Thiên Vũ vương cung.
Nhìn vẻ mặt chán nản của nữ nhi, Mạc Thiên Tuyết có chút nghi ngờ:
- Thế nào? Liễu hội trưởng không đến sao?
- Đến rồi...
Mạc Vũ lắc đầu:
- Hắn muốn tự mình xem sách, không cần ta theo cùng!
- Thôi đi!
Mạc Thiên Tuyết thở dài một tiếng:
- Xem duyên phận vậy. Không có duyên phận, muốn nhiều hơn nữa cũng vô dụng!
Hắn vẫn muốn nữ nhi và vị Liễu hội trưởng này tiếp cận, trở thành một đôi. Một khi như vậy, chẳng khác nào cột hắn vào trên chiến thuyền của mình. Sau này cho dù Lâm gia, Mạc Hoằng Nhất có động tĩnh và ý nghĩ gì khác thường, cũng phải e ngại một chút.
Hiện tại xem ra, có phần suy nghĩ viển vông.
Nữ nhi của hắn tuy rằng cũng thuộc về long phượng trong đám người, so với người như Liễu hội trưởng, Trương sư, vẫn kém một đoạn rất lớn.
Mạc Vũ gật đầu.
Nàng ngược lại không phải là có ý đối với Trương Huyền. Cho tới nay đều là người khác vây quanh nàng. Đột nhiên gặp phải một vị không quan tâm, dâng lên lòng háo thắng. Hiện tại xem ra, không hi vọng gì, nàng cũng rất nhanh bình phục lại.
- Phụ vương, man thú trấn quốc có phải do Lâm gia đã hạ thủ? Bọn họ lại có động tĩnh gì?
Vứt bỏ tâm cảnh hỗn loạn, Mạc Vũ lại khôi phục dáng vẻ nhìn xa trông rộng trước kia.
- Liên quan đến chuyện này tổng cộng có bảy vị thái giám. Chỉ có điều, vừa điều tra một người, tất cả lại tự sát!
Ánh mắt Mạc Thiên Tuyết có phần nghiêm trọng:
- Ta biết điều tra như vậy khẳng định không tìm được cái gì. Hơn nữa chúng ta ở ngoài sáng, đối phương ở trong tối, có thể chuẩn bị trước. Cho dù tìm được, cũng có thời gian đi chuẩn bị. Chuẩn bị không tốt vẫn sẽ nhận được tin tức sai lầm. Cho nên... Ngoài sáng truy tìm điều tra cái này, gióng trống khua chiêng, trên thực tế lại phái người âm thầm điều tra!
- Âm thầm điều tra?
Mạc Vũ nghi ngờ.
- Ừ, đi thăm dò... nơi nguồn gốc độc phát ra!
Ánh mắt Mạc Thiên Tuyết lóe lên:
- Có thể khiến cho hùng sư đuôi vàng nửa bước Chí Tôn bệnh nặng, chúng ta vẫn không có cách nào phát hiện, loại chất độc này, ít nhất cũng phải đạt được nhị phẩm đỉnh phong, thậm chí cách tam phẩm cũng không xa!
Có thể có tác dụng đối với hùng sư đuôi vàng, loại chất độc này khẳng định vô cùng đáng sợ.
Độc dược nhất phẩm, có thể độc chết cường giả dưới Tông Sư cảnh. Đan dược nhị phẩm, Tông Sư thậm chí nửa bước Chí Tôn, cũng có thể bị liên lụy.
Thuốc độc này tuy rằng trong khoảng thời gian ngắn không thể khiến cho hùng sư đuôi vàng tử vong, lại làm cho nó nhanh chóng già yếu. Cấp bậc cao, tuyệt đối đạt tới nhị phẩm đỉnh phong.
- Có thể lấy ra loại độc dược này, chỉ có Độc Điện. Trải qua sự điều tra của ta, Lâm gia vừa vặn cùng Hồng Liên thành có lui tới. Thậm chí vị đại dược vương lợi hại nhất kia, mấy ngày qua cũng đến vương thành!
Mạc Thiên Tuyết hừ một tiếng, vung tay áo một cái:
- Tất cả mọi chuyện, đều quá mức trùng hợp. Bởi vậy, ta đặc biệt phái người điều tra, rất nhanh đã điều tra ra kết quả. Quả thật cùng Lâm gia này không hề tránh được có liên quan!
- Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?
Nghe được đã xác nhận là Lâm gia hạ thủ, sắc mặt Mạc Vũ cũng trở nên khó coi.
Ngày hôm nay đối phương có thể hạ thủ đối với hùng sư đuôi vàng, ngày mai lại có khả năng hạ thủ đối với thành viên vương thất bọn họ.
Một khi động tâm đối với quyền lợi, dã tâm sẽ giống như nâm mọc lên, không ngừng lan tràn. Ai cũng không có cách nào ngăn chặn.
- Tuy rằng hùng sư đuôi vàng đạt tới Chí Tôn cảnh, nhưng Lâm gia có Hiên Viên vương quốc làm chỗ dựa vững chắc, vẫn không thể đắc tội!
Biết nữ nhi lo lắng, Mạc Thiên Tuyết lắc đầu.
Biết là bọn họ làm, lại thế nào?
Đối phương không chỉ có trận pháp sư tam tinh trấn thủ, còn có một nữ nhi phong hào thái tử phi của Hiên Viên vương quốc, căn bản không thể trêu chọc vào.
Hiện tại không làm rõ, mọi người giả vờ hồ đồ. Có Danh Sư Đường trấn thủ, Lâm gia còn không dám vượt quá.
Nếu thật sự muốn xé rách da mặt, Hiên Viên vương quốc chỉ cần phái một cường giả Chí Tôn có chút lợi hại, có thể hoàn toàn diệt sạch vương thất bọn họ.
- Đúng vậy! Giống như Cù gia trước đây... Chúng ta cũng không có cách nào!
Mạc Vũ cũng hiểu rõ điểm ấy, thở dài một tiếng.
- Cù gia tuy rằng không phải là danh môn vọng tộc, nhưng cũng được cho là nhà lớn nghiệp lớn. Không nghĩ tới không biết bởi vì sao, toàn gia một trăm ba mươi bảy người, bị Lâm gia một đêm diệt sạch... Chuyện này, ta vẫn nhớ...
Mạc Thiên Tuyết xiết chặt nắm đấm.
Hai năm trước, Thiên Vũ vương thành có một Cù gia không biết thế nào lại đắc tội Lâm gia, trong một đêm, toàn gia đều bị tàn sát sạch sẽ. Hắn phái người hỏi thăm, người còn chưa tới, gia chủ Lâm gia lại tự mình qua, bảo bọn họ phong tỏa tin tức, khiến cho chuyện này cuối cùng không giải quyết được gì.
Thân là quốc vương bệ hạ, ngay cả thần dân vương quốc mình cũng không bảo vệ được. Cho tới nay chuyện này cũng giống như một cây gai, đâm vào trong tim hắn.
- Thật ra cũng không trách được phụ vương. Đối phương lúc đó cầm lệnh bài của Hiên Viên vương quốc, nghe nói là nhận lệnh của thái tử. Chúng ta chỉ là vương quốc nhất đẳng, thật sự không có cách nào từ chối!
Thấy bộ dáng này của phụ thân, Mạc Vũ an ủi.
Lúc đó không phải vương thất bọn họ sợ hãi Lâm gia không làm, mà là đối phương cầm theo thủ lệnh của thái tử điện hạ Hiên Viên vương quốc.
Đối mặt với cái này, loại vương quốc thấp hơn như bọn họ chỉ có thể tuân thủ, căn bản không có biện pháp nào khác.
- Ta biết...
Mạc Thiên Tuyết lắc đầu:
- Tình thế không bằng người, ta cũng không có cách nào! Cho nên, ta muốn con lôi kéo Liễu hội trưởng hoặc Trương sư. Chỉ cần một trong hai thiên tài này trở thành phò mã, bọn họ cho dù muốn động thủ, cũng không dám!
Mấy ngày qua hắn vẫn muốn bảo nữ nhi tiếp xúc gần gũi với hai thiên tài này một chút. Đáng tiếc... Đối phương căn bản không để ý tới nữ nhi của hắn.
Nghe được lời của phụ thân, Mạc Vũ có chút mất mát, lắc đầu. Hắn đang muốn nói chuyện, lại thấy một tên thái giám vội vã vọt vào.
- Thế nào?
Lông mày Mạc Thiên Tuyết thoáng nhíu lại.
- Hồi bẩm bệ hạ, tam trưởng lão Lâm gia dẫn theo rất nhiều người qua, nói muốn vương thất chúng ta có một lời giải thích...
Toàn thân thái giám run rẩy.
- Muốn vương thất chúng ta có một lời giải thích? Có ý gì?
Mạc Thiên Tuyết híp mắt lại.
Điều tra ra Lâm gia muốn độc chết man thú trấn quốc, mình còn không có tìm các ngươi tính sổ, thế nào bọn họ còn chạy tới tìm chúng ta trước?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...