Mặc Hồn Sinh có chút do dự nói:
- Dù sao, có thể đi vào hồn phách của người khác, tất nhiên phải vô cùng cường đại. Đối phương rơi vào giấc ngủ say, khẳng định rất yếu ớt. Thân thể hồi lâu không có linh hồn xoa dịu, rất dễ dàng nhận sai chủ nhân. Một khi như vậy, không những không có cách nào cứu người, ngược lại sẽ hại chết hắn!
Linh hồn bị tổn thương nặng, mới có thể rơi vào giấc ngủ say.
Đây là lực lượng hồn phách đã vô cùng yếu ớt. Một linh hồn cường đại tiến vào trong cơ thể triệu hoán, có thể tỉnh lại là hay nhất. Không gọi tỉnh lại, rất dễ dàng chim cưu chiếm tổ chim thước. Đối phương còn muốn sống lại, cơ bản vô vọng.
- Có thể có phương pháp gì tránh được?
Sắc mặt trầm xuống, Trương Huyền xiết chặt nắm đấm.
Nếu động thủ, tất nhiên phải bảo đảm trăm phần trăm có thể khiến đối phương sống lại. Nếu như không trị tốt, chữa chết, sau này lương tâm làm sao có thể yên được?
Dù sao Lộ Trùng cũng là vì hắn mà chết.
Không có cách nào chữa trị tốt, thật xấu hổ làm sư của người!
- Tránh được? Trừ khi linh hồn của đối phương trở nên bền vững kiên cố, cường đại. Cho dù triệu hoán không thành, cũng có thể khống chế thân thể, không đến mức bị đoạt xác!
Mặc Hồn Sinh nói:
- Biện pháp tốt nhất, chính là lợi dụng cỏ tỉnh hồn, chế luyện thành hương tỉnh hồn, sau đó đốt ở trước mặt, để cho hắn hấp thu, lúc này tiến hành triệu hoán, khả năng thành công sẽ lớn hơn rất nhiều!
- Cỏ tỉnh hồn?
Trương Huyền nhướng mày.
Làm luyện đan sư, hắn từng xem qua không ít sách liên quan tới dược liệu. Nhưng loại dược vật này, hắn chưa từng nghe qua.
- Cỏ tỉnh hồn không phải là thực vật, mà là vu hồn sư sử dụng linh hồn tẩm bổ có khả năng sinh ra vật phẩm đặc biệt, có thể trồng!
Mặc Hồn Sinh nói.
- Trồng một gốc đại khái cần bao lâu?
Trương Huyền nhìn qua.
Nếu như thờì gian quá dài, sợ rằng cần phải nghĩ tới biện pháp khác.
- Không dài, một tháng là đủ! Chỉ là... hiện tại ta bị nhốt ở chỗ này, linh hồn không có cách nào rời khỏi, căn bản không có cách nào trồng...
Mặc Hồn Sinh cười khổ nói.
Hắn bị nhốt ở trong Cửu Tâm Liên, trốn không thoát được. Cho dù lòng có thừa, cũng không đủ lực.
- Chỉ cần vu hồn sư là có thể trồng được?
Không trả lời lời của hắn, Trương Huyền nhìn qua.
- Đúng. Chỉ cần vu hồn sư dẫn hồn thành công, đều có thể trồng. Phương pháp rất đơn giản. Ta có thể nói với ngươi bây giờ!
Mặc Hồn Sinh nói.
- Ừ, vậy nói một chút về phương pháp đi!
Trương Huyền khoát tay, thần sắc thản nhiên nói.
- Được!
Mặc Hồn Sinh lên tiếng, lập tức mở miệng.
Rất nhanh hắn nói một lượt về phương pháp bồi dưỡng cỏ tỉnh hồn.
Giống như hắn nói, có tỉnh hồn không phải là một loại thực vật đặc biệt, mà là vật phẩm cần phải được linh hồn bồi dưỡng. Chỉ có như vậy mới có thể làm cho linh hồn gây cho cộng hưởng, đạt được mục đích tỉnh hồn.
- Ngươi không phải là muốn... tự mình tu luyện Dẫn Hồn quyết, trở thành vu hồn sư bồi dưỡng chứ?
Thấy chủ nhân trước mắt, nhớ kỹ phương pháp bồi dưỡng, Mặc Hồn Sinh kịp phản ứng, hoàn toàn không thể tin được.
- Ừ!
Trương Huyền gật đầu.
Nếu thứ này có tác dụng đối với Lộ Trùng, hắn thực sự muốn tự mình đi trồng.
- Nhưng ngươi là danh sư được trời thừa nhận...
Mặc Hồn Sinh bị dọa cho giật mình.
Vị chủ nhân này lại là danh sư được trời thừa nhận, thiên phú như vậy, một khi tu luyện vu hồn sư, chẳng khác nào bỏ qua thân phận... Có phải quá lỗ mãng hay không?
- Yên tâm đi. Ta đã sửa lại Dẫn Hồn quyết một lần. Cho dù dẫn hồn thành công, cũng sẽ không phát sinh ảnh hưởng đối với thân thể, có thể làm được linh hồn và thể xác hợp nhất!
Trương Huyền thản nhiên nói.
- Sửa chữa? Linh hồn và thể xác hợp nhất?
Trong hoa sen, Mặc Hồn Sinh trợn tròn mắt, môi run rẩy, hoàn toàn không thể tin được.
Dẫn Hồn quyết lại là công pháp vu hồn sư bọn họ tu luyện không biết bao lâu, từng trải qua không biết bao nhiêu cường giả thay đổi, các triều đại sửa chữa cũng làm không được. Người này chỉ nhìn mấy hơi thở là có thể sửa chữa, còn làm được linh hồn và thể xác hợp nhất?
Làm sao có thể!
Thời điểm hắn đang nghi ngờ, cảm thấy không có khả năng, lại thấy chủ nhân trước mắt khoanh chân ngồi xuống, thân thể thoáng lắc một cái, một cái bóng hư ảo xuất hiện ở phía trên.
- Dẫn hồn ra khỏi thân thể?
Giọng nói của hắn run lên.
Làm vu hồn sư lục tinh, hắn có thể nhìn ra rõ ràng, hồn phách vị chủ nhân này của mình đã rời khỏi thân thể.
- Bây giờ thấy ta sao?
Hắn đang khiếp sợ, liền nghe được giọng nói linh hồn của đối phương vang lên. Trương sư đứng lặng lẽ ở phía trước hoa sen.
- Thấy được...
Mặc Hồn Sinh run rẩy.
Trương Huyền thoả mãn gật đầu.
Xem ra hồn phách sử dụng Dẫn Hồn quyết thiên đạo rời khỏi thân thể, giống như chân khí thiên đạo. Chỉ cần mình nguyện ý, cho dù vu hồn sư thực lực cao hơn bản thân mình, ngươi cũng không nhìn ra.
Chỉ có muốn cho hắn nhìn thấy, mới có khả năng nhìn ra.
- Vù!
Xác nhận xong, tinh thần Trương Huyền thoáng động, lại trở lại thân thể.
- Hồn phách trở về vị trí cũ, viên mãn không tiết ra, huyệt đạo cộng hưởng, linh hồn và thể xác hợp nhất... Ngươi, ngươi thật sự thay đổi Dẫn Hồn quyết?
Nhìn thấy được hồn phách Trương Huyền trở lại thân thể, không xuất hiện bất kỳ biến hóa nào. Trái lại rất nhiều huyệt đạo, khẽ kêu lên giống như rồng ngâm vậy, Mặc Hồn Sinh thét một tiếng chói tai, hình như sắp sợ ngất đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...