Có thứ này làm chỗ dựa, kỹ xảo thuần thú gì cũng có thể quên, có thể trực tiếp nói điều kiện.
- Gào!
Vốn đang rất có hứng thú, nghe hắn nói như thế, Thanh Yểm thú lại lười biếng nằm xuống, vẫn không nhúc nhích.
- Ta biết ngươi từng trùng kích qua linh thú, hơn nữa thất bại. Mật bảy màu có thể thư giãn kinh mạch, khôi phục thương thế. Một khi dùng, có lẽ lại có thể phá tan gông cùm xiềng xích, sao lại không làm? Lại nói, thần phục Thú Đường, không phải bảo ngươi thần phục người kia. Có cái này làm hậu thuẫn, sau này bất kể tu luyện hay trưởng thành, khẳng định đều có giúp lớn cực trợ... Lời của ta, hi vọng ngươi có thể suy nghĩ thêm một chút!
Ngụy Hữu Đạo tiếp tục nói.
Chỉ có điều, hắn nói tuy rằng khiến cho người ta rất động tâm, Thanh Yểm thú đối diện vẫn là bộ dạng lười phản ứng không để ý tới.
Bất kể thần phục ai, ở trong mắt man thú, đều biến thành khôi lỗi của nhân loại, bị ràng buộc, làm gì có được vui sướng giống như khi trở thầnh tự do tự tại?
- Nhìn là không thực hiện được rồi!
Nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, mọi người vốn một lần nữa dấy lên hy vọng, thần sắc lại ảm đạm xuống.
Còn tưởng rằng lấy ra mật bảy màu đứng hàng thứ năm này, có thể khiến cho con Thanh Yểm thú này động tâm. Xem ra vẫn coi thường con vật này.
- Mật bảy màu tuy rằng xếp hạng thứ năm, đối với man thú bình thường có sức dụ dỗ không thể kháng cự, nhưng con Thanh Yểm thú này, rõ ràng lập tức lại sắp nhảy ra khỏi phạm vi man thú. Cho dù có công hiệu, cũng sẽ không quá lớn! Hơn nữa trong cơ thể nó ẩn chứa huyết mạch Long tộc, cao ngạo vô cùng, làm sao có thể bởi vì chút mật bảy màu này lại thần phục nhân loại?
Trong đám người, một thuần thú sư nhị tinh đỉnh phong cảm thán.
- Đúng vậy, Long tộc là một trong những chủng tộc cường đại nhất đại lục, cũng cao ngạo nhất. Cho dù hàm lượng huyết mạch trong nó có loãng, cũng không có khả năng bởi vì một vài thứ, cúi đầu về phía nhân loại. Trừ khi có thể tìm tới máu rồng đứng thứ hạng đầu!
- Máu rồng? Đùa gì thế? Thứ này làm sao có thể đơn giản tìm được? Trước đó không nói Long tộc rất ít ỏi, cho dù có thể tìm được, mỗi một con cũng vô cùng cường đại. Tệ nhất cũng giống như con trước mắt này, đạt được cấp bậc nửa bước Hóa Phàm. Sao có thể là tồn tại thuần thú sư bình thường chúng ta có thể tùy tiện săn giết?
Bàn luận ầm ĩ.
Thi đấu thuần thú triệu tập đường chủ, thuần thú sư ở hơn mười phân bộ xung quanh, có thể trở thành đứng đầu thế lực một phương, những người này bất kể kiến thức hay tri thức dự trữ, đều không đơn giản.
Mật bảy màu cho dù rất trân quý, có thể khiến cho một man thú trên thân có máu rồng khuất phục, rõ ràng vẫn làm không được.
- Xin lỗi!
Lại giằng co một hồi, phát hiện Thanh Yểm thú không nhúc nhích chút nào, Ngụy Hữu Đạo lúc này mới đầy thất vọng lui xuống.
- Có còn ai muốn thử một chút hay không?
Hình như đã sớm biết kết quả, Tạ Cửu Thần đường chủ lại nhìn quanh.
Lặng ngắt như tờ.
Vừa mới bắt đầu nghe được tin tức này, không ít người đều nóng lòng muốn thử. Chỉ có điều khi nhìn thấy được một ít thuần thú sư nhị tinh đỉnh phong, thậm chí tam tinh sơ kỳ đều bại trận, cũng sẽ không có người nào có dũng khí tiếp tục đi thử nữa.
- Vậy ta đây đi!
Lại ở thời điểm tất cả mọi người nặng nề, một giọng nói khe khẽ vang lên.
- Là Trương Huyền thú sư!
- Khiêu chiến mười lồng thú nhẹ nhàng như vậy, tất nhiên đối với thuần thú có nghiên cứu sâu sắc. Hắn ra tay có lẽ thật sự có thể thành công!
- Ta không phủ nhận trình độ thuần thú của hắn cực cao, nhưng thực lực của bản thân hắn quá thấp!
- Ngược lại cũng đúng. Thuần thú sư bình thường, có thể thuần phục cao hơn bản thân mình một cấp bậc nhỏ đã không yếu. Cao hơn hai cấp bậc, dĩ nhiên nổi tiếng... Hắn chỉ có Tông Sư đỉnh phong, con man thú này nửa bước Hóa Phàm, chênh lệch tròn sáu cấp bậc nhỏ. Nếu muốn thuần phục, gần như không có khả năng! (nửa bước Chí Tôn, Chí Tôn sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong, nửa bước Hóa Phàm)
- Đúng vậy. Nếu như hắn đạt được Chí Tôn đỉnh phong, ngược lại có chút hi vọng. Hiện tại... Dù sao ta cũng không coi trọng!
Nhìn thấy rõ ràng người nói chuyện là ai, đoàn người ồ lên.
Ngày hôm qua Trương Huyền xông qua mười lồng thú, chấn áp Thú Đường, gần như tất cả mọi người đều nhận ra.
Thấy hắn xuất hiện, có người ôm hi vọng, cũng có người không nhịn được lắc đầu.
Thuần thú, không chỉ cần có kỹ xảo, quan trọng hơn chính là thiên phú.
Cùng với man thú đẳng cấp chênh lệch nhau quá nhiều, từ trong lòng đối phương coi thường ngươi, lại làm sao có thể ngoan ngoãn nghe lời, trở thành đối tượng ngươi thuần phục.
- Ta nghe nói, ngày hôm qua hắn khiêu chiến hết mười lồng thú, lại tới thử qua. Đáng tiếc thất bại!
- Vậy tại sao còn đi ra? Chẳng lẽ có phương pháp mới?
- Cái này cũng không biết. Xem một chút đi...
Cũng có người biết chuyện Trương Huyền đã từng thử thuần phục, tuy rằng không biết cụ thể phát sinh cái gì, nhưng thấy Thanh Yểm thú không có ai thuần phục, lại biết chắc là thất bại.
- Ngươi... học tập thành công?
Thấy hắn xuất hiện, ánh mắt Tạ Cửu Thần đường chủ nhất thời sáng lên.
Người này chạy đến tàng thư khố, muốn học tập thú ngữ thượng cổ. Hiện tại hắn lại chạy tới, chẳng lẽ học được cái gì?
- Thành công? Còn kém xa...
Trương Huyền lắc đầu.
Không phải thú ngữ thượng cổ khó học, mà là cấp bậc Thú Đường này rõ ràng quá thấp, không tìm được đủ sách.
- Vậy...
Nghe chính hắn thừa nhận kém xa, Tạ Cửu Thần đầy nghi ngờ.
- Ta chỉ học được mấy chữ, muốn thử xem, có thể thành công hay không? Nếu như không thành công, lại có thể phải sử dụng phương pháp trước đó đã nói!
Trương Huyền nói.
- Phương pháp lúc trước?
Nghe nói như thế, Tạ Cửu Thần bất đắc dĩ một hồi.
Vốn tưởng rằng người này chạy đến tàng thư khố đọc sách, lại gặp được nhiều người thuần phục như vậy, sẽ bỏ qua ý nghĩ này. Không nghĩ tới, hắn còn nhớ rõ ràng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...