Lão bà mang thai, không thể để nàng gặp nguy hiểm một giây à. Vậy nên, tối nay liên để tổ chức Thiên Sát biến mất khỏi Trái Đất này a.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...