Trương sư càng mạnh thì thành tích của Vạn Quốc thành sẽ càng tốt, với vị đường chủ như hắn cũng càng ngày càng quang vinh.
Vạn Quốc thành đã im lặng quá lâu, cũng nên rửa sạch nhục nhã, để cho các thế lực khác phải nhìn vào.
“Đừng quấy rầy Trương sư, con cũng nhanh chóng tu luyện, trước khi trở lại Vạn Quốc thành, nhất định phải đạt tới Trọc Thanh cảnh đỉnh phong, không đạt tới thì đừng gọi ta là lão sư!”
Tâm Trung Hưng phấn, quay đầu nhìn về phía Nhược Hoan công tử ở bên người.
“Ự...c?”
Nhược Hoan công tử ngẩn ngơ.
Tâm hắn cảnh đốn ngộ thì có liên quan cái lông gì tới ta? Bảo ta liều mạng tu luyện làm gì chứ?
Chỉ là hắn biết lão sư có ý tốt cho nên đành phải ngồi xuống, đặt khối linh thạch trung phẩm mà Trương sư cho cầm vào trong lòng bàn tay, tiếp tục tu luyện.
Hắn tu luyện không giống như Trương Huyền, linh thạch trung phẩm có tác dụng rất lớn, một viên đã đủ cho hắn, khiến cho hắn từ Trọc Thanh cảnh sơ kỳ đạt tới đỉnh phong.
Bởi vậy, mặc dù đã sử dụng từ Hóa Phàm tứ trọng sơ kỳ, thế nhưng linh khí bên trong viên linh thạch này vẫn dồi dào mười phần như cũ.
Đúng như Khang đường chủ phỏng đoán, hiện tại quả thực Trương Huyền đang rơi vào trạng thái đốn ngộ tâm cảnh.
Ly biệt với Triệu Nhã khiến cho hắn có chút khó chịu, nhưng hắn cũng hiểu chân lý sư đồ nên tách rời, đối với cái nghề nghiệp lão sư này hắn cũng càng hiểu rõ.
Im lặng ngồi tại chỗ, chuyện từ lúc trùng sinh đến nay giống như phim đồng dạng chảy xuôi trong đầu. Tâm tư càng ngày càng trở nên trống rỗng, giống như là ngọc thạch trải qua mài giũa, trở nên càng thêm trầm ổn và sáng chói.
Trải qua mưa gió mới có thể nhìn thấy cầu vồng.
Triệu Nhã rời đi đối với nàng là một loại ma luyện, đối với Trương Huyền cũng là như vậy.
Nương theo tâm cảnh, bỗng nhiên khắc độ tâm cảnh từ 1 4.1 trước đó chậm chạp tăng lên.
Tâm cảnh đốn ngộ, không giống như Thiên Đạo chi thư, cũng không giống Sư thư luyện tâm, có thể trong nháy mắt tăng lên rất nhiều, đạt tới cảnh giới cực cao. Giống nhưnước chảy đá mòn vậy, cũng là chuyện rất tinh tế, đang chậm rãi gia tăng.
1 4.1!
14. 2!
14. 3!
Trong thời gian năm ngày, khắc độ tâm cảnh không ngừng tăng lên, không ngờ lại ròng rã tăng lên 2. 0 điểm, xung kích đến 16. 1!
Phù!
Trương Huyền mở to mắt.
Ánh mắt như điện, mang theo vẻ mê muội làm cho người ta tin phục.
Tâm cảnh đạt tới 16. 1 khắc độ đã có thể so với Danh sư ngũ tinh, trước đó muốn mê hoặc Khang đường chủ hắn còn phải nói rất nhiều. Như vậy mới có thể thần không biết quỷ không hay thành công. Mà bây giờ tâm cảnh vận chuyển, chỉ cần thi triển Sư Ngôn thiên bẩm là có thể nhẹ nhõm khiến cho hắn bội phục, không có cách nào phản bác được.
Tâm cảnh biến hóa, không chỉ năng lực Sư Ngôn thiên bẩm tăng cường mà Minh Lý Chi Nhãn cũng trở nên càng thêm cường đại, có thể nhìn ra rất nhiều chi tiết.
Thời gian năm ngày không chỉ khiến cho tâm cảnh gia tăng, tu vi cũng càng thêm củng cố. Hiện tại chỉ cần hắn đồng ý là có thể nhẹ nhõm đột phá đến Hóa Phàm tam trọng Âm Dương cảnh.
“Tiếp tục tu luyện a “
Tâm cảnh khắc độ gia tăng, đối với tu luyện có nhận biết rất rõ ràng. Tốc độ tu luyện cũng càng thêm nhanh chóng, mặc dù bây giờ không đủ linh thạch trung phẩm, thế nhưng cũng có thể khiến cho tu vi không ngừng tăng lên.
Thi đấu danh sư sắp bắt đầu, không cần thiết phải lãng phí thời gian như vậy.
Bên này đám người Trương Huyền bay trở về, trước mặt cửa thành Vạn Quốc thành có một lão giả đội mũ rộng vành đi tới trước mặt.
Ngẩng đầu nhìn về phía tường thành rộng lớn cực lớn trước mắt, nắm tay xiết chặt, ánh mắt như điện.
“Cuối cùng đã Vạn Quốc thành tới! Lần này ở đây diễn ra thi đấu danh sư, nhất định ta phải nắm chắc cơ hội, lấy lại thứ mà ta đã mất đi, hơn nữa còn phải khiến cho hắn chết!”
Cắn chặt răng, khuôn mặt lão giả này rất dữ tợn, hận ý cuồn cuộn.
Lão giả này chỉ có một cánh tay, cặp mắt giống như là sói hoang, mang theo vẻ oán hận và điên cuồng nồng đậm.
Nếu như Trương Huyền ở đây thì nhất định có thể nhận ra, người này không phải là ai khác mà chính là vị lão tổ ở Hiên Viên vương quốc kia, Đinh Hồng!
Lúc trước để cho hắn sử dụng phương pháp thiêu đốt tinh huyết chạy trốn. Qua gần ba tháng, rốt cục đã đi tới Vạn Quốc thành, nơi hạch tâm nhất trong toàn bộ liên minh!
Hắn muốn báo thù!
Đối phương giết hậu bối, tiêu diệt hắn vương quốc của hắn. Khiến cho hắn giống như là một con chó nhà có tang, sao hắn lại cam tâm cơ chứ?
“Không thể đi minh chủ phủ, đặc sứ cũng thiên về phía hắn, đi tới đó chẳng khác nòa tự chui đầu vào lưới!”
Mặc dù hận ý trong lòng như điên, thế nhưng hắn lại biết tình cảnh hiện tại, cho nên hắn sẽ không lỗ mãng.
Lúc trước cầm thượng phương bảo kiếm liên minh đặc sứ trong tay, không thèm để ý một chút nào đối với việc diệt quốc. Thậm chí còn ủng hộ một nữ tử chủ chính. Nếu như hiện tại đi qua tìm liên minh chủ trì để công đạo thì nhất định sẽ bị bắt rùa trong hũ, chết cũng không biết chết như thế nào.
“Vị Trương Huyền này là danh sư, đương nhiên càng không thể đi tới Danh sư đường!”
Đối phương là danh sư, trong một tháng này, khắp nơi hắn đều nghe lời đồn đãi về người này. Đối phương đã khảo hạch Danh sư tứ tinh thành công, đại biểu cho Vạn Quốc liên minh tham gia thi đấu danh sư, tin tức này đã lan rộng, coi như Đinh Hồng tin tức không linh thông thì cũng đã từng nghe nói qua.
Danh sư tứ tinh, thay mặt Danh sư đường Vạn Quốc thành đi khảo hạch. Hắn lại đi tới Danh sư đường tìm phiền toái, không phải là đi tìm mũi đao để đâm vào người sao?
“Không thể dựa vào Vạn Quốc thành, như vậy cũng chỉ có thể dựa vào thế lực khác!”
Ánh mắt hắn sáng lên, hiện lên vẻ tàn nhẫn.
Bất kể là Minh chủ phủ hay là Danh sư đường Vạn Quốc thành, nhất định sẽ không trút giận giúp hắn. Thế nhưng sắp tới không phải sẽ tổ chức thi đấu danh sư hay sao?
Liên minh không thể trút giận giúp hắn, thế nhưng hắn có thể tìm Danh sư đường từ thế lực khác ah!
Vị Trương Huyền này biến thái như thế, một khi để cho thế lực khác biết, nhất định sẽ ra tay.
Đến lúc đó không chỉ bản thân hắn có thể báo thù mà còn có thể khiến cho Trương Huyền này thân bại danh liệt, sống không bằng chết!
“Trong 28 thế lực tham gia thi đấu, Minh Hạ đế quốc, Hoàn Hải Đế quốc xấp xỉ với Vạn Quốc liên minh, coi như mạnh thì cũng không mạnh hơn bao nhiêu. Nhưng Lạc Sa tông, Hàn Khí tông thì lại mạnh mẽ hơn nhiều! Mà trong đó mạnh nhất chính là Lưu Vân tông!”
Đinh Hồng trầm tư.
Thân là quốc vương vương quốc đã từng phong hào, hắn biết rất rõ ràng về phân bố của các thế lực chung quanh liên minh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...