Nhìn một màn này ở trong mắt, mọi người hạ giọng nói thầm.
Vào cửa hàng mua đồ, coi như tìm người giám định, cũng là phe thứ ba, Mặc Phi Giám Bảo sư bản thân là người của Linh Tài các, còn không phải muốn nói cái gì chính là cái đó?
Thật muốn hắn tới, liền đợi bị dao động đi.
Trong âm thanh nói thầm, phục vụ viên lần nữa đi trở về, một lão giả bụng phệ theo ở phía sau, đầu lâu vung lên, ánh mắt ngạo nghễ.
- Ai muốn giám định?
Còn chưa tới trước mặt, lão giả liền hừ một tiếng.
Giám Bảo sư ở trong cửa hàng là chức nghiệp được vây đỡ nhất, coi như Linh Tài các Các chủ, cũng phải ứng phó cẩn thận, không dám bất kính.
- Ta!
Trương Huyền gấp quạt xếp:
- Những bảo bối này đều là ta mua, còn hi vọng hỗ trợ giám định một chút!
- Đây đều là ta giám định qua, thuộc về chính phẩm, già trẻ không gạt, làm sao, ánh mắt của Giám Bảo sư lục tinh ta, ngươi cũng dám hoài nghi?
Lão giả gọi là Mặc Phi, cúi đầu nhìn thoáng qua bảo bối chung quanh, nhướng mày.
- Ngươi giám định qua?
Trương Huyền nhìn tới.
- Không sai, còn không lấy giám định thư tới!
Mặc Phi khoát tay.
Phục vụ viên nhẹ gật đầu, vội vàng đi đến quầy hàng, rất nhanh liền mang tới một đống đồ vật.
Chính là giám định thư của những bảo vật này, mỗi một tờ đối ứng một bảo vật, không sai chút nào, lạc khoản (*phần đề chữ, ghi tên trên văn bản hay bức họa ngày xưa) đều là của lão giả trước mắt này.
- Có giám định thư liền tốt...
Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, nhận lấy những vật này, nhìn kỹ một lần, mỉm cười:
- Nghe nói đồ vật nơi này của các ngươi, giả một đền mười, không biết có phải thế không?
- Đương nhiên!
Mặc Phi gật đầu.
Làm Giám Bảo sư lục tinh, hắn vẫn rất tự tin.
- Vậy thì tốt, xem trước viên đan dược một chút này...
Trương Huyền vẫy tay một cái, viên đan dược cấp sáu kia liền bay tới, rơi vào lòng bàn tay.
- Làm sao? Ngươi cảm thấy viên Phá Chướng đan cấp sáu này có vấn đề?
Thấy hắn cầm đan dược, Mặc Phi nhíu mày.
- Ta nhìn ngươi trên giám định thư viết là, Luyện Đan học viện phó viện trưởng dùng chín chín tám mươi mốt loại dược liệu luyện chế thành, có thể để cho cường giả Tằm Phong cảnh vô điều kiện tấn thăng một cấp, không biết có phải hay không?
- Cái kia là tự nhiên!
Mặc Phi hất ống tay áo.
- Viên đan dược kia, là cấp sáu không giả, lại không phải Luyện Đan học viện phó viện trưởng luyện, mà là một vị Luyện Khí sư lục tinh nghèo túng, dùng bảy mươi hai loại dược vật luyện chế thành. Nhìn đan dược mang theo vàng rực, là bởi vì tăng thêm tinh huyết của Hóa Phàm cửu trọng Kim Linh Mãng thú; tản mát ra dị hương, nói rõ bên gia nhập Quyết Minh hoa. Nắm lên co dãn mười phần, đây là bên trong có Hàm Dưỡng thảo...
Mở ra hộp ngọc đựng đan dược, Trương Huyền phân tích từng loại.
Nói một hơi mấy chục loại đặc điểm dược vật, cùng thành phần dược liệu.
Mỗi nói một loại, vẻ mặt Mặc Phi liền trắng một chút.
Làm Giám Bảo sư lục tinh, hắn biết đối phương nói không có một chút sai lầm.
Cầm lấy đan dược, chỉ nhìn thoáng qua, liền nói kỹ càng như thế, như tự mình luyện chế, loại thủ đoạn giám định này so với hắn, chỉ mạnh không yếu!
- Thành phần dược liệu Phá Chướng đan chỉ như vậy, ngươi nói ra thì có ích lợi gì? Chỉ cần đan dược không sai, có thể để người ta tấn cấp là được, không tính là hàng giả chứ?
Thấy đối phương càng nói càng nhiều, Mặc Phi hừ một tiếng ngắt lời.
- Để cho người ta tấn cấp?
Trương Huyền lắc đầu:
- Ta nói nhiều như vậy, xem ra ngươi nghe không hiểu, tinh huyết của Kim Linh Mãng thú là đồ tốt, có điều, gia nhập Quyết Minh hoa liền không nhất định!
- Quyết Minh hoa, còn gọi Tuyệt Mệnh hoa, nhất định phải có Thất Thanh thảo trung hoà, mới có thể phát huy dược hiệu, mà trong viên đan dược này không có... Nói cách khác, sau khi phục dụng, không những không thể để cho người tấn cấp, còn sẽ trúng độc, tử vong tại chỗ!
Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng.
- Trúng độc?
- Thật hay giả?
- Thật là như thế, đan dược này không chỉ là hàng giả, sẽ còn hại người...
Nghe nói như thế, mọi người đều sững sờ, cả đám giật nảy mình.
Tốn hao to lớn mua sắm đan dược, mục đích chỉ có một, cái kia chính là nghĩ biện pháp tấn cấp.
Thuốc này không những không thể để cho người tấn cấp, còn có thể hạ độc chết người, ai còn dám ăn?
- Nói bậy! Thuốc này linh khí mười phần, dược tính sung mãn, làm sao có thể có độc?
Mặc Phi nhướng mày.
- Không có độc? Ngươi đã xác nhận, vậy liền đơn giản... Lấy thử đan thú tới, thử một lần liền biết!
Trương Huyền cười nói.
- Thử đan thú? Được!
Mặc Phi hừ một tiếng, quay đầu phân phó một câu, một con thử đan thú bị dẫn qua.
Thử đan thú có thể đo lường dược tính đan dược, miễn đi nhân loại ăn nhầm bị thương.
- Ngươi tự mình đến đi, ta sợ thất bại ngươi không thừa nhận!
Trương Huyền đưa hộp ngọc tới.
- A!
Lạnh hừ một tiếng, Mặc Phi tiếp nhận đan dược, lấy ra một tia thuốc bột, cho thử đan thú ăn vào.
Dược tính đan dược cấp sáu quá mạnh, cho thử đan thú dùng nhiều lời nói, coi như không độc, đồng dạng sẽ chết no.
Một chút thuốc bột, vừa vặn có thể đo lường dược tính, lại không đến mức tổn thất quá lớn.
Cô cô cô cục cục!
Thử đan thú phục dụng thuốc bột, khí tức toàn thân bắt đầu gia tăng.
- Lực lượng gia tăng, còn không phải Phá Chướng đan?
Thấy bộ dáng như vậy, Mặc Phi cười lạnh một tiếng, đang muốn chế giễu đối phương vài câu ra vẻ hiểu biết, đột nhiên nhìn thấy thử đan thú trong lồng, khí tức bay lên bỗng nhiên dừng lại, toàn thân không tự chủ được giật giật.
Phốc!
Nó phun ra máu tươi đen kịt, toàn thân cứng đờ, nằm xuống, hô hấp không còn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...