Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Nói còn chưa dứt lời, liền hô một tiếng, cái lô đỉnh to lớn kia liền từ trên trời giáng xuống, phía dưới cuộn trào hỏa diễm mãnh liệt lập tức đốt hắn xì xì vang vọng, một mùi thơm tung bay.

- Ừng ực!

Đám người Xích Viêm Sư, Thiết Bối Hùng đều nuốt ngụm nước bọt, cả đám cảm thấy yết hầu phát khô. Mẹ nóm quá biến thái, may mắn bọn chúng thần phục, nếu không, chỉ sợ khẳng định giống như tên này, muốn sống không được, muốn chết không xong... Nhất là khuôn mặt của Hùng Hổ thú... Trước kia giống như gấu giống như hổ oai phong lẫm liệt, mà bây giờ, không khác con cóc, bẹp như cái bánh...

- Thầy Trương!

Không để ý tới Kim Nguyên đỉnh đánh vui vẻ, Mi trưởng lão vội vàng theo sau. Ở đây không dám công khai gọi đối phương là viện trưởng, chỉ có thể lấy xưng hô Thầy Trương.

- Thực lực của “Hoàng” kia cực mạnh, ta thấy nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, quay đầu xin tổng bộ lại giải quyết...

Hắn đi tới trước mặt, vội vàng truyền âm.

Vừa rồi Hoàng kia, phất tay tầm đó liền để Thánh giả nhất trọng tăng lên tới tam trọng, loại năng lực này, thực quá đáng sợ. Viện trưởng tùy tiện đi tìm, hơn nữa còn không mang theo Kim Nguyên tiền bối... Hắn sợ sẽ gặp nguy hiểm. Loại sự tình này, phương pháp xử lý tốt nhất, chính là báo cáo tổng bộ, để Danh Sư cấp bậc cao hơn xuống.


- Hoàng kia thấy thuộc hạ trung thành bị giết, tất nhiên sẽ chạy trốn, tổng bộ phái người đến, ít nhất phải tốn hao mười ngày nửa tháng, đã không còn kịp rồi!

Trương Huyền lắc đầu.

Tên kia là Vu Hồn không trọn vẹn, đối với hắn có giúp lớn cực trợ, sao có thể mượn tay người khác. Một khi Danh Sư của tổng bộ đến, nhiều nhất ban thưởng vài câu, chỗ tốt cũng đừng nghĩ, còn không bằng tự nghĩ biện pháp giải quyết.

- Cái này...

Mi trưởng lão dừng lại một chút:

- Vậy ta để thầy Mộc cùng các trưởng lão khác tới, mọi người có thể chiếu ứng lẫn nhau...

- Không cần, ngươi ở lại chỗ này, ta vào xem sao, một khi nguy hiểm, không cần ngươi nói, cũng sẽ tự mình trốn ra được!

Trương Huyền vung tay.

Thực lực của Hoàng kia ít nhất cũng phải đến Thánh giả tứ ngũ trọng, sở dĩ hắn dám đi tìm, một là có Ngoan Nhân, mấu chốt nhất là trong đầu còn có một bản Thiên Đạo chi thư! Cái này là trước kia thời điểm thu Tưởng Thanh Cầm viện trưởng làm học sinh hình thành, đến bây giờ còn không có cam lòng sử dụng, coi như tên kia mạnh mẽ đến đâu, còn có thể mạnh qua Thiên Đạo sao?

Một quyển sách trấn xuống, Ngoan Nhân cũng phải quỳ, chớ nói chi là một Vu Hồn không trọn vẹn. Đương nhiên, chuyện này ai cũng không thể nói, coi như Mi trưởng lão chân tâm thật ý với hắn, cũng không thể tiết lộ.

- Viện trưởng...

Thấy hắn không nghe khuyên ngăn, khăng khăng muốn vào, Mi trưởng lão vội vàng chặn ở phía trước.

- Được rồi, bây giờ ngươi ra ngoài, để đám người Xích Viêm Sư gọi tất cả Linh thú chiến đấu trở về, tập hợp ở Vân Vụ lĩnh! Sau đó nói cho Triệu Bính Tuất trưởng lão, đã hoàn thành đàm phán, để học sinh tham dự chiến đấu quay về học viện nghỉ ngơi!


Trương Huyền khoát tay áo:

- Liên tục chiến đấu thời gian dài như vậy, khẳng định cũng mệt mỏi!

- Chuyện này... Vâng!

Thấy viện trưởng ra lệnh, Mi trưởng lão không dám cự tuyệt, chỉ có thể nhẹ gật đầu.

- Đây là hai trăm viên linh thạch thượng phẩm, ngươi điều tra một chút lần này đến cùng chết bao nhiêu học viên, thống kê thành sách, dùng những cái này đi trợ cấp!

Trương Huyền than thở một tiếng, lấy ra một đống linh thạch thượng phẩm. Không nhiều không ít, vừa vặn hai trăm. Mặc dù hắn yêu tài như mạng, nhưng có một số việc phải làm. Vân Vụ lĩnh thú triều, là bởi vì hắn trộm Địa Mạch linh dịch đưa tới, chết nhiều học viên như vậy, hắn phải chiệu trách nhiệm. Linh thạch không thể vãn hồi tính mạng của đối phương, nhưng có thể để cho người nhà trải qua càng tốt hơn, cũng coi là một loại chuộc lỗi.

- Chuyện này... Viện trưởng, trợ cấp học viên, tự có học viện bỏ ra, sao có thể để ngươi tự móc tiền túi!

Thấy hắn lấy ra nhiều linh thạch thượng phẩm như vậy, Mi trưởng lão giật nảy mình, vội vàng phất tay. Mặc dù đối phương là viện trưởng, nhìn thấy học viên chết, muốn trợ giúp, nhưng cũng không cần bản thân xuất tiền, học viện thậm chí Danh Sư đường, nắm giữ chính sách đối ứng. Những Danh Sư này, vì nhân tộc mà chết, vì đại nghĩa mà chết, tự nhiên không thể để cho bọn hắn không có tiếng tăm gì biến mất.

- Cầm đi!


Trương Huyền nhíu mày, khoát tay áo:

- Mặc kệ học viện làm thế nào, đây là của ta!

- Vâng!

Thấy ánh mắt của hắn trong suốt, là chân tâm thật ý muốn đưa những linh thạch này cho học viên vì chiến đấu mà mất mạng, Mi trưởng lão đành phải nhận lấy. Đối với vị tân viện trưởng trước mắt này, lần nữa bội phục nhiều hơn mấy phần. Cũng chỉ có người chân chính đại công vô tư, xem tiền tài không có gì như vậy, mới có tư cách làm viện trưởng!

- Về sau ta cũng phải học tập viện trưởng, có đức độ...

Trong lòng hơi động, âm thầm làm quyết định.

- Được rồi, nhanh làm đi, nơi này có ta là được, không cần lo lắng...

Giao phó xong, Trương Huyền khoát tay áo, không nói thêm lời, dọc theo lộ tuyến Minh Lý Chi Nhãn nhìn ra, nhanh chân đi vào hang núi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui