Hơn tám giờ tối, Phó Dũ vừa mới họp xong một cuộc hội nghị qua video ở phòng làm việc, chợt nghe thấy dưới lầu truyền đến một âm thanh mở chốt cửa.
Lúc này, người giúp việc đã sớm rời khỏi biệt thự.
Phó Dũ đi ra ngoài, lập tức nhìn thấy Thẩm Kha mặc bộ âu phục xám đứng trước cửa đổi giày.
“Không phải nói đi ra ngoài dự tiệc sao? Sao em về sớm vậy?” Phó Dũ đi xuống lầu, ôm lấy cái eo cậu kéo về phía mình, hôn lên chiếc cổ xinh đẹp của cậu.
“Bữa tiệc không có gì thú vị hết,” Thẩm Kha nói, “Vẫn là quay về nhà ở cùng một chỗ với anh tốt hơn, ưm…” Đôi môi của cậu bị người kia chiếm lấy, những câu nói tiếp theo đều bị hắn nuốt vào trong miệng.
“Bé con ơi, em thật xinh đẹp quá đi, rất mê người.” Phó Dũ không nhịn được hôn lấy cậu.
Bởi vì phải tham gia bữa tiệc ngày hôm nay mà mấy hôm trước cậu đã cố ý mặc thử bộ âu phục được đặt may riêng này, cái chân thon dài, thắt lưng mềm dẻo, thân hình thẳng tắp đều bộc lộ ra ngoài.
Bên trên cổ áo sơ mi trắng còn thắt lên đó một chiếc nơ hình con bướm màu đỏ đậm, trông vừa lịch lãm lại vừa tao nhã cấm dục.
“Vậy ư? Có thể mê hoặc được anh không?” Đầu lưỡi Thẩm Kha khiêu khích cánh môi hắn, ngón tay xinh đẹp trắng nõn vuốt ve bụng dưới của hắn.
“Đương nhiên,” hai tay Phó Dũ nhấc mông cậu lên, Thẩm Kha ngầm hiểu quấn hai chân kẹp lấy thắt lưng của hắn, cánh tay song song đó choàng lên cổ hắn.
Phó Dũ cứ như vậy ôm cậu tới cửa phòng ngủ, Phó Dũ thả cậu xuống, đè lên tấm cửa, khàn khàn nói: “Mặc âu phục làm được không em?”
“Được,” Thẩm Kha hôn trả cậu, vụng về nói: “Anh trực tiếp tiến vào đi.”
Phó Dũ lật người cậu lại, lấy từ trong túi ra một con dao Thuỵ Sĩ dùng để phòng thân, hắn chỉ dùng đầu nhọn rạch một đường dọc theo khẽ mông đang vểnh lên của cậu.
Chất vải đắt tiền bị con dao bén nhọn không chút lưu tình rạch mở, để lộ ra chiếc quần lót màu trắng ở bên trong, đó là chiếc quần chiều nay Phó Dũ tự tay mặc vào cho cậu.
“Cần bôi trơn không?” Phó Dũ gặm cắn cổ cậu, bàn tay chen vào lỗ rách trên quần tây kéo chiếc quần lót màu trắng của cậu xuống, để cho phần dây thun nằm giữa nơi tiếp giáp giữa đùi và mông, thít chặt lấy phần thịt mông đầy đặn của cậu.
“Không cần, buổi chiều mới làm rồi, bây giờ vẫn còn mềm mà.” Hai tay Thẩm Kha tì vào cửa, vểnh chiếc mông lên hướng về phía Phó Dũ, để lộ ra miệng huyệt màu hồng nhạt đang co chặt lại.
“Vậy hửm?” Phó Dũ vói một ngón tay vào vuốt ve nơi đó, quả thật nó không thít chặt như tưởng tượng, từng nếp uốn bên ngoài theo động tác của hắn chậm rãi mở rộng ra.
“Đừng chọc em,” Thẩm Kha bị người kia làm cho ngứa ngáy, cậu thở hổn hển quay đầu lại nhìn hắn.
“Được,” Phó Dũ kéo khoá quần mình xuống, tính khí to lớn đã sớm sưng to cương cứng từ bên trong phóng ra ngoài.
Quy đầu to bằng quả trứng gà, lỗ nhỏ bên trong chảy ra một ít chất lỏng trong suốt, hắn cầm vật lớn đặt ở phía sau miệng huyệt của cậu khẽ đẩy mạnh vào.
“A!” Thẩm Kha ngửa đầu thở dốc, không nhịn được kêu lên thành tiếng, “To….to quá rồi!”
Tuy rằng buổi chiều đã làm rồi, nhưng lúc này miệng huyệt đương nhiên đã thít chặt lại rất nhiều, Phó Dũ mới đưa quy đầu vào đã bị miệng huyệt nhanh chóng siết chặt lại, tràng thịt bên trong thật sự cắn hắn rất chặt, lại còn nghe thấy tiếng kêu của cậu, Phó Dũ cũng có chút lo lắng vì thế khom người xuống hôn lên môi cậu: “Bé con, thả lỏng một chút, để anh rút ra.”
“Em không.” Thẩm Kha bướng bỉnh từ chối, vừa thở hổn hển nghiên đầu hôn môi hắn, vừa cố gắng thả lỏng bản thân ra, “Không thích dịch bôi trơn, thích…anh trực tiếp tiến vào.”
“Sẽ khiến em bị thương mất,” Phó Dũ bất đắc dĩ đành phải vuốt ve nhào nặn cánh mông cậu, để cho cái miệng nhỏ từ từ thả lỏng.
“Sẽ không đâu,” một tay Thẩm Kha chống lên cánh cửa, một tay còn lại vòng ngược qua ôm lấy cổ hắn, cuốn lấy đầu lưỡi của hắn, thấy hắn bất động liền tự mình di chuyển cái mông vểnh từ từ đẩy về phía thân dưới của hắn.
Phó Dũ đương nhiên là cảm nhận được động tác của cậu, miệng huyệt thít chặt chậm rãi mở rộng ra, chủ động hút lấy dương v*t của mình vào, tràng thịt bên trong ôm lấy hắn, vừa ẩm ướt lại vừa ấm nóng.
Rốt cuộc Thẩm Kha cũng cảm nhận được phần lông nơi thân dưới của hắn chạm vào mép huyệt mẫn cảm của mình, miệng huyệt phía sau đau nhức như bị người kia đâm làm hai nửa, cậu biết mình đã hoàn toàn ăn hết vật lớn của người kia vào.
“Bé con ơi, em ổn không?” Phó Dũ nhẹ nhàng chuyển động thắt lưng, bàn tay mơn trán cái trán gần như đã ướt nhẹp mồ hôi của cậu, in lên trên đó một nụ hôn.
“Ừm,” Thẩm Kha khẽ gật đầu, miệng huyệt bị cưỡng ép mở rộng theo phản xạ co rụt lại.
Cậu nói: “Đã vào hết rồi, anh mau động đi.”
Phó Dũ bị dáng vẻ trẻ con của cậu chọc suýt bật cười, hắn khom người dựa lên trên lưng cậu, hôn lấy vành tai và gáy sau của cậu, hai tay ôm chặt lấy eo bụng cậu, tiếp đó rút vật lớn ra ngoài một tí, sau đó lại động thắt lưng đem tính khí chậm rãi tiến vào bên trong.
“Em muốn anh nhanh lên, ưm…!” Thẩm Kha nghiêng mặt để người kia có thể thấy rõ môi của mình, chủ động ưỡn thẳng eo, cái mông vểnh lên nghênh đó hắn.
Phó Dũ ngửi thấy trên người cậu có hơi rượu nhàn nhạt, nhưng rõ ràng Thẩm Kha không có uống rượu, cậu chỉ là hứng thú với tình dục vì thế Phó Dũ cũng rất vui vẻ dung túng cậu.
Ngay từ đầu Phó Dũ không có đâm thúc dữ dội, hắn chỉ đem tính khí chôn vào thật sâu trong cơ thể cậu, chậm rãi ma sát, khiến cho người dưới thân lắc lắc mông bất mãn ngâm nga: “Phó tiên sinh, anh nhanh lên đi!”
“Ngoan, đợi em chảy nước rồi tôi sẽ cắm nhanh vào,” Phó Dũ kiên nhẫn ma sát tràng thịt bên trong, xoa dịu cậu nhóc còn đang làm nũng.
Cứ chậm rãi như thế, miệng huyệt đã sớm tạo thành thói quen dần bài tiết ra một chút dịch ruột non, hoà trộn với tinh dịch trên quy đầu đang chôn trong người cậu tạo thành một hỗn hợp “chất bôi trơn”.
Phó Dũ cảm nhận được động tác trừu sáp trở nên dễ dàng hơn rất nhiều, lúc này hắn mới bắt đầu đem vật lớn đâm vừa nhanh vừa sâu vào trong người Thẩm Kha.
“A a! — a! Sâu một chút!” Thẩm Kha dần rên rỉ theo tốc độ càng lúc càng nhanh của hắn, một thân tây trang cấm dục gần như vẫn còn mặc y nguyên trên người nhưng hạ thân lại vặn vẹo phóng túng nhận lấy tính khí người kia đâm vào bên trong, nhìn qua cực kì mê người!
Phó Dũ đứng thẳng người dậy, nắm lấy thắt lưng cậu, không ngừng kéo cậu về hạ thân mình, càng tăng tốc động tác của chính mình va chạm vào người cậu, vỉ thế mỗi lần vật lớn đâm thật sâu vào trong cậu, giữa phần hông quần và thắt lưng vang lên những âm thanh “Bạch bạch” nặng nề!
“Không đủ! Không đủ sâu — ưm! Ưm! Em còn muốn nữa! Thẩm Kha rên rỉ thành thực nói lên cảm nhận của mình, thẳng thừng đòi hỏi người kia.
Tư thế này quả thật không đủ thoả mãn, Phó Dũ kéo nửa người cậu lên, một tay ôm lấy trước ngực cậu, một tay ôm lấy thân dưới cậu, khiến cho sau lưng Thẩm Kha kề sát vào ngực mình.
Tính khí của Phó Dũ vẫn còn chôn trong cơ thể của Thẩm Kha, thắt lưng hắn đỉnh về phía trước khiến cậu bị đâm tiến về phía trước.
Thẩm Kha nghiêng đầu ngửa cổ hôn môi với người đàn ông cao lớn, thuận theo vật lớn của hắn tiến về phía trước.
Phó Dũ đâm thúc cậu tiến đến bên giường, lúc này hắn mới rút tính khí của mình ra khỏi miệng huyệt để cậu nằm ở trên giường.
Sau đó lập tức xoay người đi đến mở cánh cửa to lớn của tủ quần áo ra.
Bên trong đặt một chiếc gương rộng khoảng một thước, cao khoảng hai thước, bây giờ mở ra vừa đúng lúc phản chiếu tư thế ân ái của hai người.
Ngón tay thon dài mạnh mẽ dễ dàng tháo dây nịt trên người cậu ra, Thẩm Kha cũng tự động nâng mông mình lên để người kia có thể dễ dàng kéo quần tây và quần lót của mình xuống.
Không khí bên trong dường như đều bắt đầu nóng lên, hai lớp quần áo thật sự quá nóng, cậu vừa mới cởi áo khoác ra, khi đang bắt đầu cởi từng nút áo sơ mi bên trong đã bị người kia chặn lại.
“Đừng cởi áo sơ mi,” Phó Dũ hôn cậu, cởi sạch sẽ quần áo của mình xuống.
“Nhưng mà em nóng,” Thẩm Kha lấy lòng cọ tới cọ lui nơi thân dưới của hắn, “Cho em cởi đi mà.”
“Ngoan, lát nữa anh cho em cởi,” Phó Dũ trấn an cậu, ngồi xuống bên giường, đề cho cậu ngồi trên người mình, mở rộng hai chân đối diện với tấm gương.
Thẩm Kha đương nhiên biết tư thế hắn muốn, ngoan ngoãn để mặc người kia ôm lấy đùi mình, làm ra tư thế dỗ con nít đi tiểu, lần thứ hai chậm rãi nuốt vào thứ hung khí đang dựng thẳng lên trời của hắn vào bên trong miệng huyệt của mình.
Bên trong tấm gương phản chiếu tư thế bọn họ làm tình, miệng huyệt đỏ bừng đói khát mấp mấy môi chủ động nuốt lấy hung khí cực đại của hắn, nếp uốn bên ngoài căng thành một vòng bóng loáng.
“A! Sâu quá!” Lúc sắp ngồi hết vào, Thẩm Kha không nhịn được kêu lên thành tiếng! Tư thế này, cũng là tư thế khiến cậu cảm giác giây tiếp theo mình sẽ bị đâm xuyên qua.
“Sâu không? Không phải vừa nãy bé con vừa ghét bỏ không đủ sâu sao?” Phó Dũ thở dồn dập, cắn lên vành tai cậu, thả lỏng tay ra.
“Phập –!”, một tiếng vang nhỏ, miệng huyệt của cậu hoàn toàn ngồi lên nơi giữa háng của hắn, mấy sợi lông nơi đó cũng bị miệng huyệt hút vào!
Lần này thật sự là vừa đau vừa sâu lại vừa trướng, lập tức khiến cho Thẩm Kha kêu không thành tiếng, chỉ có thể thở hổn hển đỏ bừng mắt dõi theo.
Phó Dũ bắt lấy thắt lưng cậu, bắt đầu chuyển động từ dưới lên trên, còn bá đạo muốn Thẩm Kha phải tự tay ôm lấy hai đùi mình tách ra hai bên.
Phó Dũ cởi bỏ cúc áo sơ mi của Thẩm Kha, khiến cậu để lộ bờ ngực ra ngoài.
Trong gương phản chiếu cơ thể ửng hồng của cậu, miệng huyệt lần lượt ăn vào tính khí cực đại của hắn, vách thịt mỏng manh của miệng huyệt bị vật lớn ma sát nhanh vào, vừa rút ra một giây sau đã đâm trở lại trong cơ thể của cậu.
Hai túi trứng của người kia không ngừng đập vào miệng huyệt, phát ra những tiếng vang “bạch bạch bạch”.
“Ư! Ưm! Đau! Nhưng mà! Thoải….mái! A! A!” Nương theo động tác của Phó Dũ, Thẩm Kha không chút che dấu sự thích thú của mình, lớn tiếng kêu to khiến cho người kia càng thúc mạnh đâm sâu vào trong.
Ở chung gầm một năm, khoảng thời gian đó việc làm tình giữa bọn họ đã sớm hoà hợp vô cùng.
Thẩm Kha cũng thường xuyên bị người kia mang đi vận động, sớm đã không còn là cậu nhóc sinh viên ngây thơ vừa bị đâm vào vài lần đã bật khóc to như trước kia.
Tư thế này tuy rằng rất sâu nhưng cũng không tiện cho hắn dùng lực đâm vào.
Tính khí của Phó Dũ cắm trong cơ thể của Thẩm Kha, ôm cậu quỳ lên trên tấm thảm trước giường, dùng tư thế từ sau lưng một lần nữa thúc mạnh vào trong cậu.
Hai tay Thẩm Kha chống lên đầu gối, ngoan ngoãn dán vào thân dưới của Phó Dũ, cảm nhận được lòng ngực ướt mồ hôi của hắn dán sát lên lưng mình.
Miệng huyết phía sau bị quy đầu cọ sát qua tuyến tiền liệt truyền đến những đợt khoái cảm tê dại.
Ngón tay của người kia mang theo vết chai mỏng nắm lấy hai đầu v* trước ngực Thẩm Kha, ngắt nhéo núm vú, dùng hai ngón tay ma sát nó, gảy nó lên, cảm giác ngứa ngáy cực kì khó chịu hoàn toàn chiếm lấy trí óc Thẩm Kha.
“A! A! Phó, Phó Dũ! Mau! Đâm mạnh vào sâu trong em! Mau làm em đi!” Thẩm Kha ngửa đầu khàn giọng khóc nức nở, cái mông phía sau chủ động va chạm vào tính khí của người kia.
Phó Dũ cắn lên cổ cậu, vật lớn nóng bỏng triệt để thúc mạnh đâm sâu vào trong miệng nhỏ mềm mại, không chút lưu tình tiến công như sấm bên trong vách thịt mềm mại, miệng huyệt và tính khí ma sát với nhau phát ra những âm thanh “xì sụp”!
Sau hơn mấy chục lần thúc sâu vào trong của kia, Đầu óc Thẩm Kha gần như trống rỗng đạt tới cao trào, hạ thân ở bụng dưới run rẩy càng lúc trướng to lên, bên trên còn chảy ra mấy dòng tinh dịch loãng.
Miệng huyệt phía sau cũng siết chặt lại khiến cho Phó Dũ sảng khoái đến mức da đầu run lên, đâm vào thêm vài lần nữa, một dòng tinh dịch bắn vào bên trong cơ thể cậu.
Thẩm Kha có chút mệt mỏi định trực tiếp nằm bò ra thảm, kết quả lại bị người kia ôm lấy thắt lưng kéo ngược về, “Ngoan, mặt thảm bẩn lắm,” Hắn hôn nhẹ xuống sườn mặt ướt đẫm mồ hôi của cậu, thở dồn dập nói.
Cậu vẫn còn đang thở hổn hển, từ từ nhắm hai mắt lại hưởng thụ hương vị tình ái của người kia còn đang lưu lại trên người cậu, ngoan ngoãn đứng dậy theo động tác của hắn, khàn giọng chậm rãi nói: “Tuy là hôm nay em bắn tới bốn lần, nhiều hơn anh một lần, nhưng em không cho anh bảo dì Lí hầm canh cho em nữa.”
Phó Dũ giữ tư thế chôn trong người cậu bế cậu đứng lên, vừa hôn mổ lên khoé miệng cậu vừa cười nói: “Tại sao? Đều là những món bổ thận, rất tốt cho cơ thể của em.”
“Mấy hôm trước anh không ở nhà, em lại không được tự thủ dâm, nghẹn chết em rồi.” Thẩm Kha vừa bất mãn giận dỗi nói chuyện, vừa đi theo hắn vào trong phòng tắm, “Hôm qua lúc ở trường em đi ăn beefsteak với bạn học, ăn mới có một nửa, bùm -, bắt đầu chảy máu mũi luôn rồi, rất mất mặt đó.”
Phó Dũ bị cậu chọc cười rộ lên, nói: “Em đây là đang trách anh dạo này bận bịu quá nên còn chưa làm em đủ sao?” Nói xong, còn dùng vật lớn vẫn chưa hoàn toàn dịu xuống đâm vào trong cậu vài cái, “Từ nay về sau anh đảm bảo mỗi ngày đều sẽ làm em cực kì chất lượng, em cứ ngoan ngoãn uống canh đi.”
“Anh có thể làm em nhưng mà em vẫn không muốn uống canh đâu….” Trong phòng tắm lại truyền ra những tiếng nức nở, tiếp đó là những tiếng thở dốc cùng với âm thanh va chạm thân thể khiến người nghe phải mặt đỏ tim đập.
Đồng hồ bên trong phòng khách vẫn chưa chỉ đến số 0, đêm nay còn rất dài, tình cảm của họ cũng còn rất dài..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...