Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Học viện Danh Sư Hồng Viễn, trấn thủ mấy chục đế quốc nhất đẳng, vô số tông môn, cho dù người mạnh nhất rất nhiều thế lực, không thể đích thân tới, hạ lễ khẳng định cũng phải đưa đến.

Tiếp nhận nhẫn, tinh thần đảo qua nhìn xem.

Nhịn không được ánh mắt nhảy dựng.

Đồ thật sự nhiều, hơn nữa rất trân quý.

Thượng phẩm linh thạch, còn có mấy ngàn, các loại đan dược, bảo vật càng nhiều đếm không xuể.

- Đưa tới tàng bảo khố học viện đi, đây là đồ của học viện, không phải cá nhân ta...

Lắc lắc đầu, cố nén xúc động cất vào trong túi, Trương Huyền đưa trở về.

Tuy rất muốn lấy làm của riêng, nhưng hắn cũng biết, hạ lễ này, đưa không phải là hắn, mà là thân phận!

Nói cách khác, cho dù không phải hắn, đổi làm một người nào khác, ngồi ở vị trí này, cũng sẽ nhận được bảo vật này.

Bởi vậy, nghiêm khắc trên ý nghĩa, mấy thứ này, đều là của học viện Danh Sư, không phải của hắn.

Nói đến có được các bảo vật Vân Vụ lĩnh, mấy thứ này, đối với hắn lực hấp dẫn cũng không quá lớn.

- Rõ!

Gật đầu, Mi trưởng lão nhìn về phía thanh niên trước mắt, càng thêm bội phục, lại lấy ra một cái nhẫn:


- Đây là Ngọc Thần Thanh bệ hạ, cho cá nhân viện trưởng!

- Cho cá nhân ta?

Trương Huyền sửng sốt, lập tức nhìn vào bên trong, ánh mắt chớp chớp.

Tuy so với lễ vật trước đó, kém rất lớn, nhưng cũng mười phần trân quý, cho dù không tính là toàn bộ quốc khố, nhắm chừng cũng tiếp cận hơn một nửa!

- Ngọc Thần Thanh bệ hạ nói, viện trưởng không chỉ thay họ cứu sống cây bồ đề, lại truyền thụ phương pháp tu luyện linh hồn cao thâm, mấy thứ này, là báo đáp đối với cá nhân người, mong rằng không chối từ!

Mi trưởng lão nói.

- Cái này...

Trương Huyền tràn đầy chần chờ.

Cứu sống cây bồ đề, là vì Ngụy Như Yên, truyền thụ phương pháp tu luyện linh hồn, là vì hắn học trộm công pháp người ta... Thật nhận lấy nhiều thứ như vậy của đối phương, cũng cảm thấy xấu hổ.

- Ngươi thay ta đa tạ ý tốt của bệ hạ, vô công bất thụ lộc!

Trương Huyền khoát tay áo.

Đồ là tốt, nhưng nhận lấy, sẽ phải thay đối phương làm việc, cũng không sống thoải mái.

Không có công lao, sẽ không gánh vác nhân quả.

- Rõ...

Gật gật đầu, Mi trưởng lão không nói thêm nữa.

- Đưa ta đi Ký lục sơn! Ta chuẩn bị khảo hạch Danh Sư sáu sao!

Sau vài câu, mọi chuyện nhất nhất đẩy đi, Trương Huyền nói.

Trở thành viện trưởng học viện Danh Sư, lúc này, cũng nên khảo hạch Danh Sư sáu sao.

- Tốt!

Mi trưởng lão lên tiếng, thuận miệng giới thiệu:

- Ký lục sơn, là nơi khảo nghiệm thực lực của học viện Danh Sư, trước Bán Thánh, đều có thể xông, tổng cộng chín tầng!

- Chín tầng?


- Ừm, mỗi tầng sẽ càng khó hơn, tầng thứ ba, có thể so với tu vi Bán Thánh, tầng thứ sáu, có thể so với tu vi Tòng Thánh, mà tầng thứ chín... là tương đương với cường giả Thánh Vực nhất trọng!

Mi trưởng lão nói:

- Đây không chỉ là kỷ lục, mà còn là tiêu chuẩn chọn lựa chiến sư, Bán Thánh trở xuống, chỉ cần có thể xông đến tầng thứ sáu, là có tư cách trở thành chiến sư! Có thể xông đến tầng thứ chín, hoàn toàn có thể được chọn lựa đặc biệt, trực tiếp tiến vào Chiến sư đường!

- Bán Thánh trở xuống, xông đến tầng thứ sáu... Nói cách khác, lấy thực lực Bán Thánh, chiến thắng Tòng Thánh?

Trương Huyền nhìn qua.

- Không sai, Danh Sư thân mình là có năng lực vượt cấp khiêu chiến, lấy thực lực Bán Thánh, chiến thắng Tòng Thánh, có thể nói vô luận cơ sở hay là sức chiến đấu, đều phi thường đáng sợ!

Mi trưởng lão thần sắc ngưng trọng gật đầu.

- Ừm!

Trương Huyền lên tiếng.

Lúc trước gặp Ngô Hư cùng Lộc Thành kia, vô cùng có khả năng là chiến sư, bằng không cũng không có khả năng thoải mái vượt cấp khiêu chiến, tứ đại đệ tử thiên tài học viện Danh Sư, đánh cho hoa rơi nước chảy.

- Học viện Danh Sư, nhiều năm như vậy tổng cộng có bao nhiêu người, ở Bán Thánh trở xuống, đã xông qua tầng thứ sáu?

Nghĩ đến cái gì, Trương Huyền nhịn không được hỏi.

- Học viện xây dựng tới nay, gần vạn năm, tổng cộng có ba trăm hai mươi bảy người trở thành chiến sư, mà không đủ Bán Thánh, đã thông qua tầng thứ sáu Ký lục sơn, là không đủ một trăm người!

Mi trưởng lão suy nghĩ một chút nói.

Có thể trở thành chiến sư, đều là Danh Sư kinh tài tuyệt diễm, sức chiến đấu rất mạnh, vượt xa cùng thế hệ, bất quá, trong đó có rất nhiều đều là sau khi đạt tới Bán Thánh, mới hoàn thành, trước Bán Thánh, đã nghĩ vượt cấp khiêu chiến, chống lại Tòng Thánh, khó!


Giữa Thánh cùng Linh có một hồng câu thật lớn, chưa đạt tới đều chỉ là con kiến, muốn vượt qua, khả năng rất thấp.

- Ừm!

Trương Huyền gật gật đầu, hỏi tiếp:

Bán Thánh trở xuống, kỷ lục cao nhất của học viện Danh Sư là ai?

Đã có khiêu chiến, tự nhiên cũng có kỷ lục, hắn muốn xem một chút, kỷ lục cao nhất học viện Danh Sư là đạt tới dạng tiêu chuẩn gì.

- Kỷ lục cao nhất tự nhiên là viện trưởng Mạc Lưu Chân lưu lại!

Mi trưởng lão cười nói:

- Viện trưởng Lưu Chân được xưng thiên tài lợi hại nhất học viện vạn năm tới nay, tự nhiên không phải hư danh! Năm đó người vừa đột phá Tàm Phong cảnh, tới đây xông ký lục sơn, một hơi liền vọt tới tầng thứ bảy, làm cho toàn bộ người đều lâm vào sợ hãi than thở!

- Vừa đạt tới Tàm Phong cảnh, đã vọt tới tầng thứ bảy?

Trương Huyền ánh mắt trợn tròn, bị dọa giật mình.

Hắn hiện tại cũng đạt tới Tàm Phong cảnh sơ kỳ, cùng đối phương lúc sấm quan là thực lực tương đương.

Thứ chín tầng tương đương với cường giả Thánh Vực nhất trọng sơ kỳ, nói cách khác, tầng thứ bảy nhắm chừng là có được sức chiến đấu Tòng Thánh trung, hậu kỳ mới có thể thông qua!

Cái này cũng biểu hiện, vị viện trưởng Mạc Lưu Chân này, dưới tình huống thực lực giống như hắn, sức chiến đấu là không thua kém gì so với hắn, thậm chí còn mạnh hơn vài phần!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui