Thiên Đạo Đồ Thư Quán

- Đây là... Tử Dương thú tiền bối?

Toàn thân Đổng Hân cứng đờ.

Làm lão sinh ở học viện không dưới năm năm, thú sủng của lão viện trưởng cũng từng gặp vài lần... Không phải mất tích, bị Dị Linh tộc bắt đi sao?

Tại sao lại ở chỗ này?

Chẳng lẽ...

Toàn thân Đổng Hân cứng đờ, ở sâu trong nội tâm sinh ra khủng hoảng.

- Muốn chạy trốn, Ngoan Nhân, đánh nó cho ta!

Đang sợ hãi, liền nghe một thanh âm nhàn nhạt vang lên, lập tức một cỗ sát lục chi khí phóng lên tận trời, di tán toàn bộ tiểu viện.

Lạch cạch!

Tử Dương thú tiền bối vừa vặn bay lên, hô cũng không kịp, liền rơi trên mặt đất, không ngừng giật giật.

- Là... Dị Linh tộc!


Đổng Hân bị dọa đến ngừng thở, một cử động nhỏ cũng không dám, toàn thân cứng ngắc như đá.

- Mấy người các ngươi, lên cho ta, đánh chết hắn!

Ngay sau đó lần nữa nghe được thanh âm Trương Huyền vang lên, lập tức hai mươi Dị Linh tộc cấp bậc Thánh giả, điên cuồng vọt tới Tử Dương thú tiền bối.

Lốp bốp!

Một hồi quyền cước vào thịt, Tử Dương thú tiền bối vừa rồi còn sinh long hoạt hổ, thời gian nháy mắt, liền bị đánh ngã xuống đất ngất đi, không ngừng giật giật, xem ra bất cứ lúc nào cũng sẽ cúp máy.

Gắt gao che miệng, lỗ chân lông toàn thân Đổng Hân đóng chặt, giấu ở trong lá cây, một chút động tĩnh cũng không dám ra.

Hơn hai mươi cường giả Thánh cảnh, ngay cả Tử Dương thú tiền bối cũng không phải đối thủ, một khi nàng bị phát hiện, có thể đoán được, tất nhiên sẽ bị giết chết tại chỗ!

- Lại choáng...

Xuyên thấu qua khe hở lá cây, thấy rõ ràng Trương Huyền đi ra, hừ lạnh một tiếng, cổ tay khẽ đảo, không biết thu Tử Dương thú đi nơi nào, lập tức nhìn xem trận pháp bị phá hư, chung quanh như có điều suy nghĩ.

- Trận pháp này quá yếu... Xem ra cần học tập chút trận pháp lợi hại mới được, đi Trận Pháp học viện a!

Nhìn quanh một vòng, Trương Huyền lẩm bẩm một câu, xoay người đi ra ngoài.

Sợ thanh niên đi mà quay lại, Đổng Hân giấu ở trên cây, một cử động nhỏ cũng không dám, né chừng ba canh giờ, thấy trời sắp tối, lúc này mới hoạt động thân thể cứng ngắc một chút, vội vã vọt ra ngoài.

Hôm nay nhìn thấy sự tình, thực sự quá lớn!

Lớn đến tình trạng để nàng hoảng sợ!

Khó trách, Trương Huyền thiên tài như thế, cái gì đều biết... Nguyên lai không phải nhân loại!

Nghe nói Dị Linh tộc vương tộc, ngụy trang thành nhân loại, giống như nhân loại, Thánh giả Danh Sư cũng không phát hiện được, vốn cho rằng là lời nói vô căn cứ... Không nghĩ tới lại thật!

Dị Linh tộc lẫn vào Danh Sư học viện, còn thành Danh Sư... một khi tin tức này truyền ra, chỉ sợ toàn bộ học viện sẽ bạo tạc, thậm chí, Danh Sư đường cũng sẽ nổ tung.

- Không được, nhất định phải lập tức báo cáo chuyện này mới được...


Nhớ tới sự tình nhìn thấy, Đổng Hân cũng nhịn không được nữa, vội vã chạy như bay về Danh Sư học viện.

Chuyện này liên quan thực quá lớn, nàng một học sinh khẳng định là không cách nào giấu diếm, chỉ có thể mau chóng báo cáo.

Nhưng sự tình kinh thế hãi tục như thế, thật muốn nói ra, sẽ có mấy người tin tưởng?

Trương Huyền này, được Mi viện trưởng, Triệu viện trưởng, Vệ viện trưởng thậm chí Tưởng viện trưởng coi trọng, càng cùng Danh Sư học viện Mạc đường chủ giao hảo... Cùng tổng bộ Lạc sư quan hệ cũng không tệ...

Không có chứng cớ xác thật, liền trực tiếp nói bậy, đừng nói người không tin, làm không cẩn thận, sẽ còn bị xem như phỉ báng, hủy bỏ tư cách Danh Sư!

- Trước tìm lão sư thương nghị...

Từng suy nghĩ ở trong óc lấp lóe.

Có thể từ Danh Sư học viện trổ hết tài năng, tổ kiến Đổng Hân hội, trở thành học tỷ nổi danh, nàng tuyệt không phải người làm việc lỗ mãng.

Trong khoảng thời gian Trương Huyền tiến vào học viện, lấy được mấy vạn học viên tín nhiệm, càng làm cho bốn đại viện trưởng tính cả Mạc đường chủ thuyết phục... Địa vị tuyệt không phải nàng có thể so sánh!

Dưới tình huống không có chứng cớ, tùy tiện nói ra, một khi bị cắn ngược, không những không thể giải quyết vấn đề, làm không cẩn thận, còn sẽ bị thủ tiêu tư cách, thậm chí... gặp phải ám sát!

Do đó, chuyện này không thể lỗ mãng, nhất định phải cẩn thận hơn!

- Coi như lão sư tin tưởng ta, nhưng địa vị không bằng Triệu viện trưởng, cũng không có quyền lên tiếng... Đúng, tìm Lục Phong viện trưởng!

Một bóng người hiện lên ở trong óc.


Lão sư nàng Trần Thừa Tuần, mặc dù địa vị ở học viện cũng không thấp, nhưng không sánh bằng Triệu Bính Tuất, một khi đối phương ngăn cản, khẳng định khó mà có hiệu quả.

Trừ khi... Tìm Lục Phong thân là đại viện trưởng!

Lục Phong cùng Trương Huyền không hợp nhau, nói chuyện này cho hắn nghe, có lẽ có thể tạo được hiệu quả tốt hơn.

- Trước tìm lão sư, để lão sư tìm Lục Phong viện trưởng, sau đó... ở trước mặt bọn hắn nói ra!

Đổng Hân cắn răng.

Chuyện này liên quan quá lớn, không phải tùy tiện nói một chút là được, nhất định phải cẩn thận cân nhắc.

Lúc này Danh Sư học viện, muốn nói ai có thể dựa vào nhất, chỉ có Lục Phong viện trưởng.

Hắn cùng Trương Huyền không những quan hệ không tốt, còn có mâu thuẫn, nói ra tin tức này, tất nhiên sẽ được coi trọng.

Hô!

Nghĩ tới những thứ này, Đổng Hân không do dự nữa, thân thể mềm mại nhoáng một cái, thẳng tắp bay vút về phía Trận Pháp sư học viện.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui