- Liễu hội trưởng liên tục giải quyết mười chín vấn đề khó khăn của tường nghi vấn khó xử lý, một tiếng cất lên khiến ai nấy đều kinh ngạc, làm ta vẫn rất sùng bái. Ngày hôm nay vừa vặn đi ngang qua đây, muốn mời hội trưởng đi tới vương cung ngồi, để cho ta cũng làm tròn trách nhiệm của người chủ địa phương!
Mạc Thiên Tuyết nói.
- Vương cung?
Trương Huyền lắc đầu:
- Thật ngại quá. Ta còn có việc phải đi tới nghiệp đoàn luyện đan sư một chuyến. Có khả năng không rảnh qua được. Lòng tốt của ngai ta xin nhận!
Hiện tại hắn còn muốn đi nghiệp đoàn luyện đan sư, tìm kiếm đan dược ẩn chứa linh khí, về phủ để truyền thụ võ kỹ cho Triệu Nhã, quả thật không có thời gian đi vương cung.
- Từ chối lời mời của bệ hạ?
Triệu Vũ Tinh, Lưu Trường Nham vừa đến cách đó không xa, lại nghe hắn nói như thế, khiếp sợ đến mức tất cả đều rụt cổ lại.
Vị Liễu lão sư này cũng quá mạnh mẽ!
Không chỉ có thái độ bất kính đối với Mạc Vũ công chúa, hiện tại bệ hạ ở ngay trước mặt mời, hắn cũng trực tiếp từ chối...
- Nếu Liễu hội trưởng có việc, ta cũng không tiện làm phiền. Đây là một chút tâm ý của tại hạ, xin hãy nhận lấy!
Nghe hắn từ chối, Mạc Thiên Tuyết vẫn không tức giận, trái lại mỉm cười. Một vị thái giám đi lên, chuyển tới một cái hộp ngọc.
Nghiệp đoàn y sư tuy rằng ở trong phạm vương thành vi, nhưng có thể làm được hội trưởng, đã có tư cách để cho hắn luận giao ngang hàng.
Hắn ngoắc tay.
Thái giám mở hộp ngọc ra. Một luồng linh khí nồng đậm đập vào mặt, khiến huyết mạch toàn thân người ta đều thoáng chút bị hưng phấn.
Trong hộp ngọc để một hòn đá nhỏ sáng óng ánh, kích thước bằng hạt đào, phản xạ dưới ánh sáng mặt trời, giống như kim cương sáng chói.
- Linh thạch?
- Là linh thạch!
Nhìn thấy được thứ này, thân thể Triệu Vũ Tinh, Lưu Trường Nham đều run lên, trong mắt đồng thời có ngọn lửa bốc cháy.
Linh thạch, khoáng thạch đặc biệt ở vương quốc phong hào cũng rất ít thấy, sinh ra ở địa phương linh khí tập trung lại. Mỗi một khối đều vô cùng trân quý, vạn vạn lần khó cầu, là bảo bối vô thượng người tu luyện dùng để tu luyện.
Có người nói thứ này, chỉ giao lưu ở trong cao tầng, có tiền không mua được. Cho dù là danh sư nhị tinh, muốn cầu lấy một viên cũng không thể được. Không nghĩ tới... quốc vương bệ hạ tự nhiên tiện tay lấy ra một viên, đưa cho vị Liễu lão sư trước mắt này!
Phần lễ vật này quả thực quá lớn!
Đổi lại thành bọn họ, sợ rằng trong nháy mắt sẽ kích động, khó có thể tự kìm chế được, không tìm được phương hướng.
Bọn họ vội vàng nhìn về phía Liễu lão sư cách đó không xa... chỉ thấy bộ dạng hắn không chút động lòng, không nhúc nhích chút nào.
- Thảo nào... chỉ phần bình tĩnh này của Liễu lão sư, khiến người ta bội phục!
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, hai người đồng thời bội phục sát đất.
Đây chính là linh thạch. Chỉ cần là người tu luyện, nhìn thấy không có người nào không hít thở dồn dập, khó có thể tự kìm chế được. Liễu lão sư có thể mặt không đổi sắc, chỉ dựa vào điểm ấy, đã làm cho bệ hạ phải lấy lễ đối đãi như vậy...
Đang âm thầm cảm thán sự chênh lệch giữa người và người thật sự quá lớn, bọn họ liền nghe được người thanh niên cách đó không xa vẻ mặt nghi ngờ nhìn qua:
- Đây là cái gì?
Phù phù!
Trước mắt hai người tối sầm, cũng sắp khóc.
Mới vừa rồi bọn họ còn bội phục sát đất. Náo loạn nửa ngày, vị Liễu lão sư này... căn bản không nhận ra!
Hại bọn họ uổng công lãng phí biểu tình...
- Khụ khụ!
Vẻ mặt Mạc Thiên Tuyết đang đầy cao ngạo, hi vọng nhìn thấy được Trương Huyền chấn động kinh ngạc, thiếu chút nữa cũng bị sặc nước bọt, đầy bất đắc dĩ.
Linh thạch, cho dù chưa thấy qua, nhưng chung quy cũng từng nghe nói qua chứ?
Vị Liễu hội trưởng này đối với y đạo tinh thông như vậy, kết quả... lại ngay cả thứ này cũng chưa từng nghe qua...
Tuy rằng Trương Huyền ở Danh Sư Đường xem không ít sách, nhưng những quyển sách này vẫn chưa dung hợp thành trí nhớ của bản thân, chỉ có thời điểm kiểm tra, mới xuất hiện. Bình thường cho dù có kiến thức gì, cũng không biết được rõ ràng.
Thật giống như một ít động cơ tìm kiếm ở kiếp trước, có thể tìm kiếm được không ít tri thức, bất cứ lúc nào bất cứ chỗ nào khiến người ta hiểu rõ những chuyện không biết... Nhưng điều kiện trước tiên, phải sớm biết cần tìm kiếm chính là cái gì. Bằng không, cũng không có cách nào!
Nói cách khác, những kiến thức này cho dù ở Đồ Thư Quán, có thể lật xem bất cứ lúc nào, cũng không thuộc về bản thân hắn.
Hiện tại chính là loại tình huống này. Đột nhiên nhìn thấy được một hòn đá trong suốt lấp lánh, cho dù trong đầu có nhiều sách hơn nữa, không biết phải tìm từ đâu, cũng không khớp.
- Đây là một viên linh thạch, trong đó ẩn chứa linh khí hùng hậu, có thể khiến cho người tu luyện làm ít công to...
Mạc Thiên Tuyết giải thích.
- Linh thạch?
Biết tên, tinh thần hắn thoáng động, trong đầu lập tức xuất hiện một quyển sách liên quan, Trương Huyền tiện tay mở ra.
Quả nhiên thấy miêu tả kỹ càng tỉ mỉ: Linh thạch là do linh khí tập trung lại thành khoáng thạch, trong đó ẩn chứa linh khí dày đặc, dùng để tu luyện, có thể giải quyết tình trạng khốn cùng do linh khí trong không khí quá thưa thớt...
- Cái này...
Trong chớp mắt, sắc mặt Trương Huyền đỏ lên.
Hắn vừa lúc muốn tìm đan dược có linh khí sung túc. Có thứ này, hắn còn đi nghiệp đoàn luyện đan sư làm cái gì?
Hoàn toàn có thể hấp thu linh khí trong đó, trùng kích Tông Sư đỉnh phong!
- Cảm ơn!
Biết thứ này trân quý, cũng không chờ đối phương giới thiệu xong, Trương Huyền đưa tay lập tức cầm ở trong lòng bàn tay, thu vào trong nhẫn chứa vật.
- ...
Nhìn hắn một khắc trước còn bình tĩnh không thèm quan tâm, sau một khắc trực tiếp lấy đi, rất sợ người khác cướp giật, Mạc Thiên Tuyết, Mạc Vũ đều muốn phát điên.
Trời ạ, có cần biến hóa nhanh như vậy hay không?
Đang cảm thấy đối phương có phải có chút tinh thần phân liệt hay không, lại thấy người thanh niên trước mắt chắp hai tay ở sau lưng, mắt liếc nhìn vào không trung, thần sắc cao thâm xam vời, giống như thế ngoại cao nhân hiếm có.
- Ta sẽ không tùy tiện lấy đồ của ngươi. Như vậy đi, ta có thể miễn phí chữa bệnh cho ngươi một lần!
- ...
Mạc Thiên Tuyết, Mạc Vũ.
- ...
Triệu Vũ Tinh, Lưu Trường Nham.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...