Diệp Thần cùng Dương Quá chạy theo phía của cái này tiểu cô nương Trình Anh lập tức nhanh chóng tóm được nàng bước chân đi à. Dù sao cũng là trẻ con võ công cũng không có là mấy, khinh công cũng không có vững huống chi phế vật Lục Triển Nguyên có thể đào tạo được đệ tử tốt sao à.
“Nhóc không nên đi tiếp nữa. Nếu như không có việc gì liền đi theo ta thế nào hả. Ngươi đến đó bây giờ cũng chỉ có thể nạp mạng mà thôi à.” Diệp Thần liền chặn trước mặt nàng ngăn lại cười nói. Dù sao ngươi cũng không phải là con ruột của Hà Nguyên Quân a, nàng có thể đi theo cũng không có vấn đề gì lớn lắm à. Tránh gây thêm rắc rối cho Lý Mạc Sầu cũng là cái tốt.
“Đại ca ca là ngươi a? Ngươi mau tránh ra, ta còn phải đi tìm tiểu muội muội, trước đó cửu mẫu, cửu phụ đã giao nàng cho ta chăm sóc. Ta không thể bỏ mặc nàng được à.” Trình Anh lập tức mở miệng nói.
“Ta nói cái này muội …a…đau quá sao ngươi đánh ta, phụ thân ngươi tại sao lại vô cớ đánh đầu ta, lỡ ta ngu đi thì sao à?” Dương Quá ôm đầu không biết mình sai ở đâu à nhìn Diệp Thần u oán trách móc.
“Ngươi còn có thể ngu hơn sao à. Với lại ngươi nên nhớ tôn ti chật tự a. Tiểu muội muội để ngươi gọi sao? Với lại ta đánh ngươi để giúp ngươi tăng chiều cao a, ngươi nên cảm ơn ta mới phải à.” Diệp Thần liếc nhìn cái này Dương Quá tiện nghi nhi tử liền lườm đểu một cái.
“Là ngươi, cái tiểu tử lừa chúng ta. Hai người là cha con sao? không thể nào a, đại ca ca còn trẻ còn đẹp trai như vậy sao sinh ra hắn cái này thối tiểu tử được a.” Trình Anh lập tức ngây thơ vô số tội nói.
“Đúng a, hắn không đơn giản là ta nhi tử còn là ta người hỗ trợ tán gái nữa à.” Diệp Thần liền che miệng cười nói.
“Ngươi cái này đáng chết nha đầu, ta mới không thừa nhận ngươi là ta nương a. Phụ thân nam tử hán địa trượng phu ta không thể như vậy cúi đầu nếu như sau này ra ngoài lăn lộn ai dám nghe lời ta nữa.” Dương Quá liền mở miệng nghĩa khí nói.
“Ta đang định dạy ngươi thêm một môn võ công lợi hại lúc nãy ngươi xem ta Nhất Dương Chỉ sao. Xem ra ngươi là không muốn học đi a.” Diệp Thần không khỏi tỏ vẻ thướng sót thở dài nói.
“Nương ta thỉnh an người, từ nay xin người chiếu cố nhiều.” Dương Quá lập tức mở miệng gọi ngọt sớt đi a. Nam tử hắn có thể co cũng có thể dãn a, võ công của phụ thân chính là tinh hoa, tinh phẩm a, tuyệt đối là muốn đi à.
“Đại ca ca, ngươi làm như vậy có phải hay không là quá mức tùy tiện a. Cửu Mẫu nói với ta muốn gả cho nam nhân thì phải xem đúng người a, đừng như nàng rồi hối hận cả đời đi à.” Trình Anh lập tức mở miệng nói. Gương mặt liền đỏ ửng lên đi à, nhìn rất dễ thương đi a. Với lại nàng còn nhỏ à, mới có mười một mười hai tuổi được không.
“Không tùy tiện a, ngươi có phải hay không thấy bản ca ca soái chứ? Với lại chúng ta chỉ là hứa hôn không cần biết nhỏ hay không. Người ở tuổi này hứa hôn nhiều lắm” Diệp Thần liền mở miệng hỏi.
“Đúng a. Đại ca ca là nam nhân soái nhất ta từng gặp à.” Trình Anh gật đầu thừa nhận nói.Ở tuổi nàng hôn ước người quá nhiều đi a. Thêm hai tuổi nữa liền đến lúc xuất giá được à, đây chính là cổ đại đi a.
“Đại ca ca là thích ngươi. Ngươi có hay không cảm nhận được đi a.” Diệp Thần liền không lolicon nói.
Trình Anh mặt đỏ chót không nói gì chỉ gật đầu nhẹ một cái. Đại ca ca nói rõ như vậy nàng cũng không phải là con ngốc còn không đoán được hắn muốn kêu thích nàng sao à.
“Vậy ngươi biết nhiều về ta như vậy là đủ rồi đúng không, ta nói không tùy tiện chút nào.” Diệp Thần liền lừa đảo trẻ em về nhà nói.
“Mới có hai cái à.. Định lừa trẻ con sao à. Cái trò này mà lừa được trẻ con,ta liền đập đầu vào tường chết đi cho xem à.” Dương Quá không nhịn được bĩu môi nói.
“Hai không phải là số nhiều sao hả?” Diệp Thần liền lườm nguýt cái này Dương Quá nói.
“Thật sư không tùy tiện a. Đại ca ca vậy ta liền là của ngươi a.” Trình Anh lập tức mở miệng rơi vào tròng nói. Con gái a, trong tình yêu chính là như vậy không sai không đúng đi à. Với lại không phải nàng không biết Diệp Thần đào hố lừa nàng mà là nàng tự nhảy vào hố đi à. Đây là chim chết vì mồi, gái chết vì trai a.
“Đó thấy chưa bên kia có khúc cây, ngươi mau đâm đầu đi a.” Diệp Thần nhìn DƯơng Quá lập tức cười tủm tỉm nói.
“Không phải thách, chẳng qua ta là người yêu thiên nhiên nên mới không đâm thôi.” Dương Quá lập tức trong bụng thầm chửi nữ nhân ngu ngốc một tiếng.
“Hai người đừng đùa nữa. Đại ca ca ngươi tên gì a.” Trình Anh lập tức mở miệng hỏi.
“Ta từ cổ chí kim thiên hạ vô song, họ Diệp tên chỉ có một chữ Thần được giang hồ bình chọn là lãng tử đào hoa, tài tử phon lưu của năm a. Chắc ngươi chưa từng nghe qua đi đơn giản vì chỉ có những người quyền cao chức trọng mới biết được mà thôi.” Diệp Thần chém gió tung trời góp gió thành bão nói.
“Gió mát quá.” Dương Quá không khỏi hất hất tóc nói.
“Hất tóc cái gì rắc hoa đi.” Diệp Thần liền đá DƯơng Quá một cái, DƯơng Quá lập tức kiếm ra đồ nghề rắc hoa rơi đi à.
“Rắc ít thôi giá hoa đắt lắm đó.” Diệp Thần liền đạp hắn thêm một cái. Dương Quá chỉ muốn chửi lên rốt cuộc là hắn sai ở đâu à.
“Hai người đừng đùa nữa a, Diệp ca ca chi cần giúp ta tìm được Lục muội muội ta liền gả cho ngươi. Ta nói nhất định giữ lời của mình a. Ta biết ngươi khinh công cao cường nhất định có cách đúng không a.” Trình Anh lập tức mở miệng nói, muốn nàng gả cho đại ca ca cũng không thể gả không a.
“Được, vậy chúng ta liền đi tới a. Ta liền đưa ngươi đi gặp nàng nhưng tuyệt đối đừng quên ngươi hứa cái gì đi a.” Diệp Thần liền mở miệng cười nói. Hắn đã sớm hẹn Mạc Sầu tại quán trà a, việc mua bán này lời to rồi.
“Tất nhiên a, Cửu Mẫu dạy ta không được nuốt lời hứa đi à.” Trình Anh thật thà nói. Ngồi lên lưng của Diệp Thần bắt đầu chạy thẳng.
Dương Quá không khỏi thở dài một hơi, cầm trên tay Nhất Dương Chỉ bên trong quyển tịnh Diệp Thần vẽ không khỏi có chút muốn chửi cha lên. Chữ với hình đẹp vãi cả lồi ra, đây là tranh đồ xuân chứ điển tịch Nhất Dương Chỉ cái gì à, định đùa hắn chắc đâu.
Thấy quyển sách rơi trên đất, Dương Quá nghĩ một chút liền nhặt lên phủi đi nhìn xung quanh xem liền cất vào bên trong lồng ngực của mình đi à. “Cái này món đồ cũng có giá trị học tập sưu tầm đi a.” Dương Quá không khỏi nghĩ một cái liền đi vào trong thành kiếm một chỗ an tĩnh nghỉ ngơi tìm hiểu phong tục tập quán một cách trần trụi đi à.
Diệp Thần thì vẫn không biết mình cầm nhầm tấm tranh đồ xuân hắn lấy tại kỹ viện cho Dương Quá liền cứ thế tay ôm mỹ nhân thẳng tiến đến quán trà ngồi đợi đi à.
“Đại ca ca ngươi chắc bọn họ sẽ tới đây chứ sao giờ vẫn chưa có thấy bọn họ ở đâu à.” Trình Anh nhìn xung quanh lo lắng cùng với vội vàng nói không ngồi yên được à.
“Yên tâm đi nàng không có vấn đề gì với lại ngươi cũng không cần lo lắng quá làm gì. Ta trên thông thiên văn dưới tường địa lý, tìm ngươi cứ để cho ta lo đi à.” Diệp Thần liền cười vỗ ngực nói. Lý Mạc Sầu kẻ thù thiên hạ có thiếu sao à. Có lẽ nàng gặp một số chuyện đến muộn đi a.
“Nhưng mà từ nãy đến giờ đều không có thấy qua họ tung tích đi a.” Trình Anh lập tức mở miệng nói.
“Ngươi nhìn bên đó không phải là họ sao à.” Diệp Thần chỉ đến phía trước liền cười nói.
Lúc này Lục Vô Song đang bị Lý Mạc Sầu trói lại bê đi đi à. Xung quanh liền có rất nhiều người đứng xem kịch vui đi a.
“Lục muội muội.” Trình Anh thấy vậy lập tức hô lên đi tới liền bị Diệp Thần giữ lại đi à.
“Ngươi không cần đi họ nhất định sẽ tới đây à.” Diệp Thần vừa mở miệng nói. Lập tức LÝ Mạc Sầu từu dưới lầu liền dùng khinh công nhảy lên tầng hai ngồi xuống ghế ném Lục Vô Song sang bên cạnh đi à. Còn Trình Anh lập tức chạy đến chỗ Lục Vô Song liền bị Lý Mạc Sầu đánh ngã ra đất.
“Ta đã mang người đến võ công đâu a.” Lý Mạc Sầu nhìn phía trước Diệp Thần liền mở miệng nói.
“Ta đã nói qua, ta sẽ cùng ngươi luyện không muốn nôn nóng. Đây là ta bí kíp soạn ngươi xem một chút đi.” Diệp Thần đưa một nửa bản cho nàng nói.
“Đây là ngươi đùa ta sao?”Lý Mạc Sầu liền đỏ mặt ném cái này quyển sang một bên khuôn mặt phiếm hồng nói.
Trình Anh cùng Lục Vô Song liền nhìn cảnh tượng này liền sợ hãi cái này mụ ni cô còn có biểu cảm này sao à. Lần đầu nhìn thấy luôn đi à. Rốt cuộc là sách gì a.
“Í lộn đồ không phải cái này nhầm lẫn, nhầm lẫn.” Diệp Thần nhìn cái này quyển kim bình mai không khỏi ho khan một tiếng nhét vô ngực ngượng ngùng nói. Hắn không muốn hủy hoại tuổi thơ Trình Anh cùng với Lục Vô Song theo cách dùng sách vở a. Hắn là muôn thực hành hủy hoại hơn à.
“Đây mới đúng ngươi xem qua đi.” Diệp Thần đưa cái khác bí kíp qua liền nói.
Lý Mạc Sầu không khỏi chăm chú nhìn cái này đúng bí kíp Ngọc Nữ Tâm Kinh hai người tu luyện bên trong không khỏi có chút ngượng ngùng nhìn Diệp Thần rồi lại quay mặt đi. Hắn vừa nói là cùng nàng luyện công a.
“Đại ca ca hai người quen nhau sao à.” Trình Anh liền mở miệng hỏi.
“Đúng vậy a, giới thiệu với các ngươi bạn gái ta Lý Mạc Sầu đang cùng ta giao du mức độ chưa nắm tay chưa hôn mới xem qua thân thể nhưng nàng chính là cực phẩm a.” Diệp Thần không ngần ngại nói.
Lý Mạc Sầu nghe vậy liền tức giận đạp gẫy đôi cái bàn đi à.Trình Anh cùng Lục Vô Song không khỏi toát mồ hôi đi à. RỐt cuộc đại ca ca là ai tại sao lại quen với người xấu a.
Tại nơi ngoài thành lúc này, Quách Phù nhìn hai con chim điêu của mình chỉ còn đóng xương liền hết um lên. Thề nhất định xẻ thịt tên nào ăn nàng hai con chim này đi à. Đại Võ Tiểu Võ nhìn nàng tức giận không khỏi ướt mồ hôi đi à.
Hoàng Dung liền an ủi mình nhi nữ. Quách Tĩnh thì không cam lòng nhìn hai con chim trên lò nướng mà đau lòng muốn chửi lên. Đây chính là hai con điêu hắn nuôi từ lúc còn trẻ a. Đến tận bây giờ định lúc về già an hưởng đem ra thịt, lại có thằng nó đánh chén trước đi à. Đây là vấn đề mặt mũi a, là vấn đề sống còn đi à.
Nhưng ngạc nhiên hơn nữa khi họ tìm kiếm đường đi ra khỏi rừng vẫn còn đợi họ đi a.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...