- Trương Thuần? Sao hắn lại tới đây?
Viên Hiểu biến sắc, mấy người Bích Hồng Âm cũng nhíu mày, hiển nhiên tất cả đều biết được cái tên này.
- Hắn là...
Trương Huyền gãi đầu, trong mắt mang theo hỏi thăm.
Con cháu hạch tâm Trương gia, hiện nay chỉ nghe nói tiểu thiên tài cùng Trương Hủ, Trương Thuần này, còn chưa từng nghe người đề cập qua.
- Trương Thuần cùng Lạc huynh là thiên tài cùng năm đi vào Thánh Tử điện, lẫn nhau cạnh tranh, quan hệ...
Nhìn Lạc Huyền Thanh ở cách đó không xa, Viên Hiểu hạ giọng:
- Không quá hòa thuận!
- Ngươi cũng không cần giấu diếm!
Nghe nói như thế, Bích Hồng Âm cười nhạo:
- Nào chỉ không hòa thuận, quả thực là tử thù! Bất kể làm chuyện gì cũng sẽ so sánh, nhất định để một phương nhận thua mới bỏ qua! Ngươi chạy tới hủy một đại điện, hắn liền chạy đi hủy hai cái... Những năm này, hai người kia gây ra động tĩnh còn nhỏ sao?
- Cái này...
Thanh âm của nàng không có cố ý giấu diếm, Lạc Huyền Thanh ở cách đó không xa nghe rõ ràng, mặt mo đỏ ửng, muốn phản bác lại nói không ra lời.
- Hủy điện? Lạc huynh... tên tuổi phá hư vương, là cố ý sao?
Trương Huyền ngẩn người.
- Dĩ nhiên không phải, ta... chỉ là quá muốn thắng, không khống chế được lực lượng mà thôi...
Lạc Huyền Thanh hừ một tiếng.
- Quá muốn thắng?
- Ừm, tỷ như vượt quan, nếu như Trương Thuần dùng mười phút, hắn coi như liều mạng, cũng phải đạt tới chín phút... Dùng hết toàn lực, tự nhiên không khống chế nổi...
Bích Hồng Âm giải thích.
Khóe miệng Trương Huyền co giật.
Liều mạng như vậy, lực lượng quả thực không dễ khống chế, xuất hiện không may liền không thể tránh được.
Hiện tại xem ra, mặc dù hắn cũng phá hư, nhưng trên ý nghĩa chân chính, vẫn còn rất đúng mực, chưa bao giờ vì phá hư mà phá hư, nhiều khi đều là cử chỉ vô tâm, nội tâm không muốn! Như vậy so ra, lập tức phân cao thấp, bố cục của đối phương nhỏ đi không ít.
- Bọn họ cái gì cũng so sánh lẫn nhau, như vậy hiện tại Trương Thuần tới, có thể nghe được tin tức của Động Hư Hồ Lô, muốn tới đây cắm một chân vào hay không?
Đột nhiên nhớ tới cái gì, Trương Huyền cau mày.
Có thể cạnh tranh với Lạc Huyền Thanh, tu vi nhất định không kém nhiều, thật muốn tới làm loạn, có thể đoán được muốn lấy bảo vật như Động Hư Hồ Lô, sẽ không đơn giản như tưởng tượng.
- Sự tình Động Hư Hồ Lô, chỉ có chúng ta biết được, yên tâm đi, hắn tuyệt không hiểu rõ tình hình!
Lạc Huyền Thanh bình tĩnh nói.
- Ồ?
Thấy hắn nói như thế, mọi người khó hiểu.
Nếu như không phải vì Động Hư Hồ Lô, tại sao lại chạy đến nơi đây?
Thánh Tử điện cách nơi này ít nhất trăm vạn dặm, không khả năng đi xa như vậy, chỉ vì ngắm cảnh du lịch nha!
- Hắn mang theo học sinh nội viện của Thuần Thú đường Triệu Huân, Triệu Nghị, Thiên Công sư am hiểu cơ quan bẫy rập Lý Ngân, cùng Y sư Thường Ngọc Văn! Nếu như không nhìn lầm, là vì thuần thú!
Không có trả lời, Lạc Huyền Thanh nói.
- Thuần thú?
Vân Liên Hải nhớ tới cái gì, bừng tỉnh hiểu ra:
- Nghe ngươi nói, ta mới nghĩ ra, đoạn thời gian trước, Trương Thuần ban bố nhiệm vụ thuần thú, nói muốn mời người thuần phục một Thánh thú ẩn chứa huyết mạch Long tộc, thù lao là ba Ngọc Mạch linh tủy... Sẽ không phải người này muốn thuần phục, chính là Địa Ngục Thanh Long Thú chứ?
- Ta cũng nhớ tới...
Nghe hắn nói như vậy, mọi người sững sờ tại nguyên chỗ. Ngay cả Trương Huyền cũng hơi kinh ngạc.
Trước mấy ngày, để Tôn Cường ra ngoài hỏi thăm tin tức, thời điểm trở về, nói có nhiệm vụ thuần thú, thù lao phong phú, lúc đầu ý định đi nhận, bởi vì phải đi lớp tinh anh báo danh, nên quên mất... Không nghĩ tới là Trương Thuần ban bố.
Mấu chốt nhất là... đụng nhau ở đây.
- Hắn muốn thuần phục chính là con này!
Thấy mọi người kịp phản ứng, ánh mắt của Lạc Huyền Thanh chợt lóe.
- Đây cũng quá đúng dịp đi...
- Đúng vậy, chúng ta muốn đối phó đại gia hỏa kia, hắn cũng muốn tới thuần phục... Lạc huynh, trong này không có nguyên nhân của ngươi chứ?
Mọi người đồng loạt nhìn qua.
Thiên hạ Thánh thú nhiều như vậy, khả năng cả hai đụng phải một con rất nhỏ, mọi người không tin tưởng này chỉ là trùng hợp.
- Đương nhiên là có quan hệ!
Khóe miệng Lạc Huyền Thanh nâng lên:
- Hai ta từ trước tới nay cạnh tranh, hắn đối với hành tung của ta biết rõ rõ ràng ràng, lần trước tới đây, dù rất bí ẩn, nhưng vẫn bị phát hiện, vì phòng ngừa tiết lộ bí mật của Động Hư Hồ Lô, ta liền mua sắm đồ vật thuần phục Thánh thú, để cho người ta chế tạo Nhiếp Hồn Kim Châu... Mục đích đúng là để hắn hiểu lầm, cảm thấy ta ý định thuần phục Thánh thú... Không nghĩ tới người này thật bị lừa rồi!
Mọi người hai mặt nhìn nhau, còn có thể như vậy?
Bất quá cũng hợp tình hợp lý.
Hai người từ trước tới nay cạnh tranh, Trương Thuần biết Lạc Huyền Thanh có ý định thuần phục Thánh thú Thánh Vực bát trọng, khẳng định sẽ không bỏ qua, tranh thủ ở trước khi đối phương thành công, tiến hành đả kích!
- Thông minh!
Trương Huyền cảm khái.
Lạc Huyền Thanh làm như vậy, đã dời đi lực chú ý của đối phương, không đến mức truy xét mục đích của hắn, lại để đối phương giúp diệt trừ nguy hiểm, nhất cử lưỡng tiện!
Mặc kệ Trương Thuần này có thể thuần phục Địa Ngục Thanh Long Thú hay không, khẳng định đều sẽ thu hút sự chú ý của đối phương, mọi người lại nghĩ biện pháp đi vào di tích, sẽ càng thêm đơn giản.
Không hổ là thiên tài của Thánh Nhân Lạc gia, anh vợ của mình, chơi mưu kế thuần thục như thế... Thoạt nhìn cử chỉ thô cuồng, trên thực tế lại tâm tư tỉ mỉ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...