Khương đường chủ đi ở phía sau lưng Lưu Lăng đến đại sảnh.
- Ra mắt lão sư!
Hắn ôm quyền khom người, còn chưa có nói tiếp, liền nghe được giọng của lão sư vang lên hỏi thăm:
- Danh Sư Đường chúng ta có tài liệu và giới thiệu liên quan tới Thiên Nhân Khổng sư hay không?
- Thiên Nhân Khổng sư?
Khương đường chủ thoáng sửng sốt một chút:
- Chuyện của Khổng sư, ở tàng thư khố nhị tinh có chút ghi chép, chỉ có điều không quá kỹ càng tỉ mỉ...
- Dẫn ta qua xem!
Nghe được đối phương xác nhận, ánh mắt Trương Huyền nhất thời sáng lên.
Tuy rằng hiện tại, thai độc tiên thiên ảnh hưởng đối với hắn không lớn, nhưng hạn chế tuổi thọ, vẫn khiến cho người ta rầu rĩ.
Có thể sớm nhận giải quyết được, tất nhiên hay nhất.
- Vâng!
Khương đường chủ gật đầu.
Tàng thư khố nhị tinh Danh Sư Đường, tuy rằng chỉ cho phép danh sư nhị tinh tiến vào, nhưng thực lực của lão sư khẳng định vượt xa nhị tinh, có thể tùy tiện đi vào quan sát.
Trương Huyền đi theo phía sau lưng Khương Thư, đi về phía Danh Sư Đường.
Khoảng cách giữa phủ đệ và Danh Sư Đường không xa, không tốn quá nhiều thời gian, bọn họ lại đi đến tàng thư khố nhị tinh.
Bảo Khương đường chủ không cần đi theo, Trương Huyền tự mình đi vào.
Bên trong tàng thư khố có rất nhiều sách. Dù sao hiện tại cũng không quá nhiều chuyện, hắn một đường chạy như điên.
Mất thời gian hơn nửa ngày, hắn lại thu tất cả sách trong nhị tinh tàng thư khố vào trong đầu.
- Khổng sư!
Tinh thần hắn thoáng động, hai bộ sách xuất hiện ở trước mắt.
Hắn tiện tay mở ra.
- Thiên Nhân Khổng sư, trước Thiên Hồn lực nhập thánh...
Phía trên miêu tả kỹ càng tỉ mỉ chuyện của Khổng sư.
Lại phân tích nghiên cứu sự việc của Khổng sư trước ba mươi tuổi cẩn thận hai lần, quả nhiên để cho hắn phát hiện có điểm không thích hợp.
Vị Khổng sư này không chỉ có thiên phú cao, tu luyện cũng cực kỳ khắc khổ, còn vì nâng cao thực lực, lấy thân xông vào nguy hiểm, lại vào Trầm Hải, tiến vào Mãng Nguyên, ba lần xuống hang đất... Còn chưa tới ba mươi tuổi, lại đạt được cảnh giới danh sư cửu tinh!
Chỉ có điều, sau khi đạt được loại cảnh giới này, tu luyện của hắn hình như lại chậm lại. Còn lại chính là giảng bài cho thiên hạ, thành lập Danh Sư Đường, lập quy tắc cho toàn bộ đại lục... Tuy rằng sự tích vẫn huy hoàng, nhưng so với phấn đấu lúc trước rõ ràng khác hẳn.
- Lẽ nào... đạt được danh sư cửu tinh mới là mấu chốt giải quyết thai độc tiên thiên?
Tim hắn đập “thịch thịch” một cái.
Danh sư không giống với những chức nghiệp khác. Đối với yêu cầu về tu vi cực kỳ nghiêm khắc. Thật giống như sát hạch nhị tinh, không phải Tông Sư, Thú Đường, nghiệp đoàn thi họa sư đều có thể ban huy hiệu. Nhưng ở Danh Sư Đường, ngay cả tư cách sát hạch cũng không có.
Bởi vậy, đạt được cấp bậc cửu tinh, không chỉ yêu cầu cực lớn về mức độ hồn lực, ngay cả tu vi của bản thân sợ rằng cũng phải đạt được một loại cảnh giới nghe rợn cả người.
Nếu quả thật là đạt được loại cảnh giới này, mới có thể giải quyết thai độc tiên thiên, khó tránh khỏi quá gài bẫy!
- Thử một chút!
Một quyển sách trắng xuất hiện ở lòng bàn tay, Trương Huyền lấy ra bút lông, tiện tay viết một câu:
- Đạt được danh sư cửu tinh, có thể hóa giải thai độc!
Ngón tay hắn vừa đụng.
Oong!
Một quyển sách xuất hiện, vội vàng mở ra. Lông mày hắn lại giật mạnh.
Trên quyển sách trong đầu không có xuất hiện sai. Nói cách khác... những lời này là đúng!
- Đạt được danh sư cửu tinh, có khả năng hóa giải thai độc tiên thiên. Nói cách khác... Ta phải ở trước ba mươi tuổi... đạt được danh sư cửu tinh?
Thân thể thoáng lảo đảomột cái, Trương Huyền sắp muốn khóc.
Trời ạ, có cần hãm hại như thế hay không?
Người khác đều có các loại thân thể tiên thiên rất lợi hại. Như Triệu Nhã, Viên Đào... một khi mở ra, uy phong tám phía, thực lực vọt mạnh giống như ngồi tên lửa.
Hắn là một thai độc tiên thiên vừa mở ra, lại chết không nói, còn phải ép buộc ở trước ba mươi tuổi, đạt được danh sư cửu tinh?
Có nhầm hay không?
Danh sư cửu tinh, đây chính là một người mạnh nhất giẫm giậm chân một cái, toàn bộ đại lục đều lắc lư.
Một thiếu niên không sống được bao nhiêu năm, trước ba mươi tuổi đạt tới...
Mặc dù có Thiên Đạo Đồ Thư Quán, tu luyện vô cùng đơn giản, nhưng đi nơi nào tìm kiếm nhiều linh khí như vậy? Quan trọng hơn chính là... đi nơi nào tìm nhiều bí tịch như vậy, hình thành công pháp thiên đạo?
Vẻ mặt hắn phiền muộn, tinh thần thoáng động, lại viết một câu.
- Thai độc tiên thiên, ngoại trừ đạt được danh sư cửu tinh, còn có phương pháp giải quyết khác!
Ngón tay hắn lại tiếp xúc.
Oong!
Sách mới xuất hiện, phía trên vẫn không có sai lầm.
- Còn có biện pháp khác...
Nhìn thấy không sai, Trương Huyền lại kích động.
Chỉ có điều, kích động một hồi, vẻ mặt hắn lại giống như trái mướp đắng.
Biết có phương pháp khác lại có tác dụng gì? Không đưa ra phương pháp và phương hướng cụ thể, chẳng khác nào khó giải.
Điều này lại giống như ngươi biết rất rõ ràng biến thành chim, sẽ bay. Đáng tiếc... biến không được. Tất cả giả thiết trước đó lại đều là vô nghĩa.
- Thôi đi. đã có những biện pháp khác, khẳng định lại có thể tìm được. Thật sự không được, ta lần lượt thử từng cái!
Hắn buồn bực một hồi, cũng đã nghĩ thoáng ra.
Hắn nắm giữ Thiên Đạo Đồ Thư Quán, mặc dù không cách nào cho ra phương pháp giải quyết chính xác, lại có thể phán đoán có chính xác hay không. Thật sự không được, hắn lần lượt thử nghiệm các phương thuốc, chung quy có thể tìm tới một thứ thích hợp.
Dù sao hiện tại còn cách ba mươi tuổi còn sớm, hắn cũng không cần quá mức sốt ruột.
Giằng co một ngày, bên ngoài bầu trời lại tối đen. Trương Huyền duỗi người, đi ra ngoài.
Rời khỏi Danh Sư Đường, hắn một lần nữa trở lại học viện, tiếp tục giúp Lộ Trùng rèn luyện độc thể một lần. Lúc này hắn mới tiến vào phòng học nhỏ, lấy cái linh thạch này ra ngoài.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...