- Cái này hẳn là Phong Cốc thành! Dựa lưng vào núi, bốn mùa như xuân, ngũ cốc được mùa, là chỗ sản vật rất phong phú trong phạm vi mấy chục vạn cây số, không ít vật tư của Thánh Tử điện cũng tới từ nơi này!
Rất nhanh, Trương Huyền xác định vị trí.
Thời điểm ở Thánh Tử điện, nhìn qua không ít thư tịch địa lý, nơi này cách Thánh Tử điện vốn không xa, hơi xác định vị trí, liền có thể biết.
- Tìm như vậy, khẳng định là tìm không thấy, không bằng dùng thư viện xác định phương vị...
Nhìn một hồi, biết chẳng có mục đích như vậy, khẳng định cái gì cũng không tìm tới, cổ tay Trương Huyền khẽ đảo, lấy ra một bản thư tịch trống không, vẽ ra đường phố bốn phía, phân biệt viết lên tượng Khôi Thánh ở chỗ này.
Thư viện lay động một hồi, lại không xuất hiện thư tịch.
- Xảy ra chuyện gì? Lại mất hiệu lực?
Sắc mặt Trương Huyền tái xanh.
Gần đây thư viện đến cùng là tình huống như thế nào? Không làm rõ ràng được, chẳng lẽ thật cần thăng cấp? Cũng đúng, đã dùng hơn một năm, thiết bị cũ kỹ không chịu nổi ah.
- Không đúng, thư viện dưới tình huống bình thường sẽ không mất đi hiệu lực, trừ khi... địa phương giấu khung xương, mượn nhờ lực lượng đặc thù, che đậy Thiên Cơ...
Đang cảm xúc, trong lòng đột nhiên khẽ động.
Mấy lần trục trặc, có lẽ Lạc Nhược Hi giống như mình, là Diễn Hư thể, không cách nào dò xét; Ngột Thần cùng những người ở Bạch Khê sơn, thì dùng thủ đoạn đặc thù che đậy hành tung, không chỉ Minh Lý Chi Nhãn không nhìn thấy, Thiên Cơ sư cũng không cách nào thôi diễn...
Giờ phút này, tượng Khôi Thánh thư viện tìm không thấy, có thể giống như người sau, cũng không phải bị trận pháp đặc biệt ẩn trốn, mà là bị người dùng thủ đoạn đặc thù che đậy Thiên Cơ?
- Nếu như vậy, chỉ có một khả năng...
Mắt sáng lên, nhìn bốn phía, đi tới trước mặt một tu luyện giả, ôm quyền khom người:
- Xin hỏi vị đại ca này, không biết Thiên Cơ sư công hội của Phong Cốc thành chúng ta ở nơi nào?
- Thiên Cơ sư công hội? Ở đằng kia, không đến hai cây số, kiến trúc thoạt nhìn giống như mai rùa chính là nó!
Là một trung niên chừng bốn mươi, rất sảng khoái.
- Đa tạ...
Ánh mắt Trương Huyền sáng lên, vội vàng gật đầu nói một tiếng.
- Ngươi nghi ngờ là... Thiên Cơ sư che đậy Thiên Cơ, giấu tượng Khôi Thánh?
Lạc Nhược Hi cũng kịp phản ứng.
- Giấu ở trong trận pháp đặc thù, có thể ngăn cách truy lùng, nhưng không cách nào cắt đứt Thiên Cơ sư suy tính... Trừ khi có người động tay chân, nhiễu loạn Thiên Cơ, hoặc dùng thủ pháp đặc biệt che đậy!
Trương Huyền gật đầu.
- Không sai!
Lạc Nhược Hi giật mình.
Tuy hiện nay Thánh Tử điện cao thủ không nhiều, nhưng tìm vài vị Thiên Cơ sư cửu tinh còn rất dễ dàng.
Để bọn hắn suy tính tung tích của tượng, tám chín phần mười có thể xác định vị trí.
Muốn để bọn hắn triệt để tìm không được, chỉ có một phương pháp... Che đậy Thiên Cơ! Có thể làm được điểm ấy, hơn nữa tốc độ mau lẹ như vậy, cái thành phố này, chỉ sợ chỉ có một chỗ... Thiên Cơ sư công hội!
Biết vị trí, đi chỉ chốc lát, quả nhiên thấy một kiến trúc giống như mai rùa xuất hiện ở trước mắt, mặt ngoài đủ loại hoa văn dày đặc, che đậy lực lượng đặc thù nào đó, để cho thần thức của người ta rất khó dò xét.
- Có phải ở đây hay không, đi vào liền biết!
Nhẹ gật đầu, Trương Huyền không nói thêm lời, mấy bước đi tới trước cửa chính kiến trúc.
- Người đến dừng bước, Thiên Cơ sư công hội, chỉ tiếp Thiên Cơ sư, không tiếp đãi khách lạ!
Một thanh niên đi ra, ngăn ở phía trước hai người.
- Tại hạ là Thánh Tử điện điện chủ Trương Huyền, bản điện mất trộm một bảo vật, chuyên tới để tìm quý hội hội trưởng, hy vọng có thể giúp một tay suy tính!
Cổ tay khẽ đảo, Trương Huyền lấy ra điện chủ lệnh.
- Thánh Tử điện điện chủ?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...