Tê lạp!
Đao khí tung hoành, không gian vỡ vụn, sát lục chi khí mạnh mẽ phá không tới, kích thích linh hồn.
- Ngươi tự tìm cái chết!
Thấy tên này không nói hai lời liền hạ sát thủ, Bột Tân tức đến lông mày nhảy loạn, trường thương đâm vào không trung, tiến lên đón.
Đinh đinh đinh!
Đao thương đối đầu, tỏa ra ánh sáng chiếu rọi toàn bộ bầu trời.
Hai vị này đều là Bất Hủ cảnh tiếp cận đại viên mãn, dưới Cổ Thánh có thể xưng vô địch, toàn lực giao thủ, nhất thời đánh thiên băng địa liệt, ánh sáng của Huyết Nguyệt cũng bị che lấp màu sắc.
- Tên này có bị bệnh không...
Càng đánh Bột Tân càng buồn bực.
Tên này mới vừa phái người tới, đồng ý điều kiện, còn hẹn đi trao đổi, hắn cũng chuẩn bị kỹ càng nên nói cái gì, ai biết căn bản không đợi được nửa canh giờ liền xông lại, chiêu chiêu liều mạng, muốn làm gì? Ăn thuốc kích thích sao?
- Ô Mộc, ngươi đây là phá hư liên minh, một khi xảy ra vấn đề, ta không ngại đi chỗ Thần Linh Hoàng kiện ngươi!
Bột Tân nhịn không được nữa quát lớn.
- Kiện ta? Ngươi có lá gan, liền quang minh chính đại đến, ra tay với thuộc hạ của ta, chẳng lẽ còn sợ ngươi kiện?
Ô Mộc sắp bùng nổ, trường đao hóa thành gió lốc, chiêu chiêu trí mạng.
- Ra tay với thuộc hạ của ngươi? Ngươi nói cái gì?
Bột Tân ngẩn ngơ:
- Không muốn ngậm máu phun người!
- Hòa Mộc, Khuê Ly... liên thủ, Bất Hủ cảnh viên mãn cũng có thể chống lại, không phải ngươi thì là ai...
Ô Mộc cắn răng.
Ba thuộc hạ của hắn đều là cường giả Bất Hủ cảnh, dù chỉ là sơ kỳ, sức chiến đấu cũng cực kỳ kinh người, lặng yên không một tiếng động giết chết, nơi này trừ đối phương, thì không có ai có thể làm được. Huống chi tên này còn chạy đến nhà bọn họ ném thi thể, bị không ít người nhìn thấy!
- Ngươi ý tứ, là ta giết đám người Hòa Mộc, Khuê Ly?
Bột Tân sửng sốt một chút, nhướng mày, vừa định giải thích, liền thấy quân doanh của mình đột nhiên ánh lửa chiếu rọi, dường như có người đốt cháy doanh trướng. Ngay sau đó, một thanh âm từ trong đám người vang lên.
- Bên Thần Linh Hoàng căn bản không muốn cùng chúng ta kết minh, bọn họ bố trí mai phục, muốn giết chúng ta, hiện tại Ô Mộc đại thống lĩnh đã dẫn người giết tới...
Thanh âm to rõ vang lên ở trong quân doanh yên tĩnh, tựa như đá ném vào mặt hồ yên bình.
Trong nháy mắt, tất cả mọi người xôn xao.
Ô Mộc cùng Bột Tân ở trên không trung đại chiến, đao đao trí mạng, không ít binh sĩ đều thấy được, vốn đang không hiểu chuyện gì xảy ra, nghe nói như thế, lập tức giật mình, từng cái tức sắp nổ tung.
- Liều mạng với bọn hắn!
- Nguyên lai là muốn ra tay với chúng ta, còn tìm cớ, vô sỉ!
- Các huynh đệ xông lên, Thần Tinh Hoàng nhất mạch chúng ta quyết không thể để cho người ta coi thường...
- Đã sớm nhìn bọn họ không vừa mắt, giết sạch bọn họ...
...
Từng tiếng la bất ngờ vang lên, vô số binh sĩ bị nhen nhóm nhiệt huyết trong cơ thể, có điều đây đều là binh sĩ, được huấn luyện nghiêm chỉnh, mặc dù cực kỳ tức giận, nhưng không có đạt được mệnh lệnh chuẩn xác, nên không có động.
- Còn ở nơi này đợi làm gì? Người khác đến cửa bặt nạt, còn chưa động thủ...
Một Dị Linh tộc hắc giáp bay tới quá.
Rất nhiều binh sĩ liếc mắt nhìn, đúng là một vị trong rất nhiều “thống lĩnh” của bọn họ, lại không nói nhảm, trong âm thanh nổi giận, vọt về phía trận doanh đối diện.
- ...
Ô Mộc cùng Bột Tân đang chiến đấu ở trên không, hiển nhiên không nghĩ tới sẽ xuất hiện loại tình huống này, tất cả đều ngẩn ngơ, nhịn không được ngừng tay.
- Không đúng...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...