- Chuyện gì xảy ra?
Nói xong, ngón tay điểm một cái, một giọt máu chia làm tám phần tràn vào trong cơ thể tám người, lúc trước tứ chi đứt gãy, ở dưới huyết khí bao phủ, rất nhanh khôi phục như lúc ban đầu.
Cường giả Cổ Thánh tích huyết trùng sinh, bóng đen này, lại là cường giả Cổ Thánh!
- Lão tổ, ngươi nhất định phải làm chủ thay chúng ta...
Công Tây Thanh khôi phục lại, mang theo đám người đồng thời quỳ xuống đất.
- Ai làm?
Bóng đen híp mắt lại.
Bộ dáng hắn hơn sáu mươi tuổi, không có râu, đôi mắt mang theo sát ý, có điều vẻ mặt hơi trắng xám, cũng không biết là xuyên toa không gian quá nhanh, xuất hiện phản phệ, hay là gặp nguy hiểm gì.
- Là một vị Danh Sư của Danh Sư đại lục!
Công Tây Thanh cắn răng:
- Chúng ta mang theo Ngụy Như Yên hái Bồ Đề quả, tên này tới, ngang nhiên cướp trái cây đi, còn đánh chúng ta trọng thương, bẻ gãy tứ chi...
- Các ngươi có nói thân phận bản thân hay không?
- Nói, chúng ta nói mình là người Chư Tử bách gia, những trái cây này chúng ta hữu dụng, hơn nữa còn nói sẽ phân ra một ít, cho hắn làm thù lao... Kết quả người này vẫn ra tay với chúng ta!
Công Tây Thanh tiếp tục nói.
- Người Danh Sư đại lục, lúc nào phách lối như vậy?
Bóng đen gầm thét, khí tức trên người bỗng nhiên nổ tung, lực lượng cuồng bạo nghiền ép đến, làm cho tất cả mọi người run lẩy bẩy, không dám nói chuyện lớn tiếng.
Chư Tử bách gia cùng Danh Sư đường, đồng dạng truyền thừa Khổng sư, đều chú ý quy củ, người bọn hắn thúc trái cây phát triển, tên này lại ra tay cướp đoạt, mảy may quy củ cũng không nói, cùng Dị Linh tộc khác nhau ở chỗ nào?
- Lão tổ nhất định phải làm chủ cho chúng ta, giết tên kia!
- Coi như không giết, cũng phải bẻ gãy tứ chi, cho hắn biết đánh đổi...
Thấy lão tổ nổi giận, đám người đều gào thét.
- Yên tâm, nhất định sẽ thay các ngươi làm chủ...
Bóng đen gật đầu, thần thức lan ra, thanh âm vang lên:
- Vị Danh Sư vừa rồi đi vào kia, là hậu bối của vị bằng hữu nào? Nếu có, xin cho ta cái bàn giao, nếu không thì đừng trách ta hạ thủ không lưu tình!
Hô!
Tiếng gió rít gào, không có một chút hồi âm.
- Xem ra không phải đời sau một vị Cổ Thánh nào đó, đã không có người che chở, vậy đừng trách ta không khách khí...
Thấy không có người trả lời, bóng đen hừ lạnh một tiếng, trên người tuôn ra sát khí, vừa định tiếp tục nói chuyện, liền nghe bọn hậu bối trước mặt trở nên kích động.
- Lão tổ, cái tên này đi ra...
Thanh âm kết thúc, phía trước quang mang nhẹ nhàng vụt qua, một bóng người bất ngờ xuất hiện ở trước mặt.
- Nhất định phải để cho hắn biết lợi hại...
Công Tây Thanh cắn răng, lời còn chưa dứt, chỉ thấy lão tổ thân thể cứng đờ, vẻ mặt khó tin:
- Các ngươi nói cướp đoạt Bồ Đề quả chính là... Trương Huyền?
- Không sai, chính là hắn!
Công Tây Thanh gật đầu.
- Ta còn có việc, đi trước một bước, chính các ngươi xử lý...
Hô!
Tiếng nói kết thúc, bóng đen biến mất không thấy gì nữa.
- ...
Công Tây Thanh.
- ...
Đám người.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...