Thiên Đạo Đồ Thư Quán

- Cường giả am hiểu linh hồn...

Con ngươi Trương Huyền co rụt lại. Nhìn thấy bộ dáng của đối phương, hắn lập tức biết, đối phương cũng không phải có thể nhìn thấy, mà là am hiểu linh hồn, có thể cảm ứng được hắn tồn tại. Giống như Vệ Nhiễm Tuyết lúc trước. Xem ra có thể tọa trấn Hồng Viễn đế quốc, chấn nhiếp vô số đế quốc, vương quốc không dám dị động, hoàng cung này quả thực không có đơn giản như tưởng tượng, xem như Vu Hồn cũng không phải có thể tùy ý ra vào.

- Dám xông vào hoàng cung, thật to gan!

Như cảm ứng được hắn đang quan sát, trung niên nhân quát lạnh, một quyền công kích tới. Lực lượng cường đại, trong nháy mắt cuồn cuộn, đã đạt đến Thánh giả nhất trọng đỉnh phong. Loại cường giả này, xem như cường đại nhất của Hồng Viễn đế quốc rồi.

- Trốn!

Biết chắc không phải đối thủ, Trương Huyền không dám do dự, thân thể nhoáng một cái, thẳng tắp vọt ra ngoài.


- Muốn chạy trốn? Hoàng cung há là địa phương ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi?

Cảm ứng được sinh mệnh lẫn vào trong này muốn chạy trốn, trung niên nhân nhíu mày, bàn tay lớn vồ một cái. Ầm ầm! Một chưởng ấn cự đại hạ xuống, hết thảy đường lui chung quanh đều bị phong kín.

- Mặc dù hắn nhìn không thấy ta, nhưng am hiểu linh hồn, có thể cảm ứng được ta tồn tại... Không trốn thoát được, làm không cẩn thận thực sẽ bị chém giết...

Bỗng nhiên dừng lại, ánh mắt ngưng trọng, toàn thân Trương Huyền kéo căng. Lần này mức độ nguy cơ còn lớn hơn lúc gặp được Vệ Nhiễm Tuyết. Vệ Nhiễm Tuyết là Danh Sư học viện, bất kể nói thế nào, cũng sẽ lưu chút chỗ trống, mà người trước mắt, công kích hung hãn, không lưu tình chút nào, dường như nhất định muốn chém giết hắn. Cũng đúng, một sinh mạng thể không biết tên xông vào hoàng cung, đổi lại ai, chỉ sợ cũng khó an tâm. Thân ảnh nhanh chóng tránh né, có điều, chưởng lực của đối phương quá hùng hậu, vẫn bị quét trúng một cái, toàn thân đau rát, đã bị thương nhẹ.

- Không được, trốn tránh như vậy, khẳng định tránh không khỏi!

Trương Huyền tràn đầy lo lắng, nhưng đáy lòng lại không bối rối, mà cẩn thận phân tích tình huống trước mắt. Lực lượng hồn phách của hắn, chỉ có Quy Nhất cảnh, đối phương là Thánh giả nhất trọng đỉnh phong, cách biệt quá xa, căn bản không tránh né được. Một mực tránh né, chỉ có bị đánh chết.

- Mượn nhờ trận pháp...

Mắt Trương Huyền sáng lên, trong nháy mắt liền có quyết định. Muốn đánh thắng đối phương, nhờ vào thực lực của hắn, khẳng định làm không được, hiện tại chỉ có thể dựa vào Quy Nguyên Nhất Khí đại trận trong viện. Thông qua thư viện, đã biết thiếu hụt cùng mấu chốt của trận pháp, muốn thoát thân, chỉ có thể lợi dụng nó. Nghĩ đến nơi này, cũng không do dự, thân ảnh nhoáng một cái, đi tới trước mặt tiết điểm của trận pháp, mà lúc này, công kích của đối phương đã rơi xuống.

- Vận chuyển!

Không dám do dự, bàn chân điểm một cái. Ầm ầm! Trận pháp mới vừa rồi bị hắn dừng lại, trong nháy mắt kích hoạt, một trận mê vụ bao phủ trung niên nhân ở bên trong.


- Đi!

Biết coi như đối phương quen thuộc trận pháp, muốn xông ra cũng cần một chút thời gian, không dám tiếp tục do dự, tinh thần Trương Huyền nhoáng một cái, thẳng tắp xông ra tiểu viện.

- Đáng giận...

Trung niên nhân hiển nhiên không nghĩ tới, đối phương có thể khống chế trận pháp, tức giận đến oa oa kêu loạn, đợi hắn từ trong trận pháp đi ra, thân ảnh của đối phương đã biến mất không thấy gì nữa, rốt cuộc không cảm ứng được.

- Đến cùng là cái gì?

Đứng ở trên bầu trời tiểu viện, nhìn Trương Huyền đã mất đi tung tích, khuôn mặt trung niên nhân xanh xám. Mặc dù những bia đá này ghi lại nội dung, huyền diệu cao thâm, đối phương nhìn một chút, khẳng định khó có thể lý giải được, không cần lo lắng mất đi, nhưng ra vào hoàng cung như chỗ không người, còn có thể khống chế trận pháp cấp bảy, khó tránh khỏi có chút quá khoa trương! Nếu không phải trận pháp trong tiểu viện vận chuyển, đưa tới hắn hoài nghi, cố ý tới xem một chút, bằng không cũng sẽ không phát hiện.

- Xem ra, hoàng cung an toàn còn cần gia cố...


Mắt hắn sáng lên, không biết đối phương là Thánh thú hay nhân loại, biện pháp duy nhất chính là gia cố phòng ngự của hoàng cung, đợi đối phương xuất hiện lần nữa, trực tiếp chém giết....

- Nguy hiểm thật!

Chạy ra tiểu viện, Trương Huyền không dám tiếp tục phi hành, mà tinh thần khẽ động, hướng chui vào một tiểu viện cách đó không xa. Trận pháp của những tiểu viện này Minh Lý Chi Nhãn đều có thể xem thấu, không cần lo lắng xúc động, liên tục chạy hết tốc lực vài trăm mét, lúc này mới tránh qua, tránh né tinh thần của đối phương lục soát, nhịn không được thở phào nhẹ nhõm. Không hổ là hoàng cung của Hồng Viễn đế quốc, vẫn có cường giả am hiểu công kích linh hồn. Cũng đúng, Bồ Đề thụ đã có thể tẩm bổ linh hồn, hồn phách của thành viên hoàng thất tất nhiên mạnh mẽ, biết một chút võ kỹ linh hồn cũng không tính là gì. Như vậy muốn ở trong hoàng cung tùy ý đi tìm Thánh giả Bồ Đề thụ, liền không quá dễ dàng.

- Chơi đùa nửa ngày, yến hội chỉ sợ cũng sắp bắt đầu, sau này tìm cơ hội lại tới!

Biết lần này rút dây động rừng, địa phương có Bồ Đề thụ tất nhiên phòng ngự càng thêm nghiêm mật, coi như tìm tới, làm không cẩn thận cũng sẽ bị bắt, chần chờ một chút, Trương Huyền quyết định trước trở về rồi hãy nói. Dù sao tình huống của Ngụy Như Yên cũng không tệ, trong thời gian ngắn không có nguy hiểm tính mạng, không cần thiết mạo hiểm. Tinh thần khẽ động, lần nữa nằm ở trên mái hiên, Trương Huyền nhìn kiến trúc lộng lẫy lít nha lít nhít chung quanh, nhịn không được vò đầu.

- Nhưng... đại sảnh yến hội ở đâu ấy nhỉ?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui