Sáng sớm ngày hôm sau, Diệp Thần thức dậy rất sớm. Hôm nay hắn có một bệnh nhân. Mộ Dung Tiên thì đi ra nhà Tử Hà chơi đi. Dù sao một đám đàn ông để nàng bên cạnh cho họ ngắm quả thực khó chịu. Lão bà ta, ngươi cũng dám soi sao. Ai dám soi, ta móc mắt kẻ đó.
Diệp lão cũng đi đến cửa, hôm nay hắn chuẩn bị rất chu đáo. Hắn cũng không dám mang đồ đắt tiền trên người đi. Thần y nói, nhìn không vừa mắt liền không cứu hắn.
Tốt một yêu cầu kì cục. Hôm nay, đi cùng hắn có cháu gái cùng Diệp Khôn và Vương lão đầu, dù sao cũng cần người trợ giúp.
"Diệp thần y, Diệp lão ta đến đây muốn cầu ngươi ra tay cứu. Mong ngươi mở cổng.” Diệp lão khom người nói.
Diệp Thần nghe thấy, lập tức phất cành tay, cánh cửa cổng tự động mở ra. Rất phong cách nha, dù sao cũng là thần y, phải có phong cách một tý mới được.
Bọn người Diệp lão cũng há hốc mồm, cánh cổng này rõ ràng là không có cấy ghép máy móc,vậy mà tự mở được, quá không khoa học rồi.
Diệp Thần sử dụng thần thị chi nhãn từ xa nhìn bọn họ. Hiệu quả không sai đi.
Hiên tại, hắn Phàm cảnh trung kì cũng có thể sử dụng tiểu pháp thuật đi. Chẳng lẽ tý pháp thuật này còn không sử ra còn tu thần cái rắm.
Đám người Diệp lão đi theo đường mòn vào rừng hoa anh đào. Đây là tiên cảnh sao. Dù sao, Diệp Thần cũng bỏ sức ra làm đi.
"Mẹ, lão tử có một chỗ như này để dưỡng già quả thật không có gì bằng. Quả thực là tiên cảnh chốn nhân gian." Vương lão đầu nhịn không được mở lời nói tục. Đường đường viện trưởng y viện cao cao tại thượng giờ lại ghen tỵ với một người nông dân.
"Chào mừng đến nhà của ta." Diệp Thần ra đón.
Diệp lão và Vương lão đều trố mắt nhìn, tuy trên hồ sơ có biết hắn rất trẻ,nhưng đây cũng quá trẻ đi chứ. Liệu hắn có dùng được không đây. Chỉ có Diệp Tư Tình thì nhìn hắn đắm đuối. Quả thực mê trai quá đi.
"Diệp Thần y để ta hôm nay đến cầu ngươi giúp ta chữa bệnh." Diệp lão hơi khom người.
"Ta đã biết vào nhà đi."Diệp Thần khoát tay.
"Diệp ca ca, nhà ngươi thật đẹp." Diệp Tư Tình nhìn xung quanh.
"Đẹp thì đẹp, nhưng không thể chụp hình, rất phiền phức. “Diệp Thần vỗ vỗ đầu nhỏ nàng. Hắn cũng không muốn phiền phức tìm đến hắn.
"Ta đương nhiên biết đâu." Nàng bĩu môi một cái rồi chạy lại ôm lấy tay của hắn. Diệp lão lẫn Vương lão đều cười cười, Tư Tình làm rất tốt.
"Ngươi đừng làm vậy, lão bà ta thấy sẽ ghen." Diệp Thần tránh thoát nàng nói.
" Lão bà ngươi đâu, cho ta xem thử đi." Diệp Tư Tình cười nói, ta đã để ý hết, trong nhà ngươi không có bóng dáng người con gái nào đi. Ngươi kiếm ra được sao.
"Thật có lỗi, lão bà ta ra ngoài chơi." Diệp Thần thật thà nói.
"Lão bà ngươi cũng quá ham chơi đi, nếu ta có thể làm rất tốt."Ngươi tiếp tục trang a, ta xem ngươi trang đến khi nào.
Diệp Thần lắc đầu không nói nữa. Cô gái nhỏ này cũng chưa đứt tâm.
Ngồi uống chà một lúc, hai bên đều im lặng. Chỉ có Diệp Thầm cùng Diệp Tư Tình tán gẫu.
"Diệp thần y, cũng lên bắt đầu rồi." Diệp lão mở miệng nói. Tên này rốt cuộc muốn chữa bệnh cho hắn không đây.
"A, thực ra ta là đang đợi một thứ." Diệp Thần quay ra nói.
"Rất quan trọng sao?" Diệp lão hỏi. Thứ hắn đợi rốt cuộc là gì.
"Rất quan trọng đi." Diệp Thần nghiêm túc nói.
"Ngươi có thể nói sao?" Hắn nghiêm túc như vậy, chẳng lẽ đang đợi thần vật gì sao.
" Có thể đó chính là..." Hắn nhấn giọng nói. Mọi người xung quanh đều mở to tai nghe.
"Tin nhắn nhận tiền từ ngân hàng, Diệp lão đầu ngươi làm việc cũng quá lâu đi, đến giờ tiền còn chưa có đến đây." Diệp Thần chỉ chỉ điện thoại, mở giọng trách.
" A, là ta sơ suất." Diệp lão nhận lỗi. Mọi nhười xung quanh xuýt ngã xuống đất. Ngươi nói đây là thứ ngươi đợi rất quan trọng. Hình tượng thần y trong mắt mọi nhười nháy mắt sụp đổ không còn một mống. Chưa xem bệnh đã muốn tiền, quỷ tài đi.
" Các ngươi không nên nhìn ta như vậy, ta cũng phải kiếm tiền nuôi gia đình, Thần y cũng phải ăn mà.” Diệp Thần thở dài nói.
" Đúng, thần y ngươi nói chí phải." Mọi người đều nói. Tên này mặt quả thực dầy đi.
Diệp lão ngay lập tức hạ lệnh chuyển tiền, Diệp Thần cũng đưa Diệp Tư Tình vào phòng chữa bệnh hắn đã chuẩn bị để dọn dẹp một chút.
"Diệp ca ca, trong này có mùi gì là lạ." Diệp Tư Tình ôm tay hắn nói. Một cáu xử nữ sao biết đó là gì mùi vị.
"A, mùi gì, ngươi chắc ngửi sai đi?" Diệp Thần lập tức đỏ mặt, tối qua hắn cùng lão bà đại chiến đến sáng, còn chưa hết mùi. Diệp Thần lập tức phất tay, trong căn phòng lập tức sạch sẽ, cũng may chỉ có Tư Tình cùng mình đi vào.
"Diệp lão các ngươi vào."
Diệp lão cùng mọi người đi vào. Căn phòng này chẳng có gì ngoài chiếc giường đơn đi. Tên nhóc này muốn chữa bệnh kiểu gì.
"Diệp lão ngươi lên giường đi."Diệp Thần chỉ tay vào cái giường. Diệp lão liền làm theo.
Sau đó, hắn vờ phất tay một cái một bộ ngân châm liền ở trên tay hắn.
"Diệp ca ca ngươi thật lợi hại, ngươi từ nơi nào lấy ra đâu." Diệp Tư Tình tò mò. Diệp lão nhóm cũng rất ngạc nhiên. Đây là thủ đoạn thần tiên sao.
"Một chút trò vặt thôi. " Diệp Thần cười cười. Thực chất hắn lấu từ không gian chứa đồ ra chứ đâu, làm thế cho nó có chút phong cách thần nhân.
Diệp Thần định châm cứu lúc thì Vương lão ngăn cản.
"Ngươi là trung y sao, không biết vọng, văn, vấn, thiết sao."
"Cái đó chỉ dành cho lang băm thôi, đừng so sánh ta vói bọn chúng chứ.”
Vương lão có chút nóng mặt. Đây là vẽ mặt hắn, hắn cũng là một tên trung y đi, ngươi nói vậy quá không nể mặt mũi.
" Vậy ngươi không biết làm sạch ngân châm sao, làm như vậy rất có hại cho người bệnh." Vương lão đầu nói, ngươi nói ta lang băm sao, ta thấy ngươi mới là lang băm đi.
Vương lão có chút giận rồi.
"Ngươi yên tâm châm của ta rất sạch sẽ." Diệp Thần mỉm cười nói. Đùa sao, ngân châm lấy ra từ chứa đồ không gian trong luôn luôn được tẩy rửa, ngươi tìm được cây châm sạch hơn của ta sao.
" Diệp lão, các ngươi về cùng ta đi, tiếp tục cho tên lang băm này trị sẽ chết người." Vương lão nói. Người này quả thực khùng, đúng là trẻ người non dạ, không thể tin tưởng.
"Các ngươi có thể ra về, ta không có cản đâu." Diệp Thần nói. Ngươi về, đằng nào ta cũng nhận tiền, đây chẳng qua là ngươi không cho ta y đi.
"Diệp thần y mời ngươi tiếp tục." Diệp lão cắn răng nói.
"Diệp lão ngươi điên sao, ta không muốn mất đi người bạn cuối đời." Vương lão ngăn cản.
"Vương lão ta biết ngươi muốn tốt cho ta nhưng ta không thể không thử." Diệp lão nói, hắn cũng chỉ có thẻ liều mạng cầm láy ngọn rơm cứu mạng này. Vương lão cũng quay đầu sang một bên không nói.
" Vậy bắt đầu đi, ta cũng muốn thử chút xem, dù sao cũng là lần đầu dùng kim châm." Diệp Thần thật thà nói. Đúng là từ lúc có thần y chức nghiệp, hắn chưa từng thử qua ngân châm.
Mọi người lập tức đen mặt lại, đây là mạng người, ngươi cũng muốn lôi ra thử châm sao.
Diệp Thần lập tức châm lên người Diệp lão động tác hắn rất nhanh các cây châm cắm vào huyệt vị lập tức rung lên, các cây ngân châm rất nhanh hoá đen lại.
"Đây là Quỷ Ảnh thần châm đã thất truyền, không ngờ lại xuất hiện tại đây." Vương lão lập tức hét lên kích động.
Mọi người đều ngạc nhiên, Diệp gia rất gần gũi với Vương gia nên ít nhiều cũng biết đến Quỷ Ảnh thần châm, châm pháp này rất quỷ dị, không biết ai tạo ra nhưng nó lại có thể đứng vững trong thập đại châm pháp đi. Người ta còn nói Quỷ Ảnh châm pháp ra đến nó có thể gây ra một hồi mưa máu trong giang hồ.
Diệp Thần cũng thu châm nói.
"7 ngày nữa ngươi lại đến đây, ta tiếp tục châm cho ngươi một lần nữa là khỏi hẳn rồi." Diệp Thần nói.
Diệp lão cúi người cảm tạ.Tên thần y này hắn quyết phải thu vào rồi, nhất định phải cho hắn vì Diệp gia phục vụ dù có phải trả giá thế nào. Vương lão đầu lập tức bắt lấy tay Diệp Thần.
"Ngươi vừa dùng là quỷ ảnh thần châm sao?" Vương lão nói.
"Ngươi cũng quá coi thường ta đi, ta dùng là Quỷ Thần hợp nhất thần châm, ngươi lại nói nói nó là quỷ ảnh thần châm loại này bản thiếu quá xỉ nhục đi." Diệp Thần khing bỉ nói. Đồ lang băm không biết hàng, con to mồm.
"Diệp Thần y vừa nãy ta có chút nóng nảy đắc tội ngươi." Vương lão kích động khom người.
"Diệp thần y, bộ này châm pháp có thể dạy ta sao, ta có thể dùng tương đối giá trao đổi."
"Ngươi lấy gì đổi với ta đây, với lại ngươi cũng không học được." Diệp Thần nói. Bộ châm pháp này thực ra cũng không đáng hắn để vào mắt, nhưng cũng sẽ không tuỳ tiện ngoại truyền với lại chỉ có người tu thần mới có thể sử dụng.
"Vậy ngươi có môn châm pháp nào có thể dậy ta sao?" Vương lão vẫn không bỏ ý định.
"Có, ngươi chẳng phải nói cái Quỷ ảnh thần châm sao, môn này ngươi có thể học được."Diệp Thần nói. Lão già này bám giai như đỉa đi.
"Bất quá, chỉ là đệ tử ta mới có thể học đi, thành thật xin lỗi."
"Các ngươi cũng nhanh đi đi." Diệp Thần khoát tay ý bảo tiễn khách.
"Vậy bọn ta cáo lui." Nhóm người Diệp lão nói. Hắn cũng không nóng thu người. Cổ nhân có câu dục tốc bất đạt sao.
Bỗng nhiên, Vương lão chợt quỳ xuống dưới chân hắn, mọi người rất ngạc nhiên. Vương lão ngươi đây định làm gì.
Chẳng lẽ ngươi định làm thật sao, thế giới này quá quay cuồng rồi đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...