Thí Thiên Đao

Vương Thông cười lạnh một tiếng:

- Nơi đó, bọn họ đã giữ rất nhiều năm, nhưng theo ta được biết, chẳng những không thu hoạch được gì mà còn chết rất nhiều môn hạ đệ tử!

- Tại sao có thể như vậy?

Dù Chu Tuấn biết Quy Khư là nơi rất nguy hiểm. Nhưng không nghĩ tới cả đệ tử tứ đại phái cũng chết thê thảm ở đó.

- Tứ đại phái khống chế được cửa vào Quy Khư nhưng không khống chế được Quy Khư! Cho nên, bọn họ mới lợi dụng Tông Môn đại hội chọn ra đệ tử ưu tú cácnơi tiến vào, ngoài miệng chỉ cần ba thành tiền lời. Nhưng trên thực tế, đây cũng là bọn họ bất đắc dĩ!

Vương Thông nhìn Chu Tuấn:

- Sở Vương đó là thanh niên kinh tài tuyệt diễm! Chớ nhìn hắn không bái nhập môn phái, nhưng ai dám xem thường hắn đâu. Lúc này cũng phải trách ta không nói rõ với ngươi, tuy nhiên sự việc quan trọng, truyền ra nhất định khiến sóng to gió lớn, cho nên vi sư cùng chưởng môn quyết định không nói rõ với ngươi. Ai ngờ lại tạo thành rủi ro.

- Làm... Làm sao có thể chứ?

Chu Tuấn lắp bắp, hắn không thể tưởng tượng một quốc vương thế tục có tư cách gì được đại phái bọn họ coi trọng? Vương Thông nhìn Chu Tuấn, biết hắn vẫn không phục liền nói:

- Nói thật với ngươi, nói cho ngươi hay, Sở Vương kia tới hay không kỳ thật không có liên quan gì tới Tây Hải phái.

- Vậy?

Chu Tuấn nghĩ tới một khả năng, nhưng hắn vẫn không dám tin.

Vương Thông nhìn Chu Tuấn:


- Là tứ đại phái!

“... “

Chu Tuấn khiếp sợ.

Vương Thông nói:

- Tứ đại phái đảm bảo có thu hoạch trong Quy Khư bất chấp việc trả giá, bọn họ muốn tất cả những thích hợp tiến vào Quy Khư tới đó. Muốn thông qua việc này thăm dò thu hoạch trong Quy Khư. Ở trong mắt tứ đại phái, Sở Vương kia là một nhân vật không thể thiếu. Giờ ngươi hiểu chưa?

Chu Tuấn gật đầu:

- Đồ nhi đã hiểu.

Thật sự đã hiểu, hoá ra chuyện này là lệnh của tứ đại phái. Nếu biết sớm thì có vài lá gan nữa hắn cũng không dám gây rối ở Sở quốc. Ngược lại còn tìm cách kết giao với Sở Vương kia.

Vương Thông rất hiểu đồ đệ mình, thản nhiên nói:

- Phá cũng hỏng rồi, dù sao, bọn họ cũng đã đồng ý đến đây. Nếu ta đoán không sai, cho dù Sở Vương có thu hoạch trong Quy Khư thì tứ đại phái cũng không dễ chohắn mang đi! Đến lúc đó, không chừng lại có xung đột. Duy trì khoảng cách với hắn cũng không phải chuyện xấu.

Chu Tuấn cũng không vui mừng hơn, ngược lại còn chấn động, hoá ra tên vua cỏ kia còn có tư cách được tứ đại phái coi trọng như thế.

So sánh ra, Hoàng cấp tầng sáu Kim Thạch Chi Cảnh như hắn là gì?

Đúng lúc này, bên ngoài có người thông báo:

- Vương trưởng lão, người Sở quốc tới rồi!

Sư phụ của Chu Tuấn là trưởng lão phụ trách tiếp đón lần này, nghe vậy lập tức đứng lên lớn tiếng nói:

- Lập tức nghênh đón! Dựa theo tiêu chuẩn chưởng môn đại phái! Mau, ta lập tứctới ngay!

Nói xong, nhìn thoáng qua Chu Tuấn:

- Tuấn nhi, đi cùng vi sư tìm cơ hội chuộc lỗi. Nhớ kỹ, giữa người với người luôn có chênh lệch. Trên đời này, vĩnh viễn không chỉ có mỗi ngươi là thiên tài.

Chu Tuấn dù có vài phần không cam lòng, nhưng vẫn gật đầu:

- Vâng, sư phụ.

Trên Trung Tâm Hải, một chiếc thuyền lớn vượt sóng hướng về phía Trung Thần Đảo.

Dọc theo đường đi, vượt qua vô số thuyền!


Ngay từ đầu, có một vài thuyền lớn không phục, muốn đọ sức nên giong hết buồm liều mạng đuổi theo.

Nhưng không bao lâu đã bị bỏ xa, cả bóng dáng cũng không thấy.

Vì thế, có rất nhiều con thuyền trên Trung Tâm Hải cảm thán, đời này chưa thấy thuyền nào nhanh như vậy! Trên boong thuyền, Sở Mặc lẳng lặng để gió biển thổi qua.

Chiếc thuyền này hắn mang từ Huyễn Thần Giới ra ngoài!

Đây là một con thuyền đến từ Tiên giới!

Dùng tiên tinh vì động lực, tốc độ cao nhất có thể bằng Nguyên Anh lão tổ!

Nói cách khác, ở trên biển, chiếc thuyền này còn nhanh hơn cả Sở Mặc phi hành!

Sở Mặc cũng không muốn quá rêu rao, cho nên tốc độ không thể tin nổi trong mắt người khác này còn chưa phát huy được một phần ngàn tốc độ vốn có.

Quan trọng nhất là chiếc thuyền này không chỉ đi trên biển mà còn có thể bay! Tiên giới bảo thuyền, tuy rằng ở Thiên giới không phải cao cấp, nhưng ở Nhân Giới chính là trọng bảo.

Chiếc thuyền này ở Tiên giới cũng có giá trị xa xỉ. Bất quá đối với Sở Mặc mà nói chẳng đáng là gì, hắn chỉ giúp Linh Đan Đường luyện một lò đan dược, không muốn báo đáp, chỉ cần chiếc thuyền này.

Sở Mặc ở Linh Đan Đường thanh danh vang dội với cái tên “Lâm Bạch“.

Cũng bởi vậy, chi nhánh Linh Đan Đường ở Huyễn Thần Giới cũng được ngợi khen, tuy rằng không chuyển chỗ nhưng thân phận địa vị cũng khác trước.

Cho nên, lấy thân phận hiện tại của Sở Mặc trong Linh Đan Đường thì chỉ cần là thứ mình muốn, hắn gần như có thể có được ho tới bây giờ, Sở Mặc vẫn gặt hái Linh Đan Đường đầy thiện ý.

Trong lòng Sở Mặc cũng hiểu thiện ý chưa chắc có thể kéo dài nữa, nuôi dưỡng lực lượng của mình, thành lập thế lực mới là đạo lâu dài.

Lúc này đây, Sở Mặc tham gia Tông Môn đại hội, mục tiêu ngoài Quy Khư thì cũng có ý giúp Phiêu Diêu Cung nổi danh.


Nguồn gốc là từ mấy ngày trước, hắn cùng Diệu Nhất Nương, Thẩm Tinh Tuyết, Hoàng Họa và Đại Công Kê nói chuyện.

- Ngươi thật sự muốn đưa Phiêu Diêu Cung lên trời?

Diệu Nhất Nương chỉ nghĩ Sở Mặc thuận miệng nói vậy, nhưng dần dần, nàng có chút nhận ra suy nghĩ của Sở Mặc

- Đúng vậy, chúng ta thế đơn lực bạc. Muốn cùng mấy tông môn truyền thừa trên vạn năm thậm chí mấy vạn năm đối kháng thì đúng là người si nói mộng, chỉ có thành lập thế lực của mình, nuôi dưỡng nó, trong tương lai xa xôi mới có tư cách đi tranh giành.

Sở Mặc đã gặp qua quá nhiều tán tu, ngay cả tu luyện tới Thiên Tiên, Chân Tiên thì vẫn không được để ý.

So với người có bối cảnh phía sau, quả thực như sống trong nước sôi lửa bỏng!

Ngược lại các thiếu niên có thế lực lớn phía sau, dù cảnh giới tương đối không cao, nhưng hăng hái, chỉ để ý tu luyện. Chuyện khác không cần lo lắng! Bởi vì gia tộc sau lưng bọn họ và tông môn sẽ dốc sức bồi dưỡng.

Một khi bọn họ phát sinh bất kỳ nguy hiểm nào, cũng rất nhanh có lực lượng ratay can thiệp.

Mà những tán tu kia... Một khi trêu chọc đến thế lực lớn, chỉ cần ngoan ngoãn cúi đầu nhận sai, hoặc chạy trốn chết, hoặc là... chết!

Cho nên nói. Lực lượng một người luôn là hữu hạn.

Sở Mặc ở Huyễn Thần Giới càng lâu càng hiểu rõ điều này.

Tuy nói thành lập thế lực có nhiều khó khăn, cũng sẽ có nhiều trách nhiệm. Không bằng độc hành làm theo ý mình.

Nhưng sau khi cân nhắc hơn thiệt, Sở Mặc quyết định phải có một thế lực nằm trong tay mình! Sở Mặc biết được từ chỗ Giới Linh, kẻ kia dùng hóa huyết đại pháp đồ sát người nhà mình... Tru diệt toàn bộ Sở quốc vương thành, chắc sẽ không tiến vào Nhân Giới nữa, nhưng nhất định sẽ bày thủ đoạn ở Linh giới chờ hắn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui