- Đúng vậy, bọn họ đây là lấy thế đè người!
- Sự tình không có cách nào, tuy Trương gia không yếu, nhưng so sánh với Chư Tử bách gia, vẫn kém quá xa, không thể so sánh nổi! Ngày hôm nay bọn họ tới đây, thái độ rất rõ ràng, muốn so thì so, không muốn so cũng phải so!
- Vậy chúng ta làm sao bây giờ?
Các trưởng lão vẻ mặt khó coi.
Đấu văn, nghe không thương tổn hòa khí, nhưng Thời Không Cảnh cụ thể là cái gì, không ai biết, một khi đệ tử đối phương quen thuộc, coi như lĩnh ngộ thời gian tương đồng, cũng không có khả năng chiến thắng.
Giống như thi chạy, mình chưa quen thuộc đường đua, coi như thực lực tương đồng cũng khó có thể thắng.
Còn đấu võ, thoạt nhìn công bằng, nhưng Chư Tử bách gia truyền thừa ở Khổng sư, đủ loại kỹ xảo, bí pháp, nhiều vô số kể, cho dù tiền bối Trương gia thiên phú tuyệt cao, lại có ai có thể so sánh được Khổng sư, hơn được Chư Tử? Có thể nói, bất kể là loại giao đấu nào, cũng không chiếm ưu thế.
- Đấu văn liền thôi, trực tiếp đấu võ đi! Tốc độ nhanh một chút, miễn cho tổn thương hòa khí!
Không để ý tới mọi người lo lắng, Trương Huyền thản nhiên nói.
- Đấu võ? Cái kia tốt!
Đạm Đài Chấn Thanh gật đầu cười, vẫy tay một cái, sau lưng đi ra một thanh niên:
- Vị này tên Đạm Thai Kiếm Khuê, là học sinh thân truyền của ta, năm nay ba mươi, đối với thời gian pháp tắc, lĩnh ngộ một chút da lông, bêu xấu rồi!
Phần phật!
Tiếng nói kết thúc, thanh niên đi đến trước mặt mọi người, người không động, nhưng khí tức trong người bay thẳng lên, cho người ta một loại áp bức kịch liệt.
- Đại Thánh nhất trọng, Kiến Thần Bất Hoại cảnh!
Con mắt của Hưng kiếm thánh lập tức nheo lại.
Mới ba mươi tuổi liền đạt tới Đại Thánh, vị Đạm Thai Kiếm Khuê này, thiên phú mạnh mẽ, Trương gia trừ nhi tử hắn mới vừa tìm trở về, thì không người có thể so sánh! Thậm chí xem như chính hắn, đạt tới Đại Thánh cũng vượt xa độ tuổi này.
- Đạm Thai Kiếm Khuê, xin cao thủ Trương gia chỉ giáo!
Thanh niên hai tay ôm quyền hành lễ.
- Huyền nhi, tuy thực lực của ngươi đã đạt tới Thánh Vực cửu trọng đỉnh phong, nhưng chưa từng tới Trương gia, không có học qua thời gian pháp tắc của Trương gia... Thực sự không cách nào thắng được, có thể sử dụng bí pháp đặc thù, chính là lần trước cùng ta chiến đấu, thực lực tăng lên tới Bất Hủ cảnh...
Thấy nhi tử không nhúc nhích, Hưng kiếm thánh vội vàng truyền âm.
Trong tộc tuổi tác thấp hơn trăm, hơn nữa thiên phú cao nhất, chỉ có Trương Huyền. Nếu như hắn sử dụng bí pháp lần trước, trong thời gian ngắn chiến lực vô địch, thắng được đối phương, dễ như trở bàn tay.
- Loại bí pháp này đã không cách nào sử dụng...
Trương Huyền lắc đầu.
Đó là mượn nhờ Khổng sư chi huyết, mà Khổng sư chi huyết chỉ có ba giọt, hiện tại đã tiêu hao sạch sẽ, coi như muốn dùng, cũng dùng không được.
- Không cách nào sử dụng?
Hưng kiếm thánh nhíu mày:
- Như vậy...
Không còn loại bí pháp này, lấy Thánh Vực cửu trọng đỉnh phong, muốn thắng cường giả Kiến Thần Bất Hoại, dù đối phương áp chế tu vi... Cũng không dễ dàng như vậy.
- Không cần lo lắng, ta lại không nói ta muốn tỷ thí...
Trương Huyền mỉm cười.
- Không phải ngươi tỷ thí?
Hưng kiếm thánh sững sờ, mọi người khác cũng đồng loạt nhìn lại, tràn đầy nghi ngờ. Ngươi không so, vậy ai tới so?
- Dĩ nhiên không phải ta, loại tỷ thí này, ta thân là tộc trưởng, ra tay khó tránh khỏi lấy lớn hiếp nhỏ...
Khóe miệng Trương Huyền nâng lên:
- Vẫn là nhường cơ hội cho người trẻ tuổi đi... Để cho đồ nhi Trương Cửu Tiêu của ta tới đi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...