Cổ Băng Băng nói:
- Lạc Thủy gia tộc sao? Sở Sở... cái tên này sao ta nghe hơi quen tai nhỉ? Để tý nữa ta hỏi lại, nhất định có thể nhận được tin tức. Sau đó, nàng nhìn Sở Mặc:
- Không nghĩ tới tiên sinh đã thành hôn.
Sở Mặc mỉm cười:
- Đúng, ta rất yêu các nàng.
- Các nàng ấy có một phu quân như ngài nhất định cũng rất hạnh phúc.
Cổ Băng Băng nói, hơi nghi ngờ hỏi:
- Tiên sinh vừa nói... các nàng là bị người ta bắt vào? Ai lại có bản lĩnh lớn như vậy? Có thể tùy ý ra vào cả vũ trụ? Theo ta được biết toàn bộ Thông đạo cũng chỉ có cao thủ cảnh giới Thái thượng mới có nănglực này. Chỉ có điều đường đường là Thái Thượng... tại sao lại làm chuyện như thế chứ?
Sở Mặc cười gượng nói:
- Ta cũng không biết.
Hắn mặc dù rất tín nhiệm Cổ Băng Băng nhưng cảm giác bốn chữ Linh Thông Thượng Nhân này ngay cả ở Thông đạo cũng có thể là cấm kỵ. Nếu ngày nào đó nói ra miệng rất có thể sẽ có biến đổi ít người lường trước được.
- Được rồi, chuyện này ta cũng sẽ lưu ý dùm tiên sinh.
Cổ Băng Băng có thể cảm giác được về chuyện của hai người vợ củaSở Mặc hắn cũng chưa nói hết, nàng cũng có thể hiểu được và không hỏi nhiều.
Mấy ngày sau, Cổ Băng Băng hào hứng tìm Sở Mặc:
- Tiên sinh, có tin của Sở Sở.
- Thật sao?
Trên mặt Sở Mặc cũng không khỏi vui mừng, vội vàng hỏi:
- Nàng ở đâu?
- Ngài đừng vội.
Cổ Băng Băng để Sở Mặc ngồi xuống trước, sau đó nói:
- Lại nói tiếp cũng rất trùnh hợp, ta ở bên Lạc Thủy gia tộc có một tỷ muội tốt, nàng ấy tên là Lạc Lạc. Chúng ta từ nhỏ đã hay chơi cùng nhau, cảm tình vô tùng tốt. Ngày đó ngài nói tên Sở Sở ở Lạc Thủy gia tộc, ta thoáng cái đã nghĩ tới Lạc Lạc. Sau khi trở về liên lạc với Lạc Lạc thử, bảo cô ấy giúp ta tra một chút. Kết quả là Sở Sở lại thực sự ở gia tộc Lạc Thủy! Nàng ấy cùng từ chiến trường viễn cổ vào Thông đạo với Tử Đạo và Âu Dương Phỉ! Còn nữa, sáu Đại Thánh cũng có tin tức. Bọn họ cũng ở Gia tộc Lạc Thủy, chỉ có điều thời gian họ vào sớm hơn một chút.
Sở Mặc thở phào một cái, mấy người hắn muốn tìm, sáu Đại Thánh và Sở Sở thì tương đối dễ tìm. Bởi vì bọn họ đều cùng nhau vào Thôngđạo với Tử Đạo và Âu Dương Phỉ, cũng chính là một nhóm bên Lạc thủy gia tộc.
Lúc này, Cổ Băng Băng nhìn thoáng qua Sở Mặc:
- Chỉ có điều muốn đưa Sở Sở ra... cũng không dễ đâu.
Sở Mặc ngẩng đầu nhìn Cổ Băng Băng, nhíu mày:
- Ý gì?
Cổ Băng Băng thở dài, nhẹ nói:
- Lạc Lạc nói với ta rằng gần đây Sở Sở hay qua lại cùng một công tử dòng chính bên Lạc gia, quan hệ có vẻ rất thân thiết.
- Hả?
Sở Mặc nhìn Cổ Băng Băng, hơi hơi hiểu được ý của nàng. Cảm xúc của Sở Mặc đối với Sở Sở vẫn còn hơi phức tạp. Hắn luôn nghĩ, cha mẹ thật sự của hắn tất nhiên là Cơ Thanh Vũ và Sở Thiên Cơ ở thế giới kiacủa hắn.
Nhưng, rõ ràng Cơ Thanh Vũ và Sở Thiên Cơ ở La Thiên Tiên Vực… cũng là cha mẹ của hắn, dù giải thích thì rất dài dòng phức tạp, thậm chí không thể nói cho rõ ràng. Như vậy, con của cha mẹ hắn sinh ra, chị gái hay em gái cũng đều là người nhà của hắn.
Có lẽ, do trong vũ trụ có cái gọi là kính tượng, nói về khía cạnh người nhà, tuy xét trên phương diện máu mủ ruột thị thì không được đúng, nhưng trên phương diện tâm hồn chắc chắn có liên quan!
Nói cách khác, làm sao dám chắc chỉ có cùng một khoảng không, cùng một khoảng thời gian mới có thể sinh ra liên hệ như thế?
Nếu thật sự là người thân, Sở Mặc chắc chắn sẽ lo đến. Nếu nàng thật sự có một người tốt để thuộc về, ngược lại, cũng là chuyện tốt. Nhưng Sở Mặc vẫn quyết định trước tiên phải gặp Sở Sở một lần. Hắn thật ra không hề lo việc khi hai người gặp nhau sẽ xảy ra chuyện gì không may, bởi họ không phải là một người đồng nhất, đến giới tính còn khác nhau.
- Lạc Lạc nói, nàng ta cũng không biết nhiều về quan hệ giữa bọn họ, chỉ biết là công tử Lạc gia đó đang nắm giữ Phong Thần Lệnh. Nàng ta còn hỏi ta lý do muốn theo dõi người đó nữa, nhưng bị ta tìm bừa lýdo giải thích. Nhưng nàng ta có nhắc đến Tử Đạo và Âu Dương Phỉ.
Cổ Băng Băng khẽ thở dài:
- Những đệ tử thế gia, cổ tộc này chẳng ai là người ngu cả. Nàng ta biết ta nắm giữ một Phong Thần Lệnh, chắc cũng sẽ biết Phong Thần Bảng bên ta lại mất đi hai người. Nhưng ta có quan hệ rất tốt với nàng ta, ta chắc chắn nàng ta sẽ không tra ra ta.
Sở Mặc gật đầu, tại Thông đạo này hắn cũng chưa có kẻ thù nào đặc biệt, trừ Linh Thông Thượng Nhân hiện vẫn đang bí mật ẩn núp trong bóng tối, có khi lại đang ở Cổ Thần gia tộc của Cổ Băng Băng. Nhưng chỉ cần duy trì quan hệ tốt với Cổ Băng Băng, chắc chắn Cổ Băng Băng cũng sẽ không chơi khăm hắn. Dù là tu sĩ thì trước khi làm việc cũng phải nhìn xem lợi hay hại. Nếu là chuyện hại nhiều hơn lợi thì sẽ chẳng ai muốn làm cả.
- Nàng ta chắc đã nghĩ đến chuyện của sáu Đại Thánh rồi, nhưng nàng ta lại không nói gì cả.
Cổ Băng Băng than nhẹ:
- Thật ra Lạc Lạc là một cô gái tốt, nhưng lại không gặp may. Nếu có cơ hội, ta vẫn muốn giúp nàng một ít.
- Sao?
Sở Mặc khó hiểu nhìn Cổ Băng Băng. Cổ Băng Băng nói:
- Lạc Lạc bị bệnh, bệnh đó không trị khỏi được, cũng không chết được, nhưng….
Nói tới đây, mắt nàng đỏ hoe, không nói nên lời.
Sở Mặc cũng không hỏi thêm nữa, vì chuyện này có khi còn liên quan đến nhà người ta, vì thế không tiện hỏi đến cùng làm gì.
Cổ Băng Băng nhìn Sở Mặc, chuyển chủ đề:
- Như thế, ngài cũng nên đi gặp bên Lạc Thủy gia tộc. Chưa nói đến chuyện khác, Sở Sở cũng là một nguyên nhân lớn rồi. Còn sáu Đại Thánh… Nếu có cơ hội gặp mặt thì tốt, nếu không sau này sợ không cócơ hội gặp. Như vậy mới gọi là vui vẻ chứ.
Sở Mặc gật đầu nói:
- Nếu thế, ta nghĩ đầu tiên phải tìm cơ hội gặp sáu Đại Thánh đã.
Cổ Băng Băng suy nghĩ rồi gật đầu:
- Được, cũng phải nói cho rõ ràng. Với lại…
Cổ Băng Băng nhìn Sở Mặc, nói:
- Ngài đã cứu ta ba lần, ta nghĩ, quan hệ chúng ta hẳn là bạn bè? Chúng ta cũng nên trợ giúp lẫn nhau, tin tưởng lẫn nhau mới phải chứ?
Sở Mặc nhìn Cổ Băng Băng:
- Cổ tiểu thư…
- Không cần câu nệ thế đâu, gọi Băng Nhi là được.
Cổ Băng Băng mỉm cười:
- Bạn tốt của ta ai cũng gọi ta như thế.
- Vậy ta gọi ngươi là Băng Băng nhé.
Sở Mặc cười khổ trong lòng, như bạn bè đều gọi như thế? Không thể nào.. Xưng hô Băng Nhi quá thân mật rồi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...