Thí Thiên Đao

Cổ Tổ Thái thượng đã từng là nội tình lớn nhất của bọn họ, là sự kiêu ngạo cững là lãnh tụ tinh thần của bọn họ, nhưng bây giờ lại trở thành gông cùm xiềng xiếc lớn nhất để bọn họ có thể sinh tồn được. Không thể không nói, cái này rất châm chọc.

Sở Mặc lúc này, cũng đã đem toàn bộ nguyên thần của Cổ Tổ Thái thượng luyện hóa xong hết.

Nơi đây cuối cùng cũng khôi phục bình tĩnh.

Bây giờ, cả cái thế giới thông đạo, vốn có mười ba cổ tộc cũng chỉ còn lại có gia tộc hàn Băng cùng gia tộc Lạc Thủy.

Hai cái Cổ Tổ này, đến nay đều không có một chút động tĩnh.

Cổ Tổ Thái thượng của bọn họ đã sớm vô thanh vô tức biến mất.

Đối với cái này, Sở Mặc cũng không nóng nảy, đầu tiên hắn trở về chủ thành của vương tộc một chuyến, cùng hai người Kỳ Tiêu Vũ và Thủy Y Y gặp nhau một đoạn thời gian.

Mấy năm nay, kỳ thực Sở Mặc cũng phi thường uể oải. Loại tư vị không ngừng báo thù này, kỳ thực cũng không sung sướng giống như trong tưởng tượng, nhưng hắn vẫn nhất định phải đem gánh nặng này gánh vác. Bởi vì trừ hắn ra, không có bất kỳ người nào có thể thay thế.

Bây giờ số lượng tu sĩ ở Vương tộc Sở thị đã vượt qua ba mươi vạn. Trong này, có ít nhất hai mươi lăm vạn, đều là đã từng là sinh linh trên bảng Phong Thần. Bọn họ đều đến từ các vũ trụ, đều từng là bá chủ một phương. Nhưng bây giờ, bọn họ cam nguyện trở thành một thành viên bình thường nhất ở vương tộc Sở thị,.

Ở chỗ này, bọn họ tìm về tôn nghiêm cùng tự do đã bỏ mất từ lâu.

Sở Mặc bày mưu đặt kế cho lão quản gia, muốn toàn bộ là nhân tài, những sinh linh trên bảng Phong Thần này đều chân chính có đại tài.


Cương vực lãnh thổ của Vương tộc Sở thị, bây giờ đã kinh biến đến mức vĩ đại không gì sánh được. Thậm chí so với trăm vạn năm trước, còn muốn lớn hơn một chút. Lãnh thổ lớn như thế, cũng cần có người đi quản lý.

Sở Mặc đối với chuyện giao quyền cũng không kháng cự, ngược lại nếu như có thể hắn thậm chí không ngại những người này tự lập môn hộ!

Chỉ có trăm hoa đua nở mới có thể làm cho thế giới này trở nên tốt hơn.

Về phần lúc nào mới xuất hiện Cổ Tổ Thái thượng, Sở Mặc cũng không thèm để ý.

Mười ba cái Cổ Tổ Thái thượng của cổ tộc suýt nữa ngã xuống hầu như không còn, cả cái thế giới thông đạo đã kinh biến đến mức hoàn toàn bất đồng so với quá khứ.

Thậm chí ngay cả rất nhiều tu sĩ cảnh giới rất thấp đều có thể rõ ràng cảm giác được thế giới này trở nên tràn đầy sinh cơ.

Trong phòng.

Kỳ Tiêu Vũ vẻ mặt ôn hòa nhìn Sở Mặc:

- Giải quyết xong sự tình của gia tộc Hàn Băng cùng gia tộc Lạc Thủy, sau đó ngươi phải đón người thân... Từ phía dưới vũ trụ trở về a!

Sở Mặc gật đầu:

- Ta cũng đang có ý này.

Thủy Y Y nói rằng:

- Chúng ta cần phải có hài tử rồi.

Đích thật là phải có hài tử rồi, thoáng qua nhiều năm như vậy, tuu luyện không năm tháng, những người này tuy nhìn qua dung nhan chưa đổi, thậm chí theo cảnh giới cường đại, nhìn qua lại càng thêm trẻ tuổi và mỹ lệ hơn so với quá khứ.

Nhưng lòng của bọn họ, cũng trở nên càng ngày càng thành thục, càng ngày càng ổn trọng.

Thủy Y Y nói rằng:

- Còn có, ít ngày trước chúng ta... Trong lúc bất chợt có một loại dự cảm.

- Dự cảm?

Sở Mặc nhìn hai nàng:


- Dự cảm gì?

Thủy Y Y nhẹ giọng nói:

- Chúng ta cảm giác được, phụ thân dường như đã xảy ra chuyện.

- Linh Thông Thượng Nhân?

Sở Mặc hơi ngẩn ra, lập tức lắc đầu nói:

- Không thể, y làm sao có thể gặp chuyện không may?

Vốn thực lực của Linh Thông Thượng Nhân cũng có thể coi là nhóm cao cấp nhất trong nhóm Cổ Tổ Thái Thượng ở cả cái thông đạo Cổ Tổ Thái thượng tầng cấp trung. Y có thể không phải là đối thủ của Thái Thượng Vô Cực cùng Vô Lượng Phật Đà. Nhưng cả cái thế giới thông đạo, cơ hồ không có bất luận cái Cổ Tổ Thái thượng nào có thể đánh với y một trận!

Hơn nữa, Linh Thông Thượng Nhân trí tuệ trác tuyệt, tất cả các loại thủ đoạn đều có sẵn. Nhân vật như vậy, nào có dễ dàng gặp chuyện không may như vậy.

- Chúng ta đều thấy trong giấc mộng.

Thủy Y Y nhẹ giọng nói, trong giọng nói của nàng, mang theo vài phần nhàn nhạt đau thương.

Lại nói tiếp, cảm tình của nàng và Kỳ Tiêu Vũ đối với Linh Thông Thượng Nhân đều tương đối phức tạp. Chưa nói tới cảm tình bao nhiêu thâm hậu, nhất là Linh Thông Thượng Nhân còn từng tính toán Sở Mặc nhiều lần như vậy. Miệng các nàng không nói, nhưng trong lòng vẫn có chút oán giận đối với Linh Thông Thượng Nhân.

Nhưng cho dù nói thế nào thì y vẫn là phụ thân của các nàng.

Cho dù là đời trước, nhưng đó cũng là phụ thân của các nàng. Cho nên, nếu nói không quan tâm y chút nào, vậy cũng là không có khả năng.


- Mộng?

Sở Mặc có chút buồn cười nhìn Thủy Y Y cùng Kỳ Tiêu Vũ.

Hôm nay cảnh giới của hai nàng đã rất cao thâm, đều đã tiến vào Tổ cảnh đỉnh phong. Tuy là trùng kích Thái thượng xa xa khó vời, nhưng cảnh giới này, ở thế giới thông đạo hôm nay, tuyệt đối cũng coi là cao cấp nhất rồi.

Loại mộng này đối với người thường mà nói, có thể là không có cách nào giải thích, cũng là không thể khống chế. Nhưng đối với tu hành giả mà nói, cảnh trong mơ... Trên căn bản là có thể khống chế. Hầu như tuyệt đại đa số người tu hành cao cấp, cho tới bây giờ cũng sẽ không nằm mơ.

Đến rồi loại tầng thứ Tổ cảnh này, liền lại không biết bị loại này hư vô mờ mịt gì đó quấy nhiễu rồi.

Bây giờ, Thủy Y Y vậy mà nói nàng cùng Kỳ Tiêu Vũ đều cùng mơ một giấc mơ, điều này làm cho Sở Mặc cảm thấy có chút buồn cười.

- Là thật, ngươi đừng cười.

Thủy Y Y nhìn thoáng qua Sở Mặc:

- Ta cùng Tiểu Vũ đều mơ tới, y cùng hai người đặc biệt cường đại đang chiến đấu, chỗ kia... Rất kỳ quái, như là một cái không gian đặc biệt xa lạ. Không gian kia rất lớn, cảm giác của chúng ta ở trong mơ, tựa hồ... Tựa hồ chỗ đó, là ở ngoài thông

đạo!

Thần tình của Sở Mặc, dần dần trở nên nghiêm túc, hắn khẽ nhíu mày, không nói gì, ý bảo Thủy Y Y nói tiếp.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui