Thiên Đạo Đồ Thư Quán

- Tự mình khảo hạch?

Sắc mặt Trương Cửu Tiêu trắng nhợt, suýt chút nữa ngã sấp xuống.

Ý tứ của Trương Huyền hắn hiểu được, hai thanh niên bị đánh trọng thương, không cách nào chiến đấu, để cho hắn chiếm tiện nghi, trực tiếp đạt được danh ngạch...

Nhưng nằm mộng cũng không nghĩ đến, vị trước mắt này, thế mà không để ý thân phận, muốn đích thân động thủ!

Hai đệ tử dự thính cũng lợi hại như vậy, vị tiếp dẫn sứ giả này, thật muốn ra tay, lấy thực lực của hắn, làm sao có thể chống đỡ được?

Trương Huyền nhíu mày:

- Thân là tiếp dẫn sứ giả, ra tay đối phó tiểu bối, có chút ỷ lớn hiếp nhỏ đi!

- Yên tâm, ta sẽ áp chế tu vi đến Nguyên Thần cảnh trung kỳ, thực lực tương đồng các ngươi!

Triệu Hưng Mặc nhìn qua.

- Cái này...

Trương Huyền dừng lại một chút:

- Vẫn như cũ là kiên trì ba chiêu, coi như thông qua?

- Không sai!


Triệu Hưng Mặc gật đầu, lực lượng trong cơ thể sôi trào, thời gian qua một lát, liền áp chế tu vi đến Nguyên Thần cảnh trung kỳ, không kém hai người bao nhiêu.

Trương Huyền cau mày.

Nói thật, dù đối sắp áp chế tu vi, nhưng mà ánh mắt cùng kiến thức còn đó, Trương Cửu Tiêu tới chiến đấu, muốn kiên trì ba chiêu, vẫn như cũ cực kỳ khó khăn, thậm chí có thể nói là không thể nào hoàn thành.

- Làm phiền Trương sư vì ta phí tâm... Không cách nào thông qua, cũng là ta tu vi không có đạt tới, còn chưa đủ cố gắng, không có tư cách tiến vào Thánh Tử điện!

Thấy Trương Huyền một mực vì hắn mở miệng, Trương Cửu Tiêu cực kỳ cảm động, cười cười, tiến lên một bước.

Thua thì thua, thân là con cháu Trương gia, còn không đến mức thua không nổi.

Ầm ầm!

Lực lượng trên người, bỗng nhiên phóng thích ra, dù so với hai vị dự thính có chút không bằng, lại mang theo ý chí kiên định không thể lay động, không có chút sợ hãi nào.

- Ừm!

Triệu Hưng Mặc nhẹ gật đầu.

Hắn ra tay, liền mang đến cho người ta áp bức cực lớn, Trương Cửu Tiêu có khả năng kháng trụ, đối mặt mình, xem như vô cùng có can đảm.

Đương nhiên, muốn trở thành học sinh của Thánh Tử điện, chỉ có can đảm còn chưa đủ, càng quan trọng hơn là... Thực lực!

Không có thực lực, tất cả đều là uổng công.

- Chậm đã...

Làm ra quyết định, toàn thân Trương Cửu Tiêu kéo căng, bất cứ lúc nào cũng sẽ động thủ, liền nghe thanh âm của Trương Huyền vang lên lần nữa.

- Lại làm sao?

Triệu Hưng Mặc nhíu mày.

Chuyện thật đúng là nhiều.

Một mình ngươi thông qua liền tốt, cùng Trương Cửu Tiêu quan hệ tốt như vậy? Nhất định để hắn cũng thông qua? Danh Sư bình thường, gặp được loại chuyện này, đều là việc không liên quan đến mình treo lên thật cao, chẳng lẽ ngươi không biết đang cùng nhân vật gì cò kè mặc cả sao?

- Triệu sư không có thời gian, hẳn là cũng không gấp mười phút, hai mươi phút a!

Cười cười, Trương Huyền đi tới trước mặt.


- Ừm?

Triệu Hưng Mặc không biết hắn nói có ý gì.

- Là như vậy, vừa rồi ta chiến đấu một hồi, muốn cùng hắn chia sẻ chút tâm đắc...

Trương Huyền nhìn qua:

- Triệu sư, thân là tiếp dẫn sứ giả, chút thời gian để hai người chúng ta trao đổi kinh nghiệm, dù sao cũng nên có a!

- Cũng tốt!

Triệu Hưng Mặc nhíu mày, có chút không vui, bất quá vẫn nhẹ gật đầu.

Hơn mười phút, coi như lại có kinh nghiệm, trợ giúp cũng sẽ không quá lớn.

Nếu thực lực dễ dàng tăng lên như vậy, người người đều là cao thủ rồi.

- Đa tạ... Cửu Tiêu, ngươi qua đây một chút!

Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng.

Biết đối phương là vì hắn, cũng không từ chối, Trương Cửu Tiêu đi tới trước mặt, đang muốn nói chuyện, đột nhiên con ngươi co rụt lại, chỉ thấy một cái lô đỉnh to lớn đập xuống, thẳng tắp đập tới Triệu Hưng Mặc.

Sắc mặt trắng nhợt, Trương Cửu Tiêu suýt chút nữa dọa chết.

Đối phương là ai? Tiếp dẫn sứ giả của Thánh Tử điện, tu vi không thua Thánh Vực lục trọng...

Loại cường giả này, coi như giảm thấp xuống tu vi, biến thành Nguyên Thần cảnh trung kỳ, cũng không phải ngươi có thể đánh lén!

Đang muốn la lên, chỉ thấy thân thể Trương Huyền nhoáng một cái, trên thân tản mát ra lực lượng khổng lồ, bỗng nhiên xông về phía trước, cả người như một thanh trường kiếm, đâm thẳng đến, tựa hồ muốn xé rách Triệu sư!


- Xong...

Thân thể Trương Cửu Tiêu run rẩy, khóc rồi.

Không thông qua liền không thông qua, cũng không cần vì ta giết sứ giả a...

Thật muốn thành công, tất nhiên sẽ thành tồn tại bị Danh Sư đường truy nã.

Một màn này, không chỉ dọa Trương Cửu Tiêu đến nói không ra lời, Ngô đường chủ, Diêu Mạn Thiên cũng suýt chút nữa ngất đi.

Ra tay với Triệu sư...

Quá lỗ mãng!

Một khi hắn tức giận, đừng nói Trương Cửu Tiêu không có danh ngạch, khả năng danh ngạch của ngươi cũng sẽ bị tước đoạt...

Bất quá, chuyện phát sinh quá đột ngột, xem như bọn họ cũng không kịp ngăn cản.

- A!

Triệu Hưng Mặc nhíu mày, chân khí trong cơ thể quay cuồng, chập ngón tay làm kiếm, điểm tới.

Dù tu vi đồng dạng áp chế ở Nguyên Thần cảnh trung kỳ, nhưng vừa ra tay liền thể hiện ra ánh mắt, kiến thức, còn có lý giải với chiến đấu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui