Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Hắn nếu có thể thành công, mặt trời cũng xuất hiện từ phía tây!

- Vương trưởng lão, gấp gáp như vậy làm gì. Nhiều người xông trận hải, đối với học sinh của ngươi cũng là chuyện tốt!

Trịnh hội trưởng lắc đầu.

- Nếu như hắn có thể xông qua, tất nhiên là chuyện tốt. Ngươi xem lại thần thái này, không thông qua, chẳng phải cũng tạo thành áp lực tâm lý cho học trò ta sao? Phía sau còn xông qua thế nào?

Vương Hạo Huân bực bội nói.

Xông vào trận hải không chỉ cần có lý giải và kỹ xảo đối với trận pháp, tâm cảnh cũng rất quan trọng. Nếu không, gặp phải Huyễn trận các loại, rất dễ dàng suy sụp, sẽ bị nhân lúc yếu mà xông vào.

Người cùng nhau xông qua ải, thành tích tốt, học sinh của mình được cổ vũ, có lẽ cũng có thể được thành tích tốt. Thành tích quá kém, tâm lý chịu ảnh hưởng, khẳng định cũng sẽ không nhận được kết quả tốt.

- Có thể để cho hắn chen ngang xông vào trận hải, tất nhiên là biết một ít đối với thực lực của hắn. Yên tâm đi...

An ủi một câu, Trịnh hội trưởng còn chưa nói dứt lời, chỉ thấy trước mắt cây dài hương đầu tiên lắc lư một cái, trực tiếp tắt lịm.

Cái này gọi là Trận Hải Hương, là phối hợp với hành lang trận hải chế luyện thành. Chỉ cần có người xông qua ải, lại sẽ tự động đốt lên.

Cả cây hương, từ lúc đốt lên đến lúc kết thúc vừa vặn một canh giờ. Trong khoảng thời gian này, không tự động tắt, lại đại biểu người xông qua ải, không phá trận thành công. Còn ngược lại, đã nói rõ thông qua cửa sát hạch này.

Tự động tắt, trận pháp bên trong cũng sẽ tự động đóng lại.

Chính vì vậy, học trưởng mới nói, cho dù bị nhốt, không có cách nào đi ra, cũng sẽ không có lo lắng về sinh mạng.

Trận Hải Hương, đại biểu thời gian, cũng có thể khống chế trận pháp đóng mở ra, tổng cộng có bốn cây, biểu thị bốn cửa ải trong hành lang.

Hiện tại cây hương đầu tiên tắt, nói rõ có người thông qua cửa sát hạch thứ nhất.

- Như thế nào? Thuận lợi qua cửa ải, còn có cái gì để nói?

Liếc mắt thoáng nhìn, Trịnh hội trưởng cười nói.

- Hừ, học trò ta tiến vào trong sớm hơn so với hắn nhiều như vậy, là bọn họ xông qua cũng chưa biết chừng!

Vương Hạo Huân khẽ nói.

Hương tắt, đại biểu có người xông qua ải thành công. Cụ thể là ai, sẽ không hiện ra.

Người kia mệt mỏi muốn ngủ, mới vừa đi vào một hồi, tối đa hai phút, làm sao có thể thành công? Nhất định là học sinh nào đó của hắn.


- Điều này... Cũng có khả năng!

Trịnh hội trưởng sửng sốt, cũng gật đầu.

Tuy rằng hắn thấy tốc độ Trương Huyền bày trận rất nhanh, có thể phá trận như thế nào, chưa từng thấy qua. Hắn không dám xác định.

Cho dù cửa thứ nhất là trận pháp nhất cấp, hắn cũng không có khả năng loại bỏ trong thời gian ngắn như vậy, huống gì đối phương.

- Nếu như là học sinh của ngươi, nếu thông qua, thì càng không cần lo lắng...

Lắc đầu, Trịnh hội trưởng mỉm cười. Hắn còn chưa nói dứt lời, chỉ thấy trước mắt, cây hương dài thứ hai cũng lắc lư một cái, đột nhiên tắt.

- Thông qua cửa thứ hai?

Hắn bị dọa cho giật mình.

Lúc này mới thông qua cửa thứ nhất, chưa đủ một phút, cửa thứ hai cũng qua?

Làm sao có thể nhanh như vậy?

- Đây là... học sinh của ngươi?

Khuôn mặt cổ quái, Trịnh hội trưởng không nhịn được nói.

- ...

Sắc mặt Vương Hạo Huân cứng đờ.

Học sinh của mình có trình độ thực lực thế nào, hắn biết rất rõ ràng. Cho dù có thể qua cửa ải, cũng ít nhất phải mười, hai mươi phút, thậm chí thời gian dài hơn mới được.

Không tới một phút, ngay cả trận pháp chưa khởi động qua thế nào, lại phá trận ra...

Điều này cũng quá nhanh đi!

Răng rắc!

Đang do dự, lại thấy trước mắt cây hương dài thứ ba cũng lắc lư một cái, trực tiếp tắt.

- Cửa thứ ba cũng qua?


Vương Hạo Huân thiếu chút nữa thì lập tức sợ tới phát khóc.

Lúc này cho dù lại ôm kỳ vọng rất lớn, hắn cũng biết, tuyệt đối không phải là ba người “học sinh” kia của mình có thể làm được.

Ba người này, một người trùng kích trận pháp sư nhị tinh, hai người trùng kích nhất tinh. Người trước mắt, cửa thứ ba cũng dễ dàng tiến lên, chỉ nói rõ, xông qua ải là do người khác.

- Là người vừa mới vào kia?

Mắt trợn trừng, Vương Hạo Huân và Trịnh hội trưởng ở bên cạnh nhìn nhau, đều cảm thấy có chút phát điên.

Không phải xông qua cửa thứ ba kỳ quái, mà là... tốc độ quá nhanh.

Cửa thứ nhất, cửa thứ hai đơn giản, dễ dàng loại trừ nói cũng có thể còn nghe được. Nhưng đến cửa thứ ba, đều do linh thạch khởi động. Cho dù bọn họ muốn phá, cũng không thể dễ dàng như vậy, nhanh như vậy... Liên tiếp không ngừng, rốt cuộc làm sao làm được?

- Ba cửa ải thông qua nhanh như vậy... Người này sẽ không phải ngay cả cửa thứ tư cũng có thể thông qua chứ?

Sau khi hết khiếp sợ, bọn họ đồng loạt nhìn về phía một cây hương dài cuối cùng.

Cây này này đại biểu cho cửa thứ tư, cũng đại biểu cho trận pháp tứ cấp. Nếu như ngay cả cái này cũng thông qua, thật sự lại đáng sợ.

Một người chưa đủ hai mươi tuổi làm trận pháp sư tứ tinh... Mấu chốt nhất chính là, tốc độ xông qua ải nhanh như vậy, đối với trận pháp phải có hiểu rõ sâu tới mức nào mới có thể làm được?

Đổi lại thành trước đây, nghĩ bọn họ cũng không dám nghĩ.

Oong...

Đang nghi ngờ, chỉ thấy cây hương dài thứ tư lắc lư một cái, thoạt nhìn bất cứ lúc nào cũng sẽ tắt. Chỉ có điều, đến cuối cùng vẫn ngừng lại, một lần nữa thiêu đốt.

- Không tắt... Xem ra cửa thứ tư không thông qua. Trận pháp tứ tinh, cũng không phải dễ dàng thông qua như vậy!

Nhìn thấy được cây hương dài lắc lư, lại không tắt, biết người ở bên trong, nhất định là đang nỗ lực vượt qua ải, không thành công, Vương Hạo Huân lắc đầu.

Vừa rồi, người kia xông qua ải tốc độ quá nhanh, dọa hắn khiếp sợ, còn tưởng rằng ngay cả trận pháp tứ cấp cũng có thể dễ dàng đột phá. Hiện tại xem ra, không dễ dàng như vậy.

Cũng đúng. Trận pháp tứ cấp, cho dù là hắn, cũng không dám bảo đảm mỗi một lần đều có thể phá vỡ, huống gì một tiểu tử còn chưa đủ hai mươi tuổi.

Nếu là như vậy, cũng thật sự quá nghịch thiên.

- Lần sát hạch đầu tiên, liền trở thành trận pháp sư tam tinh, cũng coi như không tệ...


Trịnh hội trưởng cũng sững sờ, thoáng có chút thất vọng.

Nhìn tốc độ người kia bố trí Tụ Linh trận nhị tinh, hắn vốn tưởng rằng lý giải đối với trận pháp, không kém gì mình. Hiện tại xem ra, vẫn kém một ít.

Chỉ có điều, trẻ tuổi như vậy, lại đạt được tam tinh, sau đó cố gắng bồi dưỡng, trùng kích tứ tinh, thậm chí ngũ tinh, cũng không phải là không thể được.

- Cửa thứ tư không thông qua? Xem ra... Trương sư cũng không phải là vạn năng...

Phía sau lưng hai người, Tái các chủ nhìn thấy được cây hương thứ tư không tắt, cũng lắc đầu.

Trước đó còn tưởng rằng người này xông trận hải, sẽ giống như Lưu Thương Khúc Thủy, gây ra một động tĩnh lớn. Hiện tại xem ra, mình quá lo lắng.

Bằng chừng ấy tuổi, thân là danh sư, lại tinh thông giám bảo, cũng rất nghịch thiên. Nếu nói ngay cả trận pháp sư cũng có thể đạt được tứ tinh, cho dù hắn cũng cảm thấy có chút không dám tin tưởng...

Âm thầm thở phào nhẹ nhõm, hắn đang muốn đi tới đầu lối vào hành lang nhìn, chờ người thanh niên này đi ra, lại cảm thấy mặt đất lắc lư một hồi.

Ầm ầm ầm!

Một âm thanh giống như cối xay nghiền ép vang lên, giống như địa chấn.

- Thế nào vậy?

Khuôn mặt trầm xuống, tất cả mọi người đều quan sát xung quanh. Ngay cả Trịnh hội trưởng cũng nhăn mày lại, không biết chuyện gì xảy ra.

Vù!

Đang nghi ngờ, cảm giác ôn hòa trong toàn bộ đại điện, lập tức biến mất, bắt đầu cảm giác ớn lạnh của mùa đông đập vào mặt.

Răng rắc!

Cùng thời khắc đó, cây hương dài thứ tư trước mắt đột nhiên tắt... Ngay sau đó phía dưới lư hương, một tiếng động vang lên, tách ra một lỗ thủng lớn.

- Là... trận hải duy trì hành lang, trận pháp Tứ Quý Như Xuân của nghiệp đoàn bị người... phá?

Nhìn thấy được điều này, trước mắt Trịnh hội trưởng tối sầm, thiếu chút nữa thì phun ra một ngụm máu.

Hành lang trận hải có vô số trận pháp. Những trận pháp này mặc dù có thể ngẫu nhiên phát ra, cần phải có đại trận duy trì.

Mà đại trận này, cùng trận pháp Tứ Quý Như Xuân duy trì nghiệp đoàn, cùng là một.

Hiện tại cảm giác ôn hòa biến mất, lư hương rạn nứt... chỉ có một loại khả năng. Đó chính là trận pháp này... Không lại vận chuyển nữa, bị người phá!

Đây chính là đại trận ngũ cấp... Trước đây tổng bộ phái cường giả đặc biệt tới bố trí. Ai làm vậy?

Trong nháy mắt, tất cả mọi người lộ ra vẻ mặt phát điên.


- Chẳng lẽ là... Trương sư?

Thân thể run rẩy, trong đầu Trịnh hội trưởng và Tái các chủ xuất hiện một bóng dáng.

Trung tâm của đại trận này lại ở sâu bên trong hành lang trận hải. Hiện tại chỉ có người này xông đến cửa thứ tư, tới gần đó... Trừ hắn ra, cũng suy nghĩ không ra rốt cuộc ai có thể làm được.

- Nếu quả thật là hắn... Trận pháp này rốt cuộc phá như thế nào? Lại dùng phương pháp gì?

Vẻ mặt Trịnh hội trưởng dại ra.

Phá trận, phải có kỹ xảo. Rốt cuộc là kỹ xảo gì, có thể khiến cho tốc độ phá trận của hắn nhanh như vậy. Thậm chí ngay cả... trận pháp ngũ cấp đều có thể phá được?

Đang khiếp sợ, hắn lại thấy có mấy bóng người đi ra. Chính là ba học sinh trước đó tiến vào sát hạch.

Đại trận duy trì hành lang vận chuyển bị phá hỏng, cũng lại không có cách nào tiếp tục sát hạch nữa. Bọn họ tiếp tục ở lại cũng vô dụng, đều đi ra.

- Chuyện gì xảy ra?

Vương Hạo Huân nghênh đón.

- Người mới vừa đi vào kia... phá tất cả trận pháp...

Học trưởng run rẩy một chút, nói.

- Phá tất cả? Nhanh như vậy sao?

Trịnh hội trưởng không nhịn được đi về phía trước:

- Hắn rốt cuộc là phá như thế nào? Sử dụng trận pháp Truy Tinh Phá của Hồng Bắc Đại Tông Sư, trận pháp Tầm Khí Phá của Nam Dương Đại Tông Sư, hay trận pháp Súc Lực Phá của Tái Dương tiền bối, trận pháp sư ngũ hành lưu lại? Cũng chỉ có ba dạng này, mới có thể có tốc độ nhanh như vậy...

- A... Hội trưởng!

Thấy thân phận người cao nhất của nghiệp đoàn tự mình hỏi hắn, học trưởng bị dọa cho giật mình, sắc mặt nhất thời trắng bệch:

- Hồi bẩm hội trưởng, hắn, hắn đều không có sử dụng ba dạng này...

- Không sử dụng? Vậy sử dụng cái gì? Đây đã là phương pháp phá trận cao minh nhất ta biết được...

Trịnh hội trưởng nhăn mày lại.

Đây đã là phương pháp phá trận lợi hại nhất hắn biết được. Chẳng lẽ còn có cái gì hắn không biết?

- Hắn dùng chính là...

Vẻ mặt học trưởng vặn vẹo, đầy suy sụp và điên cuồng.

- ... Là chân!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui