Cổ Băng Băng cũng chăm chú nói:
- Chiến trường Viễn Cổ từ trước đều là con đường tắt duy nhất để tu sĩ cấp cao trong vũ trụ phía dưới vào được nơi đây. Phong Thần bảngtuy không phải một thứ tốt gì nhưng nếu không có nó, sinh linh trong vũ trụ này phải thế nào mới có thể vào được thế giới Thông đạo chứ?
Sở Mặc nhìn thoáng qua Sở Sở, Sở Sở từ tốn nói:
- Thái thượng!
Cổ Băng Băng cùng Lạc Phi Hồng đều đờ người.
Cổ Băng Băng cười khổ nói:
- Thái thượng... cấp bậc đó quá khó ấy!
Lạc Phi Hồng nói:
- Đó đâu chỉ là khó, quả thực là cơ bản không có khả năng!
Sở Sở từ tốn nói:
- Thế giới Thông đạo thực ra cũng không cần có nhiều sinh linh vũ trụ phía dưới tiến vào đến vậy. Trước kia 13 cổ tộc muốn những người đó, mục đích duy nhất không phải là muốn để bọn họ làm người chết thay để đối phó với sinh linh Hôi Địa sao?
Cổ Băng Băng cùng Lạc Phi Hồng đều cười gượng, bọn họ cũng đã từng là những người nhận được lợi ích đó.
Sở Sở nói:
- Chính là bởi vì nguyên nhân này, chính các người cũng nhìn thấy những mầm mống đệ tử của 13 cổ tộc kia nhìn qua thì mỗi người đều rất mạnh mẽ, đạo và pháp đều không kém. Nhưng trên thực tế một khi xảy ra chiến tranh, kết quả sẽ thế nào?
Cổ Băng Băng cùng Lạc Phi Hồng đều trầm tư.
Sở Sở nói tiếp:
- Lại nói bây giờ Liên Minh Tinh Anh chúng ta trải qua chiến tranh thanh tẩy hàng năm bây giờ đã không phải thay đổi thoát thai hoán cốt rồi sao? Cổ Băng Băng gật đầu:
- Điều đó đúng, thay đổi quá nhiều so với trước.
- Nhất là lần này chiến đấu với gia tộc Minh Hà càng làm người của chúng ta tăng cảnh giới rõ rệt. Chiến lực, kinh nghiệm, rèn luyện hàng ngày... đều có sự tăng vọt về chất!
Lạc Phi Hồng hơi xúc động nói:
- Thật ra, tu sĩ Thông đạo chỉ cần đủ. Chỉ cần đoàn kết lại, sinh linh Hôi Địa cơ bản không có bất kỳ cơ hội nào cả. Chỉ tiếc trong quá khứ ngoại trừ một số ít đệ tử muốn có được thân phận địa vị ra thì cơ bản chẳng có ai nguyện ra chiến trường. Sở Mặc từ tốn nói:
- Những ngày thái bình kéo dài quá lâu rồi.
Sở Sở nói:
- Cho nên sinh linh vũ trụ bên dưới thật ra không cần phải kéo nhau vào thế giới Thông đạo làm gì. Thế giới Thông đạo thật ra cũng chẳng tốt đẹp hơn thế giới bên dưới là bao. Hơn nữa, biết càng nhiều chuyện thì càng làm người ta chẳng vui vẻ gì. Hầu hết thời gian ngược lại là đau khổ và cảm giác gánh nặng trách nhiệm.
Cổ Băng Băng cùng Lạc Phi Hồng đều hiểu ý của Sở Sở trong lời nói đó. Bây giờ cả thế giới Thông đạo chắc là toàn bộ sinh linh đều đãbiết thế giới này bất cứ lúc nào cũng có thể sụp đổ. Một khi thế giới Thông đạo đổ nát và bị hủy diệt, như vậy cả thế giới Thông đạo cùng với hơn một ngàn vũ trụ mênh mông ở dưới nó cũng sẽ bị hủy diệt chỉ trong khoảnh khắc.
Chuyện như vậy, biết.... thật đúng là không bằng không biết.
- Cho nên nếu có sinh linh có thể tu luyện tới cảnh giới Thái thượng đương nhiên sẽ đẩy được lớp sương mù dày đặc ra, xuyên qua hàng rào tiến vào trong thế giới Thông đạo. Không tới cảnh giới Thái thượng, ví dụ như Cự Đầu Tổ cảnh hoặc đang xưng vương xưng bá ở trong vũ trụ này thì tốt rồi, tốt xấu gì cũng coi như bá chủ một phương, hà tất gì phảitới nơi này? Cho dù không có Phong Thần bảng ràng buộc, cũng sẽ vui vẻ hơn nhiều.
Đối với chuyện đó, Sở Sở cảm thấy rất rõ ràng. Đối với lòng người nàng càng đặc biệt hiểu sâu.
Đừng thấy hiện tại nhóm sinh linh trên Phong Thần bảng, đối với cuộc sống sinh hoạt hiện tại của bọn họ đều hài lòng không còn gì bằng nữa. Là bởi vì bọn họ nếm được cảm giác được tự do! Mới biết tự do quý giá như thế nào.
Nhưng nếu không có Phong Thần bảng, sinh linh Tổ cảnh nếu có thể thông qua vài đường nhỏ khác để tiến vào thế giới Thông đạo thì mỗibọn họ đều là người kiêu căng khó thuần, đều là bá chủ một phương. Đi tới thế giới Thông đạo sẽ an phận sao?
Đến lúc đó, đủ loại thị phi nhất định chẳng thiếu.
Vốn tu sĩ ở vũ trụ phía dưới là người được đồng tình, đến lúc đó nhất định sẽ trở thành đầu nguồn gây họa làm người ta chán ghét.
Chuyện như vậy, Sở Sở cũng vậy hay Sở Mặc cũng thế, đều có thể tiên đoán rõ ràng được.
Vì vậy, bọn họ cũng không tán thành sinh linh vũ trụ phía dưới tiếptục phi thăng lên trên. Phong cảnh phía trên chưa chắc đều tốt đẹp.
- Phong Thần bảng và lệnh bài Phong Thần có thời gian thì lấy tới ta xem xem có thể tiêu hủy toàn bộ chúng hay không! Bên Liên Minh Tinh Anh tốt nhất cũng phải định ra quy củ không cho phép bất kỳ tổ chức hay người nào sử dụng Phong Thần bảng và lệnh bài Phong Thần để mở chiến trường Viễn Cổ nữa, kẻ vi phạm phải bị trừng phạt nghiêm khắc.
Sở Mặc nói.
Mấy người đều nghiêm túc gật đầu, cho dù Sở Mặc không nói, bọn họ cũng sẽ định đi làm vậy. Bởi vì... điều đó cũng liên quan đến địa vị của Liên Minh Tinh Anh ở thế giới Thông đạo. Bọn họ quật khởi cũng làbởi một nhóm người đông đảo bất mãn với Phong Thần bảng.
Sau đó, ba người Sở Sở đi cùng Sở Mặc bay về phía Vương tộc Sở thị. Đồng thời bọn họ cũng gọi rất nhiều nhân vật quan trọng của Liên Minh Tinh Anh đi tới Vương tộc Sở thị dự tiệc.
Đầu tiên Sở Mặc nói chuyện mình đã trở về với Kỳ Tiêu Vũ và Thủy Y Y để hai nàng yên tâm. Ngoại trừ hai người họ ra, những người khác trong Vương tộc Sở thị thậm chí không biết Sở Mặc đã xuất quan. Bọn họ chỉ biết là bảy Thái thượng Cổ Tổ đã lập tức biến mất rồi.
Sau đó dường như thế giới Thông đạo đã xảy ra một cuộc chiến lạichẳng phải cuộc chiến...
Những chuyện khác, bọn họ hoàn toàn không biết nữa.
Đây cũng chính là hy vọng của Sở Mặc. Hắn không hy vọng người của Vương tộc Sở thị phải gánh vác trọng trách quá nặng nề trong lòng. Điều này đối với việc tu hành vô cùng bất lợi.
Chỉ có điều, so với hòn đảo biệt lập thì vương tộc Sở thị thực là một nơi thế ngoại đào nguyên.
Cả thế giới Thông đạo đều bởi vì cuộc chiến đó mà sôi sùng sục.
- Sở công tử đã thăng đến cảnh giới Thái thượng rồi.
- Có nguyên thần của Thái thượng Cổ tổ tự bạo, muốn đồng quy vu tận với Sở công tử nhưng cuối cùng lại thất bại.
- Có người tận mắt nhìn thấy, Sở công tử bay qua trước mắt bọn họ, bay về phía vương tộc Sở thị.
- Vương giả Sở công tử trở về, không ai có thể ngăn cản.
- Sáu gã Thái thượng Cổ tổ của Lạc Thủy gia tộc chắc phải trợn tròn mắt ấy nhỉ? &
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...