Tất cả Thái thượng Cổ Tổ đều đứng xa xa nhìn, trong lòng của bọn họ, không có chút ý niệm xuất thủ với Sở Mặc. Cho dù bọn họ biết rõ, bây giờ, có lẽ Sở công tử vô cùng yếu, nhưng bọn họ, không có chút ý nghĩ nào.
Không dám.
Sở Mặc ở đây, dùng hơn một tháng mới có thể hoàn toàn khôi phụctoàn bộ tu vi của mình.
Tới lúc này, phân thân của y cũng từ hơn một ngàn vũ trụ trở về. Có mấy đạo phân thân... Thậm chí còn bị thương không nhẹ!
Điều này làm cho trong lòng Sở Mặc rất là khiếp sợ.
Phân thân của y mặc dù không có sức chiến đấu Thái thượng, nhưng dưới gầm trời này, có thể khiến cho phân thân y bị thương, cũng thật sự là không dễ gặp.
Đặc biệt là trong vũ trụ này. Cho nên, Sở Mặc cũng rất tò mò.
Nhưng mà rất nhanh, sắc mặt của y từ từ trầm xuống. Nhịn không được cười lạnh nói:
- Ẩn núp sâu như vậy...
May mà Sở Mặc nghĩ tới sự kiện này, làm phân thân tách ra, nếu không nói không chừng sẽ xuất hiện phiền toái lớn hơn nữa ở tương lai. Bởi vì một ít đệ tử của gia tộc Hàn Băng mà sáu tên Cổ Tổ lưu lại bên dưới vũ trụ, chẳng những đã thức tỉnh triệt để, hơn nữa đều đã chân chính trưởng thành. Cảnh giới của bọn họ chẳng những cao thâm mà chiến lực còn vô địch. Ở phía dưới vũ trụ có thể nói là tuổi trẻ thiên kiêu cao cấp.
Vừa nhìn thấy phân thân của Sở Mặc liền nhận ra lai lịch của Sở Mặc. Những phân thân này hiển nhiên là sáu gã Cổ Tổ Thái thượng của gia tộc hàn Băng. Khi Sở Mặc vừa quật khởi đã bố trí thủ đoạn cho nêntrong trí nhớ của những người đó đều cất giữ cảnh giác cùng cừu hận vô cùng mãnh liệt đối với Sở Mặc.
Nếu không phải lần này Sở Mặc đi dọn dẹp phân thân sắp sửa thức tỉnh của Cổ Tổ Thái thượng mười ba cổ tộc nói không chừng không bao lâu nữa sẽ có một đoàn tu sĩ cao cấp lần nữa trở lại thế giới thông đạo
Bọn họ có thể khó tạo thành uy hiếp đối với Sở Mặc, nhưng đối với toàn bộ Vương tộc Sở thị mà nói vẫn là một loại uy hiếp không nhỏ.
Mà nhóm Cổ Tổ thái thượng ở nơi xa đang vây xem cũng không có tản đi, khi nhìn thấy một màn này sắc mặt của bọn họ đều phức tạp. Trong lòng không khỏi có chút buồn bã.
Tất cả bọn họ đều không có ngốc, tự nhiên có thể từ những phân thân này của Sở Mặc phân tích ra rất nhiều tin tức. Rất rõ ràng những đường lui mà Cổ Tổ thái thượng của mười ba cổ tộc chuẩn bị ở một cái xó xỉnh nào trên đời này đoán chừng đều đã bị tiêu diệt.
Sở Mặc thật sự là mạnh mẽ đến nổi khiến cho bọn họ không còn chỗ để xoay xở. Người như thế, chỉ cần còn ở thông đạo một ngày, sẽ không có người muốn đi trêu chọc. Nhân hoa năm xưa mười ba cổ tộc gieo ra, mãi cho tới hôm nay rốt cục đã kết xuất ra quả đắng…. mà bọn họ có nằm mộng cũng không nghĩ tới..
Đây là tự tìm, không ai sẽ đồng tình.
Nhưng cho dù sợ hãi đối với Sở Mặccũng không thể tránh né.
Cho nên từng tôn Cổ Tổ Thái thượng này đều lặng yên lui đi. Bọn họ thậm chí chưa đi ra cùng Sở Mặc chào hỏi một tiếng. Sở Mặc cũng không để ý đến, hắn đã sớm biết những người đó đang âm thầm quan sát, nhưng không thèm để ý. Để cho bọn họ nhìn thấy cũng tốt, miễn cho sau này lại đến tìm kiếm phiền phức.
Sau khi khôi phục, Sở Mặc rời đi nơi này. Lần nữa trở về Vương tộc Sở thị. Đến tận bây giờ ân oán năm xưa Vương tộc Sở thị bị diệt gần như hoàn toàn kết thúc.
Về phần những đầu lâu của cổ tổ thái thượng bị treo trên cột cờ thì Sở Mặc không có để ý tới. Muốn chết cũng không phải chuyện dễ dàng vậy, để bọn họ tại đây cùng Vương tộc Sở thị trưởng thành cũng tốt. Sau đó, Sở Mặc bắt đầu bế quan.
Lần bế quan này, chính là ba nghìn năm trong thông đạo!
Thời gian trôi qua như nước, nhất là đối với tu hành giả mà nói loại thời gian như vậy trừ khi cùng thọ nguyên có chút quan hệ bằng không thì không có bất kỳ ý nghĩa gì đáng nói.
Ba ngàn năm, mọi người hầu như đều đang bế quan.
Thế giới Thông đạo, cũng không có phát sinh biến hoá quá lớn. Liên Minh Tinh Anh vẫn cường đại như cũ, vương tộc Sở thị vẫn vô địch như cũ, bầu trời vẫn treo trên cao.
Những lãnh thổ quốc gia có thái dương chiếu rọi thì quanh năm tươi sáng. Còn lại một số nơi thái dương không chiếu tới thì quanh năm không có ánh sáng mặt trời.
Thế giới này lại trở nên an tĩnh.
Đương nhiên, cũng có rất nhiều Đại Tân sinh quật khởi. Nói thí dụ như bên phía vương tộc Sở thị có không ít tu sĩ đã từng dậm chân ở Thánh cảnh, đại thánh cảnh, nhao nhao bước chân vào Tổ cảnh. Ngay cả loại người tương đối lười biếng như Hứa Phù Phù, cũng đã trở thành một tôn đại thánh.
Thiên mạc trải qua bốn ngàn không trăm ba mươi hai năm.
Hứa Phù Phù cùng đám người năm xưa ở nhân giới ngồi một chỗ uống rượu, nói tới chuyện mấy năm ở đó.
Những thân bằng hảo hữu bên người Sở Mặc trên đại thể mà nói rất là đoàn kết, giữa mọi người đều rất than mật.
Bất quá kỳ thực hoặc nhiều hoặc ít cũng có phân chia ra một vài phephái.
Nói ví dụ như đám người ở nhân giới quan hệ giữa bọn họ tương đối tốt hơn một chút.
Tỷ như đám bạn cũ năm xưa của Sở Mặc ở thiên giới trong ngày thường thời điểm gặp nhau nhiều hơn một chút.
Giống như Huyên Huyên, Huyên Nhi, Tử Yên, Sở Thanh, Hoàng Vô Song... Đám người bọn họ năm xưa là tuổi trẻ thiên kiêu ở thiên giới, Tử Yên kỳ thực cũng được coi như là thế hệ trẻ thiên kiêu, quan hệ giữa bọn họ sẽ càng mật thiết hơn một chút. Mà Hồng Nguyệt thì cùng Phiêu Linh nữ đế và đám người ở từng sống chung ở Quy Khứ kia thì thân mật hơn một chút.
Vật họp theo loài, nhân dĩ quần phân.
Bất quá trên tổng thể mà nói, quan hệ giữa mọi người đều rất tốt.
Quan nhệ của Kim Minh cùng Hứa Phù Phù tương đối khá, y theo Sở Mặc rời khỏi La Thiên Đại Vũ Trụ, đi tới thế giới thông đạo sau đó cả người biến hóa đều tương đối lớn.
Hầu hết thời gian, quả nhiên là tầm mắt quyết định lòng dạ cùng bốcục.
Khi một người có chiến lực càng cao, lúc đó có thể thấy phong cảnh xa hơn, lòng dạ và cách cục của y căn bản liền sẽ phát sinh biến hóa.
Đại Công Kê rất không có hình tượng ngồi trên ghế, nó kỳ thực sớm có thể biến hóa thành hình người, nhưng nó không thích. Giống với lão Hoàng Cẩu, rõ ràng cũng sớm có thể biến hóa thành hình người, nhưng nó tình nguyện ngồi trên ghế, dùng hai cái móng vuốt bưng ly rượu, cũng lười biến hóa thành hình người.
Theo lời Đại Công Kê nói chính là: Lão Hoàng cho dù biến hóathành hình người, đó cũng là nhân mô cẩu dạng.
Đại Công Kê nói xong lời nói này chính là một trận gà bay chó sủa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...