Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thánh thú này chừng dày mấy chục mét, toàn thân xanh đen, đôi cánh khổng lồ mang theo lửa đỏ, tựa hồ có hỏa diễm, nương theo hai cánh vũ động, thiêu đốt ở phía chân trời, còn chưa tới trước mặt liền làm cho người ta cảm giác cực nóng.

- Nóng như vậy... Người ngồi kiểu gì?

Tất cả Danh Sư tràn đầy nghi hoặc.

Bọn hắn khoảng cách xa như vậy, cũng cảm thấy có chút không chịu nổi, ngồi ở trên lưng còn không bị nướng thành thịt khô?

- Hơn nữa... Các ngươi nhìn thấy chưa, trên lưng Thánh Thú này không có phòng ốc...

Không biết người nào hô lên, lúc này mọi người mới phát hiện trên lưng Thánh Thú bay tới rỗng tuếch, không có kiến trúc, mười mấy người thẳng tắp đứng ở trên lưng thú, vẫn không nhúc nhích, tựa như sinh trưởng ở phía trên.

Linh Thú, Thánh Thú phi hành bình thường, trên lưng sẽ dựng lên phòng ốc lớn nhỏ không đều, có thể che đậy cương phong lúc phi hành, cũng có thể làm cho người ta an tâm tĩnh dưỡng, cưỡi thoải mái dễ chịu.

Không có thứ này, trụi lủi đứng ở trên lưng thú tràn đầy hỏa diễm, cự ly ngắn còn có thể, khoảng cách dài mà nói, chỉ sợ đối với bất kỳ người nào cũng là một loại tôi luyện, tu vi cùng ý chí kém một chút, sẽ không kiên trì nổi.

- Đây là phương pháp tôi luyện đặc thù của Chiến Sư Đường, muốn Võ Giả ở trong quá trình chạy đi, cũng không ngừng tu luyện...

Ô Thiên Khung giảm thấp thanh âm xuống.

- Đúng vậy, cách làm của Chiến Sư Đường, luôn luôn đều là tu luyện tu luyện nữa, không thể có chút lười biếng, bất cứ lúc nào chỗ nào, đều không thể buông lỏng, chạy đi đối với bọn họ mà nói, cũng là một loại tu hành...


Thẩm Bình Triều lên tiếng.

Làm Viện trưởng nhiều năm như vậy, cùng Chiến Sư Đường đã tiếp xúc rất nhiều lần, biết rõ tập tính cùng cách làm của đối phương.

Chính bởi vì cố chấp đối với tu luyện, thành viên của Chiến Sư Đường mới cường đại như thế.

- Nếu như không nhìn lầm, đây là một Phượng Diễm Thánh Thú Thánh Vực tam trọng, có được huyết mạch Thiên Phượng, độ nóng ở trên lưng không kém Địa Hỏa, đối kháng loại nhiệt độ này, Chân Khí sẽ trở nên càng ngày càng tinh thuần, nhục thân trở nên càng ngày càng cường đại...

Ngũ Nhiên Viện trưởng cảm khái.

Người Chiến Sư Đường không chỉ phải có thiên phú, càng trọng yếu là, còn có nỗ lực vứt bỏ hết thảy!

Nhìn những thứ này ở trong mắt, Trương Huyền nhịn không được nhẹ gật đầu.

Cho dù có thiên phú, không có trả giá khổ tu cũng là uổng công.

Tựa như hắn, mặc dù tu luyện Thiên Đạo công pháp, khởi điểm vượt qua rất nhiều người, nhưng ở trên tu hành, như trước không có bất kỳ qua loa, cho tới bây giờ đều là nghiêm túc hoàn thành, cẩn thận tỉ mỉ.

Nguyên nhân chính là loại thái độ này, mới thành tựu thực lực của hắn hôm nay.

Phần phật!

Trong tiếng nghị luận, Thánh Thú phi hành trên bầu trời vung vẩy cánh, chậm rãi rơi xuống.

Mười ba thân ảnh mặc Danh Sư bào từ phía trên đi xuống.

Danh Sư bào của bọn hắn, cùng mọi người không quá giống nhau, chỗ những ngôi sao đại biểu cấp bậc kia, khắc chính là trường kiếm, từ xa nhìn lại làm cho người ta có một loại cảm giác Kiếm Khí rét thấu xương.

Ở trung tâm chính là một trung niên nhân, đại khái chừng bốn mươi tuổi, hai hàng lông mày giơ lên, mang theo oai hùng chi khí, khí tức cuồn cuộn, cho thấy thực lực cường đại.

Là một vị cường giả Thánh Vực nhị trọng, đồng dạng là cấp bậc này, nhưng càng thêm bộc lộ tài năng, làm cho người ta cảm giác như lợi kiếm ra khỏi vỏ.

Có thể đoán được, coi như cấp bậc không bằng Ngũ Nhiên, nhưng mà dưới tình huống chiến đấu, người sau phải thua không thể nghi ngờ.

- Lợi hại!

Cảm khái một tiếng, Trương Huyền tiếp tục nhìn sang, ánh mắt đột nhiên sáng ngời, thấy được hai người quen biết cũ.


Đúng là Lộc Thành cùng Ngô Hư ở sơn cốc Xích Huỳnh Quả đụng phải, lúc trước liền đoán bọn hắn có thể là Chiến Sư, bây giờ nhìn đến, quả nhiên.

Hai người bọn họ, cùng hai tháng trước rõ ràng có khác biệt rất lớn, thực lực càng thêm mạnh mẽ, càng thêm tinh thuần, nhất là Ngô Hư, lúc trước chỉ có Tàm Phong cảnh đỉnh phong, bây giờ đã đạt tới Bán Thánh.

Tuy vừa đột phá không lâu, lại làm cho người ta cảm giác rầm rộ, lực lượng vô cùng vô tận.

- Xem ra phương pháp nói với hắn hữu hiệu rồi...

Trương Huyền cười cười.

Lúc trước gia hỏa này tính toán mượn nhờ Xích Huỳnh Quả đột phá, bản thân không bán, mà cho một ít Địa Mạch Linh Dịch.

Mượn nhờ loại linh khí này dễ hấp thu, để hắn điên cuồng tăng lực lượng, sau đó trùng kích... Hiện tại xem ra, quả nhiên hữu hiệu, thành công đột phá Bán Thánh.

- Trương sư!

Hắn nhìn thấy hai người, hai người cũng nhìn thấy hắn, cung kính thi lễ một cái.

Tuy Chiến Sư kiêu ngạo, nhưng đối với cường giả cũng có tôn trọng thật lớn.

Vị Trương sư này, chỉ có Đạp Hư cảnh, liền đánh bọn hắn rối tinh rối mù, sức chiến đấu mạnh, có thể nói khủng bố, bọn hắn so sánh cũng không bì kịp, người có thiên phú như thế, mặc dù là bọn hắn, cũng không dám có chút khinh thường.

- Vân Hư Học Viện Viện trưởng Ô Thiên Khung (La Thanh Học Viện Viện trưởng Thẩm Bình Triều, Thanh Trúc Học Viện Viện trưởng Ngũ Nhiên, Hồng Viễn Học Viện Viện trưởng Trương Huyền), gặp qua chư vị Chiến Sư!

Tứ đại Viện trưởng đứng dậy.


- Tại hạ Chiến Sư Đường Bách phu trưởng, Trác Thanh Phong!

Trung niên nhân không dám thất lễ, tiến về phía trước một bước, ôm quyền nói.

Tuy hắn là người của Chiến Sư Đường, chiến lực cường hãn, nhưng địa vị của tứ đại Viện trưởng, so với hắn còn cao hơn một cấp.

- Nguyên lai là Trác sư!

Ô Thiên Khung cười cười:

- Lúc trước ta liền nghe nói qua ngươi, một kiếm bình tam giang, một khí động cửu châu! Một người một kiếm, đuổi theo Thanh Nguyên đạo phỉ mười năm không dám trở về quê cũ, hào khí ngất trời, lão hủ cực kỳ bội phục!

- Ô viện trưởng khách khí, chút tài mọn mà thôi!

Nghe được Ô viện trưởng lại có thể nghe nói qua hắn, Trác Thanh Phong gật đầu cười.

- Có thể trở thành Chiến Sư Đường Bách phu trưởng, đủ để nói rõ thực lực!

Ô Thiên Khung vuốt râu.

- Lần này tuyển chọn Chiến Sư, lúc trước ta liền đưa tin cho Ô viện trưởng, danh ngạch thay đổi, chắc hẳn chư vị Viện trưởng đều đã hiểu rõ tình hình!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui