Diệp Thần cùng Lý Mạc Sầu mặc kệ Doãn Chí Bình sống chết liền đi thẳng đường đến Cổ Mộ. Dù sao mối thù chặn khoai không đội trời chung a. Sau một thời gian Doãn Chí Bình tỉnh lại trong rừng chỉ biết ôm con cờ u đang nằm một góc mà khóc.
Hắn nuôi còn chim trong quần í lộn là trong lồng còn chưa kịp phạm tội đã ra đi tìm đường cứu nước rồi, sao lại không đau lòng cơ chứ. Nếu biết trước thế này hắn đã nghe lời cùng trưởng giáo sư phụ cùng ổng đi thanh lâu dạo chơi một vòng rồi.Nhưng lại sợ chi tiền nên đều từ chối a, ai dám để trưởng giáo giả tiền chứ? Giờ thì hối hận không kịp đi a.
“Diệp Thần, Lý Mạc Sầu, sẽ có ngày ta liều mạng với các ngươi.” Doãn Chí Bình hét lên một tiếng thảm, ánh mắt đầy thù hận dường như có thể giết người lúc.
Ôm mình của quý hắn quay lại Toàn Chân giáo từ lúc tờ mờ sáng tránh cho bị phát hiện cùng đi thay một cái bộ đồ mới. Sau đó liền nhanh chóng tìm chút thuốc trị thương cho mình. Hắn cũng không có dại dột mà để chuyện này lan ra ngoài. Liền nhanh chóng đến tìm trưởng giáo sư phụ.
Dù sao hắn cùng trưởng giáo giao tình không tệ, hắn còn hoài nghi mình có phải con trai riêng của lão không nữa à. Ở Toàn Chân Giáo Triệu Chí Kính cố gắng bao nhiêu đều không như hắn, có cái gì vui đều gọi hắn, chưa kể hắn phạm lỗi gì đều rất bao che.
“Trưởng giáo sư phụ, người nhất định muốn giúp con trả thù.” Doãn Trí Bình gặp được sư phụ liền lập tức quỳ xuống khóc lóc.
“Trí Bình thanh âm của ngươi, sao lạ vậy? Có gì từ từ nói. Trong cung tuyển thái giám lương có chút cao nhưng ngươi không phải làm dại chứ.” Trưởng Giáo Chân Nhân Khưu Xứ Cơ liền lập tức phát hiện ra vấn đề nói.
“Trưởng giáo ngươi nói đùa vui vậy, gia đình ngươi có hạnh phúc hơm.” Doãn Trí Bình mắt không khỏi giật một cái nói.
“Được rồi có chuyện gì cứ nói. Đừng vòng vo tam quốc, ai thiến ngươi ta giúp ngươi báo thù.” Khưu Xứ Cơ liền mở miệng đau lòng nói. Mọi người không biết rõ cái tên Doãn Trí Bình là hắn chơi kỹ nữ bên ngoài có được. Sau vì ngại mất mặt liền nói nhặt được đưa vào Toàn Chân Giáo bên trong để tiện chăm sóc, không những thế còn muốn cho hắn khi trưởng môn chức vị nữa a.
Hiện tại thằng con trai duy nhất hắn dày công dày sức bồi dưỡng, tiêu sài hắn hết bao nhiêu tài nguyên lại có thể bị người ta thiến thành một cái nam không ra nam nữ không ra nữ thực là tức chết mà. Nếu không phải hắn già rồi, cương còn không nổi chứ nói gì đến chuyện cứng. Cũng đừng có nói đến chuyện sinh con với hắn.
“Trưởng giáo, lần này ta xuống núi gặp Lý Mạc Sầu cùng với hăn nam nhân, hai người này bắt ta lại đem thiến rơi ta. Sư phụ người nhất định muốn cho ta trả mối huyết hải thâm thù này.” Doãn Trí Bình khóc lóc nói.
“Ngươi nói cái gì Lý Mạc Sầu có nam nhân. Chà tin hot như vậy sao giờ ngươi mới nói, có biết không bán cái này tin tức cho giang hồ ngoại truyện nhà xuất bản có thể đủ tiền cho chúng ta đi kỹ viện cùng ăn thịt chó hơn năm không hả?” Trưởng giáo Khưu Xứ Cơ lập tức ngạc nhiên nói. Lý Mạc Sầu ghét nam nhân như cái bang ghét cẩu vậy mà lại chịu giải nghệ không kiêm chức ma đầu lương cao lấy tướng công tin tức này sẽ chấn động giới giang hồ đi a.
“Sư phụ, ngươi đừng có như vậy. Chuyện của ta.” Doãn Trí Bình nghi ngờ hắn có phải hay không đến tìm trưởng giáo là sai lầm a.
“E hèm, Trí Bình ngươi có phải hay không đối với cô nương nhà người ta bất kính, sau bị thiến đúng không hả. Nói cho ta biết ngươi sơ múi được bao nhiêu rồi? Sờ chỗ nào thì kể chi tiết chỗ đó còn lại loại bỏ yếu tố không quan trọng sang một bên.” Khưu Xứ Cơ nghiêm túc nói. À vâng nghiêm túc quá à, thánh ăn gì em còn cúng.
“Ta cái gì cũng chưa kịp làm đã bị hắn đem ra thiến rụng.”Doãn Trí Bình lập tức đau đớn nói.
Hai người nhìn nhau không có nói cái gì cả.
“Đệt.”Trưởng Giáo Khưu Xử Cơ không khỏi thở than một tiếng.
“Trưởng giáo hình như ngươi vừa chửi thề ta thì phải?” Doãn Chí Bình không khỏi đen mặt lại nghi ngờ. Xem ra quyết định đến đây gặp ông sư phụ tàu khựa này có vẻ sai sai.
“Không có, Trí Bình ngươi bị thiến xong giống con gái thời kỳ mãn kinh nghe lầm thôi. Được rồi, giang hồ có cách giải quyết của giang hồ. Ngươi cầm lấy nó đi tu luyện đảm bảo ngươi sẽ trở thành Không Phải Dạng Vừa Đâu.” Trưởng giáo chân nhân liền rút ra ném cho Doãn Trí Bình một quyển sách nói.
“Trưởng giáo sư phụ, ngươi đưa ta cái cuốn Kim Bình Mai này là để ta đi thông chết tụi nó sao?” Doãn Trí Bình không khỏi tâm trạng tồi tệ nói.
“Không phải ngươi trở thành thái giám nên học chút phòng the con gái tương lai mấy lấy được chồng. Cầm lấy quấn này đây là ta mượn tại Thiếu Lâm Tự bên trong Quỳ Hoa Bảo Điển. Cứ từ từ học, ta hẹn với mấy vị sư phụ ngươi đàm đạo tạm biệt.” Trưởng giáo liền mở miệng rời đi.
Cùng phái Cổ Mộ đánh đừng có đùa đi, Cổ Mộ người ai không tính cao thủ, dù hắn không sợ nhưng độc của Cộ Mộ phái không tính là thường a, ai dính qua chết là không nghi ngờ. Hắn không dại vì một đứa con hoang mà đi đối đầu với họ a.
“Cái gì mà đàm đạo rõ ràng là hẹn đi ăn thịt chó a. Chó tại toàn Chân giáo đều không phải là liên tục biến mất sao.” Doãn Trí Bình không khỏi khinh thường nói. Đám người này có lần nào không gọi hắn đi ăn, hiện tại hắn rụng mất cái giống liên đem hắn khi người ngoài không quen biết a.Đến ăn cũng không có rủ hắn theo.
Doãn Trí Bình cầm theo Quỳ Hoa Bảo Điển về phòng bắt đầu tu luyện võ công. Thanh âm cơ thể hắn cũng dần dần biến đổi, nội lực cũng từ đó mà tăng lên. Quả nhiên là môn võ công tất thành a. Đường tắt võ công quả nhiên mạnh mẽ.
Lúc này Diệp Thần cùng với Lý Mạc Sầu cùng đi đến Cổ Mộ phái tìm Tiểu Long Nữ nick name Cô Long đi a.
“Mạc Sầu cửa đá đều đóng lại chúng ta làm sao vào trong đi a.” Diệp Thần nhìn cái cửa đá không khỏi lo lắng chẳng lẽ nào là muốn dùng hắn sức mạnh đánh tan cái cửa đá này sao.
“Diệp Thần, cửa đá này chỉ có thể mở ra từ bên trong. Chúng ta chỉ có cách chờ đợi mà thôi.”Lý Mạc Sầu không sốt ruột nói. Cứ vào ngày này mỗi tháng sư muội đều sẽ ra khỏi động vậy nên nàng là ở đây chờ đợi.
“Không thể loạn xông vào được sao?” Diệp Thần liền mở miệng hỏi.
“Tuyệt đối không muốn, Cổ Mộ phái bên trong là cơ quan mỗi ngày đều sẽ dần thay đổi, có hai cửa là sinh môn và tử môn. Người đi lộn vào tử môn sẽ gặp cạm bẫy vô đường thoát thân trừ phi có người am hiểu được kết cấu. Kết cục chỉ có đường chết.” Lý Mạc Sầu liền không nhanh không chậm nói.
“Nguy hiểm như vậy sao?” Diệp Thần liền không khỏi nghi ngờ nói.
“Đãng lẽ cũng không có nguy hiểm như vậy nhưng mà sau khi sư phụ bị Vương Trùng Dương theo đuổi ác quá đã lập lên mê cung này tránh cho hắn thừa cơ lẻn vào ý đồ xấu xa. Cũng tránh để kẻ thù có thể tiến đến khi nàng đang bế quan a.”Lý Mạc Sầu liền giải thích nói.
“Vậy chúng ta đi gõ cửa thế nào. Biết đâu nàng sẽ đi ra a.” Diệp Thần liền không khỏi mở miệng nói.
“Diệp Thần đừng có đùa ta.” Lý Mạc Sầu liền không khỏi cười nói. Có ai mở cửa cho kẻ thù chỉ vì hắn gõ cửa đâu.
“Chưa thử làm sao biết a. Với lại ngươi cái này tiểu yêu tinh muốn kêu ta tướng công.” Diệp Thần nhún vai nói.
“Ta mới không kêu, nếu ngươi gõ cửa nàng thực đi ra. Ta liền gọi ngươi hai chữ tướng công.”Lý Mạc Sầu khúc khích cười nói. Ở bên cạnh người đàn ông này nàng cười nhiều hơn a.
“Là ngươi nói đó.” Diệp Thần đi đến phía cửa đá bắt đầu gõ cửa gọi.
“Ai đó?” Đằng sau cửa đá liền vang lên âm thanh nói.
“Là ta.” Diệp Thần liền nói.
“Ta nào? Cổ Mộ phái không hoan nghênh người lạ. Mong rời đi.” Tiểu Long nữ lạnh băng nói.
“Ta không phải người lạ là người quen. Ta đem Mạc Sầu đến Cổ Mộ phái tìm ngươi.” Diệp Thần liền trả lời.
“Bảo tỷ tỷ ta đi về đi. Nếu đến vì Ngọc Nữ Tâm Kinh thì ta nhất định không giao.”Tiểu long nữ liền lập tức mở miệng nói muốn quay vào bên trong.
“Ngươi xem ta đã nói qua nàng nhất định sẽ không mở a.” Lý Mạc Sầu không khỏi lớn tiếng cười nói.
“Tiểu Long nữ, mở cửa ra nào. Ngươi còn không mở ta liền đem tỷ tỷ ngươi tại trước cửa phi lễ cái mông đó.” Diệp Thần liền gõ cửa mở miệng nói.
“Nam nhân thối ngươi nói cái gì vậy?” Lý Mạc Sầu mặt không khỏi đỏ ửng nói.
Cánh cửa đá lập tức mở đi ra đi à. Tiểu Long Nữ cũng hiện ra, nàng mặc một bộ cánh trăng tinh đi a. Nàng nhìn cái nam tử trước mặt này không khỏi nhíu mày lại.
“Mới gặp lần đầu chào ngươi Tiểu Long Nữ. Sao vậy mặt ta có hoa à?” Diệp Thần không khỏi sờ mặt mình xong lại nhìn cái này mười sáu tuổi đầu tiểu cô nương đáng yêu.
”Không có a.”Tiểu Long Nữ theo bản năng lắc lắc cái đầu nói.
“Vậy ngươi nhìn cái gì sẽ không phải là yêu ta rồi chứ. Không sao nể mặt ngươi đáng yêu mới gặp lần đầu. Đáng yêu quá, ta chịu thiệt cho ngươi hun miếng.” Diệp Thần liền đưa môi ra phía trước. Thì lập tức cửa đá đổ xuống. Tiểu Long Nữ liền biết mất, Diệp Thần hôn lên cái bia đá này đi à. Cái cô gái này quá nhát đi chứ.
“Hắn đến, hắn thật đến. Còn đòi hôn ta, hắn nói ta yêu hắn. Hắn là người trong giấc mơ đó.“ Tiểu Long Nữ hai má đều ửng đỏ ngồi xuống che lại hai má. Cái cảm giác này lần đầu nàng gặp a, chẳng lẽ như tỷ tỷ nói vừa gặp đã yêu. Cảm giác thật kỳ quái đi a, vừa rồi thật nguy hiểm a. Làm sao bây giờ nàng không ra hắn liền đối với sư tỷ phi lễ cái mông a.
“Cười chết ta rồi.” LÝ Mạc Sầu đứng một bên nhìn Diệp Thần như vậy thảm trạng không khỏi ôm bụng cười.
“Ta cho ngươi cười ta nè.” Diệp Thần liền quay lại nhìn Lý Mạc Sầu liền lập tức đẩy ngã nàng nói.
“Ngươi muốn làm gì chứ, nơi đây không được a. Tiểu Sư muội nàng sẽ nghe thấy mất.” Lý Mạc Sầu kiêng dè nói. Trời con sáng a. hắn muốn làm cái gì chứ.
“Ta chính là muốn để cho nàng nghe thấy đi a. Ta không tin nàng không động tâm.” Diệp Thần liền cười mở miệng nói. Mặc cho Lý Mạc Sầu cầu xin liền bị hắn phi lễ a.
“Đồ xấu xa…uhm…” Lý Mạc Sầu không khỏi ngượng đỏ mặt nói. Nàng là đang cùng hắn đánh giã chiến đi a. Bên kia tiểu sư muội chắc chắn là sẽ nghe thấy đi à.
“Không phải ngươi cũng rất thích sao? Không cần kìm nén cứ kêu lên, nếu không TIểu Sư muội lại không nghe rõ đi à.”Diệp Thần liền lập tức cười nhìn nàng nói.Hắn không tin Tiểu Long nữ liền không chịu đi ra đi a.
Tại bên kia cửa đá, Tiểu Long Nữ nghe thấy hai người hoan ái âm thanh liền lập tức người đều cảm giác tê liệt kỳ lạ, cảm giác này mười sáu năm qua nàng đều không có từng trải qua.
“Rốt cuộc bên kia bọn họ đang làm cài gì a.” TIểu Long Nữ không biết tại sao mặt đều đỏ lên, do dự muốn mở ra cửa đá xem họ bên kia rốt cuộc là đang làm cái gì đi a.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...