Thiên Hỏa kiếp, cường giả Kim Thân cảnh gặp được cũng cửu tử nhất sinh, vô số cao thủ vẫn lạc.
Tổng bộ Danh Sư đường, rất nhiều Danh Sư cửu tinh trước khi xung kích Kim Thân, đều sẽ tiêu tốn mấy chục năm, thậm chí trên trăm năm chuẩn bị, mới dám nghênh đón...
Tên này ngược lại tốt, Thánh Vực cửu trọng Vũ Không cảnh liền đưa tới, hơn nữa còn là Chí Tôn Thiên Hỏa...
Ngay thời điểm tất cả mọi người cho là hắn không ngăn cản nổi, sẽ bị thiêu chết, lại phát hiện người ta đánh rắm không có, còn mượn hỏa diễm luyện khí...
Mẹ nó!
Một đám Danh Sư cửu tinh giống như bị táo bón, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi... không biết làm sao mới tốt.
Nghĩ tới tên này bị đốt thành tro bụi, cũng nghĩ tới miễn cưỡng vượt qua, bản thân bị trọng thương, nhưng chưa hề nghĩ tới, chạy vào trong Thiên Hỏa luyện khí...
Sống quá thoải mái đi!
Khống chế lôi kiếp công kích người thực lực mạnh hơn mình, hiện tại lấy Thiên Hỏa luyện khí...
Đại ca, Thiên Đạo là nhà ngươi mở sao?
Người ta là tới trừng phạt ngươi, không phải để ngươi cho mượn dùng...
Đang không biết làm sao, chỉ thấy Trương Huyền quay đầu nhìn qua:
- Phía dưới ai có Hàn Băng linh dịch không? Cho mượn một chút, ta muốn tôi thép...
- Hàn Băng linh dịch?
Da mặt Nhậm Thanh Viễn co lại, không cách nào cự tuyệt, không thể làm gì khác hơn là nói:
- Có!
Cổ tay điểm một cái, một bình ngọc thẳng tắp bay lên.
- Đa tạ!
Trương Huyền tiện tay nhận lấy, chân khí phun trào, bỗng nhiên vỗ bình một cái.
Phần phật!
Từng đạo linh dịch chen chúc xông về phía Kim Nguyên đỉnh.
Xì xì xì xì...
Sương trắng bay lên, khói bụi bốn phía.
Trong luyện khí, tỉ lệ khoáng thạch, kim loại dung hợp cực kỳ quan trọng, nhưng so với tôi thép vẫn kém một chút.
Hàn Băng linh dịch là chí bảo rèn luyện binh khí, chỉ cần là Luyện Khí sư cửu tinh, đều sẽ chuẩn bị một chút, ở đây nhiều Danh Sư cửu tinh như vậy hẳn là sẽ có, hỏi một chút, quả nhiên nắm bắt tới tay.
- Đây là... vũ khí hắn luyện chế?
Rất nhanh, khói bụi biến mất, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, rất nhiều Danh Sư cửu tinh cùng Nhậm Thanh Viễn vội vàng nhìn lại, khóe miệng đều giật một cái, thiếu chút nữa ngất đi.
Vốn cho rằng mượn Thiên Hỏa, luyện chế vũ khí nhất định thần vũ phi phàm, chỉ sợ ít nhất cũng là Đại Thánh thần binh, kết quả... Ai có thể nói cho ta biết, cái đống này, đến cùng là con mẹ nó cái gì không?
Đen sì, lô đỉnh không giống lô đỉnh, cục gạch không giống cục gạch, phân không giống phân... Ngươi gõ hồi lâu, thoạt nhìn thủ pháp huyền diệu... Đến cùng gõ cái gì?
- Cái này trước đó hẳn là... cái đỉnh a?
Một vị Danh Sư cửu tinh có chút không xác định nói.
- Không quá giống, bây giờ nhìn lại giống như một cái giày rách!
Lại một vị Danh Sư cửu tinh vịn cằm, bổ sung một câu:
- Ừm, giày rách giống như viên gạch...
- ...
Trương Huyền.
- Ha ha, Kim Nguyên đỉnh ta quả nhiên tấn cấp, đa tạ chủ nhân...
Rất nhanh tôi thép xong xuôi, một thanh âm hưng phấn vang lên, có điều ngay sau đó hơi nghi hoặc một chút:
- Chủ nhân, ta làm sao vậy, sao cảm giác đầu thật vuông, hơn nữa bước đi có chút lay động... Chân của ta đâu?
- Cái này... Chân của ngươi, ta cảm thấy không dễ nhìn, cho ngươi sửa một chút!
Trương Huyền mặt không đỏ nói.
- Sửa mất? Vậy lò nấu ta dùng để luyện khí đâu?
Kim Nguyên đỉnh tìm hồi lâu cũng không tìm được, nhịn không được hỏi.
- Ta cảm thấy quá lớn, dùng Kim Nguyên Linh Thạch lấp kín...
Trương Huyền tim không nhảy.
- Vậy ta làm sao luyện khí hoặc luyện đan?
- Luyện khí, luyện đan làm gì... Ngươi không cảm thấy mông lớn sao? Vừa vặn phù hợp đặc điểm tấn công của ngươi, dùng cái mông đè người!
Trương Huyền tràn đầy chăm chú:
- Ta cảm thấy ngươi bây giờ đẹp trai hơn trước kia nhiều...
- Đẹp trai hơn nhiều ư? Ha ha, ta biết, Kim Nguyên đỉnh ta đẹp trai nhất... Về sau nhất định có thể dụ dỗ không ít mẫu đỉnh...
Kim Nguyên đỉnh cười to một tiếng, cực kỳ thỏa mãn.
- ...
Nhậm Thanh Viễn.
- ...
Danh Sư cửu tinh.
Một chủ một tớ này, có phải đối với thẩm mỹ có lý giải sai lầm hay không?
Từ xa nhìn lại, ngay cả viên gạch cũng không giống lắm a...
Lô đỉnh như vậy, còn là lần đầu tiên nhìn thấy!
Quên đi, thiên tài có ý nghĩ của thiên tài... Vui vẻ là được rồi!
Không để ý tới mọi người khiếp sợ cùng buồn bực, Trương Huyền nhìn về phía Kim Nguyên đỉnh.
Tuy dùng quá nhiều Kim Nguyên Linh Thạch, thoạt nhìn như một đống phân, nhưng chất lượng không thể khinh thường.
Đã đạt đến Đại Thánh thần binh.
Hơn nữa trọng lượng cực kỳ kinh người, coi như Bất Hủ cảnh sơ kỳ bị nện một cái, chỉ sợ cũng sẽ biến thành thịt nát.
- Bản thân đi cảm ngộ lực lượng, tranh thủ sớm ngày khống chế đi...
Cực kỳ thỏa mãn thu Kim Nguyên đỉnh vào không gian gấp, tinh thần nội thị, cảm thụ thân thể biến hóa.
Trải qua Chí Tôn Thiên Hỏa rèn luyện, tu vi không chỉ đột phá Đại Thánh, toàn bộ tế bào trong cơ thể, tạp chất đều bị thanh trừ sạch sẽ, tản mát ra sức sống, như cây con mới sinh, mang theo sinh cơ nồng đậm.
- Đây là... Kiến Thần Bất Hoại đại viên mãn?
Con mắt Trương Huyền sáng lên.
Ở dưới Thiên Hỏa rèn luyện, người khác cần không biết bao nhiêu năm mới có thể tấn cấp Kiến Thần Bất Hoại, vậy mà trực tiếp đạt đến đại viên mãn.
Không chỉ như vậy, thân thể cùng chân khí đã có xu thế Kim Thân hóa, xem ra chỉ cần hơi củng cố, liền có thể dẫn tới Thiên Hỏa kiếp, xung kích Kim Thân cảnh chân chính.
- Thân thể Kiến Thần Bất Hoại đại viên mãn... Vu Hồn Kim Thân cảnh đại viên mãn, lại phối hợp Kim Nguyên đỉnh cùng Long Cốt Thần Thương, Bất Hủ cảnh hậu kỳ, thậm chí đỉnh phong cũng có thể chiến một trận!
Trương Huyền xiết chặt nắm đấm.
Tu vi đạt tới Đại Thánh, mỗi một tiểu cấp đều như lạch trời khó mà vượt quá.
Trong một ngày ngắn ngủi, không chỉ Vu Hồn tấn cấp đến Kim Thân cảnh đại viên mãn, thân thể, chân khí thông qua phương pháp đột phá thượng phẩm của Khổng sư, cũng đạt tới Kiến Thần Bất Hoại đỉnh phong, lực lượng trong cơ thể tuôn ra... giờ phút này coi như không mượn ngoại lực, Hưng Mộng kiếm thánh liên thủ cũng chưa chắc có thể chống lại.
Có thể nói tiến bộ thực sự quá lớn!
Trước đó không bùng cháy Khổng sư chi huyết, gặp được những Dị Linh tộc kia, chỉ có thể chạy trốn, mà bây giờ đã có sức đánh một trận.
- Bất quá vừa mới tấn cấp, còn cần khống chế một đoạn thời gian, mới có thể phát huy ra lực lượng mạnh nhất!
Linh hồn và thân thể là phân hai lần tấn thăng, khống chế lực lượng còn có chút tì vết, không được viên mãn, có điều không sao, chỉ cần cho hắn mấy ngày, hẳn có thể thuận lợi phù hợp, phát huy ra lực chiến đấu mạnh nhất.
Xem xong Kim Nguyên đỉnh và bản thân, lúc này Trương Huyền mới bay xuống.
Tuy lần này ở trong từ đường đưa tới Thiên Hỏa kiếp, nhưng hỏa diễm hầu như đều bị hắn hấp thu hết, kiến trúc bốn phía không hề bị tổn thương.
Hắn vừa ra, Lạc Nhược Hi cũng từ trong đại điện đi ra.
- Đa tạ Nhậm đường chủ...
Đi tới trước mặt Nhậm Thanh Viễn, Trương Huyền ôm quyền, đang muốn nói vài câu cảm kích, đột nhiên cảm thấy mặt đất lay động, trên bầu trời xuất hiện một mặt trời khác, ánh sáng chói mắt, chiếu xạ tứ phương, giống như bao phủ cả đại lục.
Trong mặt trời, một miếu thờ to lớn vắt ngang, tựa như Thiên cung hoa lệ.
- Khổng miếu... xuất hiện...
Đồng tử của Nhậm Thanh Viễn co rụt lại.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...