Lấy một thí dụ, thực lực của hắn bây giờ gặp phải Tông Sư trung kỳ, khẳng định không phải là đối thủ, khó có thể chống lại. Nhưng nếu như có đầy đủ độc dược, hoàn toàn có thể dễ dàng độc chết cường giả Tông Sư đỉnh phong!
Thậm chí độc chết người Chí Tôn cảnh.
Đương nhiên, độc dược cũng không phải vạn năng. Tu vi không đủ, không có cách nào áp chế được sát cơ trong cơ thể, rất dễ dàng bị cường giả phát hiện. Sợ rằng còn chưa kịp ném độc, đã bị giết chết.
Hơn nữa, một ít độc dược lợi hại, cần phải lấy máu và chân khí của độc sư phát động, mới có thể phát huy ra dược lực. Bản thân không phải là độc sư, hoặc đẳng cấp quá thấp, cho dù có dược vật lợi hại, cũng không có cách nào sử dụng. Chuẩn bị không tốt ngược lại sẽ độc chết chính mình.
Như vậy cũng giống như người người đều biết bom nguyên tử rất lợi hại, nhưng cũng không đủ lực lượng. Khống chế không được, cho dù cho ngươi một quả, cũng không tạo được uy hiếp. Làm không tốt còn có thể mang đến họa sát thân.
Độc dược lợi hại, giống như binh khí sắc bén, thực lực không đủ, đừng nói đụng vào, cách mấy trăm thước, thậm chí bên trong mấy ngàn thước, sẽ bị độc chết!
Nguy hiểm vô cùng!
Ban đầu còn nghĩ, nếu như cho mình điều chế ra một độc dược lợi hại, có phải ngay cả cường giả Chí Tôn đỉnh phong cũng không cần sợ hãi hay không? Hiện tại xem ra, vẫn chỉ là một vài suy nghĩ viển vông.
- Ta không muốn dùng độc vật hại người, nhưng cũng có thể đề phòng bị người khác hãm hại!
Biết chức nghiệp độc sư bác đại tinh thâm, trong lòng Trương Huyền cũng sinh ra sự cảnh giác.
Hắn không cần độc chết người, nhưng phải phòng ngừa bị người hạ độc.
Thật giống như khí độc trong cơ thể kia, nếu như ban đầu chính là độc sư, có thể sớm dự phòng, không tới mức chật vật như mình hiện tại.
- Căn cứ trong sách ghi chép, độc sư tu luyện tới cảnh giới cao nhất, là nắm giữ độc thể. Ta hoàn toàn có thể tu luyện một hồi!
Hắn mỉm cười.
Độc sư giống như những nghề nghiệp khác, cũng phải để ý tới thiên phú.
Độc sư có thiên phú, được xưng độc thể tiên thiên, không chỉ có năng lực nhạy bén đối với độc rất mạnh, thân thể còn nắm giữ khả năng kháng chống vượt qua người bình thường. Nói cách khác, người nắm giữ loại thể chất này, cho dù độc sư khác bỏ kịch độc vào trong miệng của hắn, cũng sẽ giống như ăn cơm uống nước, không bị chút tổn thương nào.
Thậm chí, theo truyền thuyết, người như thế còn có thể hấp thu lực lượng trong độc dược, khiến cho tu vi tăng lên rất nhiều.
Đương nhiên, loại thể chất này vô cùng hiếm thấy. Trong mười vạn vạn độc sư cũng không nhất định có thể xuất hiện một người.
Loại năng lực này, giống như thể chất thuần âm của Triệu Nhã, thuộc về tiên thiên. Hắn nhất định là làm không được. Chỉ có điều, trong Độc Điện có không ít sách liên quan tới bí kỹ tu luyện độc sư. Vừa vặn cũng théo đó hình thành công pháp thiên đạo.
Dựa theo cái này tu luyện, cho dù không phải là độc thể tiên thiên, nhưng cũng có thể khiến cho sức chống đỡ của thân thể đối với độc tăng lên cực lớn. So với thân thể độc sư chân chính chuyên môn rèn luyện, cũng cường đại hơn mấy lần.
- Thử xem!
Nghĩ đến liền làm, Trương Huyền không có quá nhiều do dự. Tinh thần hắn thoáng động, bí tịch độc sư tu luyện hình thành lại xuất hiện ở trước mắt hắn. Hắn mở ra nhìn.
Không biết qua bao lâu, một luồng khí đục phun ra, hắn chợt đứng dậy.
Rắc rắc! Rắc rắc! Rắc rắc!
Xương cốt toàn thân giống như tiếng đậu vỡ vang lên. Khí tức toàn thân tăng mạnh.
- Tuy rằng không bằng độc thể tiên thiên, nhưng cũng không e ngại kịch độc bình thường. Cho dù độc sư tam tinh điều chế độc dược, ăn vào cũng không tạo thành bất cứ thương tổn gì đối với ta!
Cảm nhận được thân thể biến hóa sau khi tu luyện qua, Trương Huyền nở nụ cười.
Tu luyện xong thiên đạo độc công, thân thể có biến hóa rõ ràng. Kháng lực đối với độc dược tăng cường.
Mặc dù không phải độc thể tiên thiên, dựa vào tình hình của hắn hiện tại, cho dù ăn vào thuốc do độc sư tam tinh điều chế ra, hắn cũng không có bất cứ thương tổn gì.
- Mấu chốt nhất chính là... chân khí thiên đạo của ta trải qua tu luyện độc công, có thể trị bệnh cứu người, giúp người đột phá, cũng có thể một ý niệm hóa thành kịch độc, khiến người ta tử vong trong khoảng khắc!
Thân thể phát sinh biến hóa, biến hóa càng lớn hơn vẫn là chân khí.
Chân khí thiên đạo tinh thuần không nhiễm bẩn, có thể trị thương thế, khôi phục thể lực, tăng cường sức sống, giúp người đột phá tu vi...
Lúc này tu luyện độc công, cũng có thể một ý niệm chuyển hóa thành khí kịch độc, làm cho không người nào có thể chịu được. Một khi tiến vào kinh mạch, cho dù cường giả Chí Tôn muốn hóa giải, sợ rằng cũng rất khó hoàn thành.
Giống như nước sạch, một khi tiến vào trong cơ thể, có thể tiến vào bất kỳ khe nào, bất kỳ một chỗ huyệt đạo nào. Biết rất rõ ràng ở đâu, chân khí trong cơ thể không đủ tinh thuần, cũng không có cách nào loại bỏ.
Điều này với bệnh nguy kịch không có gì khác nhau. Biết nguyên nhân của căn bệnh và thủ đoạn giải quyết, lại không có cách nào trị liệu.
Không hổ danh là chân khí thiên đạo, một ý niệm liền sống, một ý niệm thành chết.
Trước đó, hắn căn bản không biết còn có năng lực lợi hại như vậy.
- Tiên thiên độc công tu luyện xong, xem khí độc kia thế nào!
Tu luyện xong tiên thiên độc công, Trương Huyền thở ra một hơi, lại nhìn về phía khí độc ẩn nấp ở bên trong thân thể.
Trước đó, hắn không hiểu nhiều đối với độc, không có cách nào xác nhận thứ này rốt cuộc là cái gì. Lúc này bàn về lượng tri thức, có thể so với độc sư tam tinh. Bàn về sử dụng độc, Cổ Mục có khả năng cũng không phải là đối thủ. Hắn đã có năng lực nghiên cứu nơi khí độc phát ra, thậm chí nghĩ biện pháp loại bỏ.
Tinh thần hắn nhanh chóng vận chuyển, trong nháy mắt tâm cảnh tiến vào cảnh giới tâm như mặt nước phẳng lặng.
- Khí độc này có thể ẩn nấp ở trong máu, lại trốn chân khí thiên đạo của ta...
Nhìn khí độc kia ẩn nấp, một quyển sách Đồ Thư Quán bên trong vốn liên quan tới độc xuất hiện ở trước mắt. Mỗi một tri thức chảy xuôi ở trong đầu.
Độc loại không dưới trăm vạn. Mỗi một loại đều có phương pháp điều chế và thủ đoạn giải quyết khác nhau. Chỉ cần một chút không may xuất hiện, liền có thể khiến cho kết quả xuất hiện sự khác biệt.
Trương Huyền cũng không nóng nảy. Thông qua sách bên trong Đồ Thư Quán, hắn sàng lọc qua.
- Loại độc Thanh Linh. Không đúng! Loại độc Mặc Hư, cũng không đúng! Loại độc rắn xanh, cũng không giống...
Hắn căn cứ màu sắc, đặc điểm khí độc trong cơ thể, kiểm tra loại bỏ từng loại.
Không biết qua bao lâu, Trương Huyền đột nhiên ngừng lại, sắc mặt thoáng cái trở nên trắng bệch, trong mắt đầy vẻ không thể tin được.
- Không ngờ là loại chất độc này. Cái này... sao có thể như vậy được?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...