- Không phải không phải không phải, ta không nghi ngờ nỗi hận và lòng quyết tâm của ngài chút nào. Nếu có cơ hội trực tiếp tiêu diệt cổ tộc, thì ngài ắt sẽ chẳng do dự đâu.
Sở Mặc nhìn Linh Thông thượng nhân, chậm rãi nói:
- Thế nhưng, so với mục đích cuối cùng kia mà nói… thì mọi ân oán, thù hận vốn chẳng đáng bàn tới. Cho nên, trong mắt ta, ngài vĩnh viễn sẽ không thể chân chính tranh chấp gay gắt với những cổ tộc kia.
Sở Mặc nhìn Linh Thông thượng nhân:
- Cho nên tiền bối ạ, đạo của chúng ta, bất đồng.
Để lại một câu đạo bất đồng, Sở Mặc trực tiếp rời đi, không ai biết được hắn đi đâu cả.
Linh Thông thượng nhân về lại Thương Cổ thành, sau khi nói chuyện một phen rất lâu với Cố Băng Băng, Linh Thông thượng nhân khôi phục diện mạo sẵn có, y trở thành minh chủ danh dự của Liên minh Tinh Anh.
Trong một đêm không quá dài, Tử Đạo, Âu Dương Phỉ, Mông Nã, con khỉ, lục đại thánh cùng nhóm sinh linh đã từng chiến đấu với Sở Mặc trên chiến trường viễn cổ năm xưa, đều chém nát thần cách! Lại qua một thời gian, thần cách của Sở Sở đang trên đường mang đại quân tới cùng những người hầu cận bên cạnh nàng, đều vỡ nát.
Chuyện này, thần không biết quỷ không hay. Ngoại trừ đương sự, không một ai biết tới.
Thậm chí Sở Sở còn chưa kịp nói được với Sở Mặc mấy câu, Sở Mặc đã đi rồi.
Mà lúc này, vô số sinh linh vùng tối đang ồ ạt tràn vào thông qua mấy khe nứt trên lối đi. Liên minh Tinh Anh cũng tiếp nhận vụ làm ăn đầu tiên sau khi liên minh được thành lập.
Các cổ tộc lớn đồng thời bỏ ra rất nhiều tiền, thuê Liên minh Tinh Anh đi trấn thủ một kẽ hở trong số đó!
Vụ làm ăn này Liên minh Tinh Anh đã nhận. Với họ mà nói, khoản tài nguyên này tới rất đúng lúc. Cộng thêm lượng tài nguyên kinh người lấy được trong lần tiêu diệt Toa Lan đạo tặc trước, bây giờ, Liên minh Tinh Anh đã coi như một tổ chức cực kỳ giàu có rồi.
Tuy thời gian thành lập rất ngắn, thoạt nhìn gốc gác cũng rất nông. Nhưng bọn họ chẳng thiếu tiền bạc của nả chút nào. Thậm chí, số lượng tài sản của họ còn khá kinh người!
Hai món lợi này Sở Sở chỉ giữ lại một nửa, một nửa toàn bộ bỏ ra cho những tu sĩ tham gia tiêu diệt đạo tặc Toa Lan, mỗi người đều có một lượng tài nguyên tu luyện rất lớn. Nếu người chết có người thân, cũng nhận được trợ cấp với số lượng tương đương.
Có thể nói, vốn dĩ trận chiến ấy giúp Liên minh Tinh Anh chân chính có được kinh nghiệm đầu tiên. Sau trận chiến, sự trợ cấp của Sở Sở dành cho hết thảy người tham chiến cùng các tu sĩ chết đi, đã giúp liên minh này sinh ra một sức ngưng tụ hùng mạnh! Tu sĩ trên thế gian này ai mà không muốn có nhiều tài nguyên tu luyện tốt hơn nữa? Bọn họ muốn tăng cảnh giới của mình thì cũng phải dựa vào tài nguyên.
Bây giờ Liên minh Tinh Anh đã trực tiếp tạo lập được một chế độ hoàn chỉnh, đãi ngộ của bọn họ thậm chí còn tốt hơn những con cháu dòng chính trong cổ tộc nhiều!
Một thế lực như vậy, chắc chắn sẽ được lòng người hướng về.
Tuy nhiên với những người như Sở Sở, Cố Băng Băng, cùng Lạc Hồng Nhạn mà nói, tiếc nuối lớn nhất của họ chính là Sở Mặc. Sở Mặc chưa tính là đi mà không nói, trước lúc ấy, hắn còn chém bỏ thần cách cho bạn bè mình không chút do dự.
Sau đó, để lại vài lời nhắn cùng đề nghị, liền biến mất.
Ngay cả Sở Sở cùng không biết rốt cuộc hắn đã đi đâu. Hẳn là Linh Thông thượng nhân biết đấy, nhưng cũng chẳng ai đi hỏi.
Đối với hành động mà Linh Thông thượng nhân đã làm trong những năm nay, kể cả Cố Băng Băng, không ai muốn tha thứ cho y cả. Mặc dù không rõ cụ thể đã xảy ra những chuyện gì, nhưng bọn họ đều biết, trong trăm năm này, Linh Thông thượng nhân luôn áp chế Sở Mặc, đồng thờivây hãm Sở Mặc, buộc hắn phải làm việc cho y.
Nếu như không phải lần này Sở Mặc trở về nói cho họ vài việc, thì Sở Sở cũng vậy, Cố Băng Băng cũng thế, tất cả bọn họ đều sẽ không chào đón Linh Thông thượng nhân. Dù cho y là một kẻ mạnh tuyệt thế chân chính. Dẫu Liên minh Tinh Anh có đang cần một kẻ mạnh như vậy trấn giữ, bọn họ cũng sẽ vẫn từ chối.
Lời nhắn và đề nghị mà Sở Mặc để lại cho bọn Sở Sở và Cố Băng Băng rất đơn giản: Người này không thể dùng thiện ác, đúng sai để suy đoán được, y rất phức tạp, nhưng ít ra y vẫn có chút ý nghĩa cho Liên minh Tinh Anh. Nếu y đã có thể giả làm ta trong thời gian trăm năm, thìcứ để y ở lại đi. Có y, sự triển khai Liên minh Tinh Anh sẽ vững chắc hơn một chút. Tuy nhiên, cố hết sức đừng để y khống chế tài nguyên của Liên minh Tinh Anh.
Loại đề nghị này của Sở Mặc cũng không hẳn là hãm hại Linh Thông thượng nhân. Trên thực tế, con số tài nguyên mà Linh Thông thượng nhân cần khá kinh khủng. Ví dụ như lượng tài nguyên thu được từ chỗ đạo tặc Toa Lan này, thực ra y cũng chưa coi ra gì cho lắm.
Điều mà Linh Thông thượng nhân mong muốn, chính là biến thế lực Liên minh Tinh Anh này, trở thành thế lực mạnh nhất trong lối đi! Cũng chỉ có vậy, tương lai y mới có thể chân chính thực hiện được điều y mong muốn.
Trước đó, y cũng có đủ kiên nhẫn.
Đây giống như một cuộc cạnh tranh công bằng, cái cần cạnh tranh chính là sự khống chế đối với Liên minh Tinh Anh. Nếu như nhiều năm sau đó, Linh Thông thượng nhân có thể triệt để nắm giữ toàn bộ Liên minh Tinh Anh trong tay, vậy thì đó cũng chính là bản lĩnh của y.
Nếu như đến những người chân ướt chân ráo như Sở Sở và Cố Băng Băng mà y cũng không khống chế được, vậy chỉ có thể nói rằng, nănglực của y chưa đủ.
Đây không phải là việc dựa vào vũ lực, nếu chỉ là dựa vào vũ lực, thì bây giờ bất cứ một cổ tộc nào đều có thể trấn giữ Linh Thông thượng nhân và cả Liên minh Tinh Anh một cách dễ dàng.
Lúc này, việc sinh linh vùng tối xâm lăng cũng là một cơ hội luyện binh vô cùng tốt cho Liên minh Tinh Anh.
Tuy rằng đám người Sở Sở có chút phiền muộn vì việc Sở Mặc rời đi, nhưng nhiều hơn là trạng thái thả lỏng. Tuy nhiên, bên Thương Cổ thành cũng có người rời đi.
Tử Đạo, Âu Dương Phỉ, Mông Nã, con khỉ, lục đại thánh trực tiếp cáo từ Cố Băng Băng, rồi, Thiên Không lão tổ cũng từ đó mà rời đi. Theo sát Thiên Không lão tổ là bọn La Lan, Thiên Thu, Thanh Cổ cùng Huyền Huyền.
Đối với việc bọn họ rời đi, Cố Băng Băng cũng không hỏi han gì nhiều, thậm chí còn giúp họ tạo ra một điều kiện rời đi khá bí mật.
Nàng rất rõ ràng, hẳn là những người này đi theo Sở Mặc. Nếu như… nàng không phải nàng, như vậy, nói không chừng lúc này nàng cũng đã đi theo Sở Mặc rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...