(*) tiếng anh, là xin chào, chứ không phải “hi” trong tiếng việt @@
- Giết chết chín?
- Ngươi không có nói đùa chứ?
Kê Nham, Đàm Thanh trợn mắt há hốc mồm, cảm thấy có chút phát điên.
Hai năm qua, bọn hắn cùng Thiên Diệp Vương đấu trí đấu dũng, bị ép sắp điên rồi, cũng không làm gì được đối phương, ngược lại Danh Sư bên mình càng ngày càng ít, sắp chết hết rồi.
Đối phương một cái Tòng Thánh, gặp chín vị khác, toàn bộ giết chết... Thật hay giả?
- Không chỉ như thế, Thiên Diệp Vương phân ra một đạo ý niệm, giấu ở trong chúng ta, cũng bị hắn chỉnh thiếu chút nữa phế bỏ...
Ngô sư nói tiếp:
- Vì vậy ta cho rằng, chỉ cần hắn cẩn thận, có lẽ không có quá nhiều nguy hiểm, thậm chí... hắn và Thiên Diệp Vương ở chung một gian phòng, cuối cùng chết khẳng định là người sau!
- Cái này...
Hai người Kê Nham nói không ra lời, qua cả buổi, mới nhìn qua hỏi:
- Danh Sư Học Viện, rốt cuộc chọn lựa dạng Viện trưởng gì a?
Lúc trước, bọn hắn vẫn cảm thấy, Trương Huyền trẻ tuổi, làm Viện trưởng khẳng định không được, nhưng nghe được nhiều chuyện như vậy mới biết được...
Chỉ sợ Chương Dẫn Khâu tới so sánh với, cũng kém cực kỳ xa.
Mọi người khiếp sợ, bên kia Trương Huyền đã rời phạm vi trận pháp, đến trong đại sảnh Phong Thánh Các.
- Đi tới như vậy nhất định sẽ bị phát hiện, vẫn là Vu Hồn a!
Thân thể nhoáng một cái, tìm được một góc vắng vẻ, tinh thần khẽ động, nhục thân đi vào Thiên Nghĩ Phong Sào, Vu Hồn lặng lẽ bay lên.
Cứ như vậy quang minh chính đại đi qua mà nói, rất dễ dàng bị phát hiện, muốn chạy trốn cũng khó khăn, chỉ là Vu Hồn mà nói, nguy hiểm sẽ yếu hơn không ít.
Mặc dù đối phương đạt đến Xuất Khiếu Cảnh, thần thức cường đại có thể nhẹ nhõm phát hiện hết thảy tình huống chung quanh, nhưng mà thần thức cũng không phải tùy thời thả ra, hổ cũng có thời điểm ngủ ngáy, chỉ cần hắn không phòng bị, lăn lộn đến trước mặt, trộm vài thứ có lẽ dễ dàng.
Vu Hồn lặng lẽ đi về phía trước, dựa theo lúc trước Kê Nham nói, một đường bay đi, không lâu sau, một cái đại điện rộng lớn xuất hiện ở trước mắt.
Chung quanh đại điện, giống đám người Kê Nham ở, cũng hiện đầy đủ loại trận pháp, thấp nhất cũng đạt đến cấp bảy, người bình thường lâm vào trong đó, nhất định sẽ bị Mê Huyễn, tìm không thấy phương vị, mà hiện tại Trương Huyền đã là Trận Pháp Sư thất tinh đỉnh phong, tuy trận pháp rườm rà, như trước khó không được ánh mắt của hắn.
Dựa theo trận pháp vòng một lát, đi vào cửa đại điện, Trương Huyền lặng lẽ nhìn vào trong.
Cung điện rộng lớn, tản ra linh khí nồng đậm, trong đó có vô số bảo vật như rừng, tựa như một tàng bảo khố thật lớn.
Đại bộ phận đều là một ít dược liệu, đan dược, binh khí cũng không nhiều, thậm chí không nhìn thấy.
Càng nhiều nữa là thư tịch, đều là làm sao đột phá Thánh Vực.
Xem ra lúc trước Khổng Sư vì để cho hậu bối đột phá, thành công Phong Thánh, hao tốn không ít tâm huyết.
- Lại không có ở đây...
Minh Lý Chi Nhãn vận chuyển, nhìn một vòng, lại không có phát hiện tung tích của Thiên Diệp Vương, mắt Trương Huyền sáng rực lên.
Chẳng lẽ gia hỏa này không ở bên trong?
- Trước mặc kệ, không có ở đây tốt nhất!
Vốn còn nghĩ làm sao trà trộn vào, nếu như không có ở đây, vậy không kiêng nể gì cả rồi.
Khống chế Không Gian giới chỉ bay vào, sau đó Vu Hồn đi vào trong đó.
Trong phòng số lượng bảo vật rất nhiều, các loại dược liệu thánh cấp cộng lại, chừng mấy trăm loại, bốn phía có trận pháp đặc biệt phong ấn, tuy thả ở đó không biết bao nhiêu năm, nhưng ở dưới Linh khí thoải mái không có mất đi dược hiệu, ngược lại phẩm chất càng quý giá.
- Khó trách Thiên Diệp Vương này không có thu đồ vật vào Không Gian giới chỉ, chỉ sợ mấy thứ này, rất khó phá vỡ...
Chứng kiến những phong ấn này, Trương Huyền mỉm cười.
Thứ này giống như phong ấn trong địa quật, đối với Danh Sư mà nói, có thể lấy ra, nhưng đối với Dị Linh Tộc mà nói, sẽ rất khó làm được.
Nói cách khác, tuy Thiên Diệp Vương mỗi ngày thủ ở chỗ này, đáng tiếc, rất nhiều thứ đều là thấy được sờ không được.
Nếu không, cho dù có Thánh Quang áp chế, thực lực của hắn cũng sẽ cao hơn một mảng lớn.
- Muốn lấy dược liệu, nhất định phải có nhục thân cùng thân phận Danh Sư mới được...
Triệu hoán Vu Hồn, giấu ở trong Thiên Nghĩ Phong Sào, nhục thân lập tức xuất hiện ở trong phòng, Vu Hồn trở về vị trí cũ, đứng lên.
Hoạt động gân cốt thoáng cái, lúc này Trương Huyền mới nhìn sang rất nhiều Linh dược cùng thư tịch trước mắt.
Thư tịch hầu như đều là làm sao đột phá Thánh Vực, mấy thứ này, sưu tập đủ nhiều, Phong Thánh Giải cũng có, không cần phải tiếp tục xem tiếp.
- Thánh Vực Không Tâm Thảo, Thiên Long Hoa, Mộc Hương Căn... Những dược liệu này, tuy cấp bậc không phải đặc biệt cao, nhưng đều bảo vật tuyệt hảo dùng để đột phá Thánh Vực, có thể làm cho người thoát thai hoán cốt, vô luận Linh Hồn hay nhục thân, đều phát sinh lột xác kinh người!
Xem một vòng, Trương Huyền nhẹ gật đầu.
Dược liệu nơi đây, hầu như đều có trợ giúp đột phá Thánh Vực, Khổng Sư hẳn là nghĩ tới các loại khả năng đột phá, lúc này mới chuyên môn sưu tập nhiều dược vật như vậy.
- Quả nhiên có Đoạn Tục Thảo...
Rất nhanh, một cây dược liệu xuất hiện ở trong ánh mắt.
Đúng là Đoạn Tục Thảo hắn muốn tìm.
Thứ này có thể đền bù sinh cơ trong cơ thể con người, phối hợp một chút dược vật, có thể khiến nhục thân người lột xác thành Thánh thể càng mạnh mẽ, dùng để đột phá Thánh Vực tuy quá mức xa xỉ, nhưng tuyệt đối là bảo vật hiếm có.
- Lấy trước lại nói...
Thân thể nhoáng một cái, đi vào trước mặt, bàn tay lập tức cầm tới dược liệu trong phong ấn.
Ô...Ô...n...g!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...