Thiên Đạo Đồ Thư Quán

- Sư huynh?

Thân thể nhoáng một cái, Khúc trưởng lão như bị sét đánh.

Cái tình huống gì đây?

Dương sư không chỉ có thực lực mạnh nhất toàn bộ Tổng bộ Danh Sư đường, càng là bối phận cao nhất, xem như hắn cũng phải xưng hô một tiếng sư thúc, lại thêm bản thân cực kỳ chú ý quy củ, hắn thấy, chỉ cần nói ra có người giả mạo, nhất định sẽ giận dữ, hung ác giáo huấn... Nằm mơ cũng không nghĩ đến, sau khi đi tới, trực tiếp khom người xưng sư huynh!

Hắn là sư huynh của ngươi, vậy ta... Chẳng phải cũng thấp hơn một đời?

Không chỉ hắn, Nhậm Thanh Viễn cũng thiếu chút ngã sấp xuống, sắp khóc.

Đồ đệ là Chiến Sư đường đường chủ, Băng Nguyên cung cung chủ, Độc điện Điện chủ, Khải Linh sư công hội hội trưởng... Những cái này ta đều có thể tiếp nhận, bản thân là Trương gia gia chủ, cũng có thể miễn cưỡng công nhận... nhưng Dương sư xưng sư huynh, cái quỷ gì?

Lúc nào người bối phận cao nhất của Danh Sư đường cũng là sư đệ của ngươi?


Như vậy chẳng phải cho thấy, tất cả Danh Sư của toàn bộ đại lục, đều là vãn bối của ngươi?

Một ngụm máu tươi ngậm trong miệng, bất cứ lúc nào cũng sẽ phun ra, Nhậm Thanh Viễn chỉ cảm thấy cả người buồn bực sắp bùng nổ.

Trở thành quyền đường chủ mấy trăm năm, thấy qua vô số thiên tài, cường giả, còn là lần đầu tiên nhìn thấy như vậy... Vốn nghĩ lần này chạy tới, bắt lấy đối phương, mặc kệ trừng phạt hay không trừng phạt, cũng có thể trước moi ra bí mật tấn cấp nhanh chóng của đối phương, kết quả... bị đả kích gần chết không nói, thời gian nháy mắt, còn thành sư thúc của mình... sư thúc hai mươi tuổi... sao cảm giác mộng ảo như vậy?

- ...

Hưng kiếm thánh cùng Mộng kiếm thánh cũng nhìn nhau một cái, mỗi người nuốt ngụm nước bọt.

Vốn cho rằng con trai mới vừa biết này, rung động lớn nhất là thực lực cường đại, hiện tại xem ra, căn bản không là cái gì... Thành sư huynh của Dương sư, mới để cho người điên cuồng!

Nếu luận thân phận mà nói, bọn họ chẳng phải biến thành thúc thúc thẩm thẩm của Dương sư?

Không để ý tới mọi người chấn kinh, nhìn về phía Tôn Cường ở sau lưng Dương sư, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm.

Đối phương có thể xuất hiện ở đây, xem ra không có xảy ra vấn đề.

- Thiếu gia, ta cho rằng sẽ không còn được gặp lại ngươi...

Nhìn thấy hắn, Tôn Cường vội vàng tiến lên, khóc ròng ròng.

Hơn một ngày này, là thời kỳ hắn kinh hoảng nhất.


Nghe được Dương sư tự mình nói không phải lão gia của hắn, giờ mới hiểu được trước đó một mực sống ở trong nói dối, tự tin trong nháy mắt sụp đổ, cả người suýt chút nữa teo.

Ngơ ngơ ngác ngác được đưa tới Tổng bộ Danh Sư đường, ở dưới rất nhiều Danh Sư cửu tinh chỉ điểm, tẩu hỏa nhập ma, vốn cho rằng hẳn phải chết không nghi ngờ, không nghĩ tới Dương sư trở về.

Lần này thái độ của Dương sư so với trước đó hòa ái hơn không biết gấp bao nhiêu lần, không còn uy nghiêm, trực tiếp nói cho hắn biết mình sai lầm, nguyên lai thiếu gia là sư huynh của hắn... Trong nháy mắt từ đáy cốc lần nữa trở lại thiên đường, nhân sinh thay đổi rất nhanh... Thật sự là quá kích thích.

Nếu không phải kia là Danh Sư đường, cũng hoài nghi có phải lại gặp Dương sư giả hay không.

- Về sau cố gắng tu luyện!

Thấy gia hỏa này dường như lại mập hơn, Trương Huyền không để ý hắn kích động, khoát tay áo.

- Vâng...

Tôn Cường vội vàng gật đầu.

- Trịnh Dương, giao Tôn Cường cho ngươi, nếu như không nghe lời, liền dùng hình cụ của Chiến Sư đường các ngươi, cố gắng tôi luyện!


Trương Huyền quay đầu căn dặn.

- Vâng, lão sư!

Trịnh Dương ôm quyền, cười hắc hắc:

- Tôn thúc, xin mời!

Nghe được tu luyện, Tôn Cường nhất thời không còn hưng phấn như vừa rồi, trở nên mặt ủ mày chau, bộ dạng như cha mẹ chết.

- Làm phiền sư đệ vất vả một chuyến!

An bài xong Tôn Cường, Trương Huyền khách sáo nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui