- Liên hệ tiền bối Vu Hồn sư?
Trương Huyền tràn đầy hồ đồ.
Tên này thật sự là hậu nhân của Tử Uyên Cổ Thánh, như vậy Thiên Cơ sư công hội khả năng cũng không phải phản bội, Danh Sư đường cũng như vậy, nhưng đường đường là cường giả Chư Tử bách gia, tại sao lại đi cùng Dị Linh tộc?
Mấu chốt còn có Cổ Thánh của Dị Linh tộc?
Nghĩ như thế nào cũng không nghĩ ra, lại hỏi thăm vài câu, phát hiện Tưởng Phương Du cũng không biết đối phương đang làm gì, chỉ dựa theo đối phương yêu cầu truyền tin tức, còn nội dung tin tức, không có tư cách quan sát, tự nhiên không biết.
- Tiên tổ vì nhân tộc bỏ ra lớn như thế, làm hậu nhân, làm sao có thể bôi nhọ anh linh của bọn họ, huống chi Tưởng gia ta xây dựng vài vạn năm, cường giả chết ở trong Địa quật nhiều vô kể, con cháu coi như bất tài, cũng không có khả năng làm ra sự tình quên nguồn quên gốc!
Thấy Trương Huyền nghi ngờ bọn họ phản bội nhân tộc, Tưởng Phương Du ôm quyền, nghiêm mặt nói.
- Thật xin lỗi, là ta lỗ mãng!
Trương Huyền vội vàng đứng dậy tạ lỗi.
Tiên tổ của đối phương vì nhân tộc bỏ ra nhiều như vậy, hắn lại nghi ngờ con cháu đời sau, đã là đại bất kính.
- Vu Hồn sư mang tiếng xấu, loại suy nghĩ này rất bình thường...
Tưởng Phương Du lắc đầu, lần nữa nhìn qua, nhớ tới cái gì, bừng tỉnh hiểu ra:
- Chẳng lẽ Trương sư cảm thấy chúng ta có khả năng đầu nhập vào Dị Linh tộc, mới chuyển không tàng bảo khố?
- Đúng vậy...
Trương Huyền hơi đỏ mặt.
- Đối phó Dị Linh tộc, quả thực không cần tuân thủ lễ nghi cùng quy tắc Danh Sư gì...
Tưởng Phương Du giờ mới hiểu được.
Tổ tiên bọn họ có thể lẻn vào Dị Linh tộc chịu nhục, chỉ bằng vào điểm ấy, liền biết cũng không coi trọng quy tắc.
Nếu thật gặp được thế lực lớn phản bội nhân tộc, trộm đi tất cả bảo vật của bọn họ, để bọn hắn không còn căn cơ, quả thực là lựa chọn tốt nhất.
- Lát nữa ta sẽ trả lại tất cả bảo vật...
Trương Huyền vội vàng nói.
Biết đối phương không những không có phản bội nhân tộc, còn là đại công thần, coi như da mặt của Trương Huyền dày, cũng không tiện chiếm bảo vật làm của riêng.
Nhìn thấy bộ dáng của hắn, Tưởng Phương Du nở nụ cười.
Tuy Trương Huyền làm việc không coi trọng quy tắc, nhưng thường thường có thể tạo được kỳ hiệu, ngày hôm nay nếu như gia tộc bọn họ thật phản bội nhân tộc, như vậy đoán sẽ để cho bọn họ nhức đầu không thôi, triệt để loạn trận tuyến.
Mọi chuyện rõ ràng, còn lại liền đơn giản, Trương Huyền đồng ý tạm làm Tưởng gia tộc trưởng.
Trước khi Vu Hồn sư chưa lật lại bản án, tạm thời không thể móc nối với Tưởng gia, nếu không mới không làm cái tộc trưởng này, khẳng định nhường cho Lộ Xung.
Đệ tử của mình tìm được Vu Hồn tổ địa, cũng nhận được truyền thừa, về sau nhất định là nhân vật thủ lĩnh cao nhất của Vu Hồn sư nhất mạch.
Nói đến Vu Hồn tổ địa, hắn rốt cuộc cũng minh bạch.
Trước đó từng suy nghĩ, Vu Hồn sư bị nhổ tận gốc, làm sao tổ địa có thể may mắn thoát khỏi?
Hiện tại xem ra, chỉ sợ là Khổng sư vì lưu hương hỏa, cố ý che giấu, hoặc hạ thủ lưu tình.
Nếu không lấy năng lực của Danh Sư đường, thật muốn tiêu diệt, cái gì cũng rất khó còn lại.
Đại điển kế nhiệm kết thúc, đã đến đêm khuya, gọi Tưởng Phỉ Phỉ tới trước mặt, Trương Huyền đưa tới một quyển sách.
- Trong này có ta lý giải đối với linh hồn chân giải, dựa theo cái này học tập, hẳn có thể lĩnh ngộ rất nhanh, không cần lại đi quan sát ngọc bích của Tưởng gia.
Trả lại bảo tàng cho Tưởng gia, chỉ lưu lại một chút bảo vật có thể cung cấp linh khí, Trương Huyền đưa tới một bản bí tịch.
- Ngươi lý giải?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...