Thí Thiên Đao

Chuyến đi này của Sở Mặc cùng Mông Nã có tổng cộng hơn ba mươi sinh linh, dọc đường đi hầu như không gặp nguy cơ gì. Thậm chí còn không thấy được bao nhiêu sinh linh chủng tộc khác.

Mông Nã giải thích:

- Đại đa số thời gian, sinh linh trong vùng tối hầu như sẽ không rời khỏi thành trì mình sống quá xa, nếu không sẽ có nguy hiểm đến tính mạng. Chỉ có những sinh linh mạnh mẽ chân chính trong vùng tối mới dám phiêu bạt khắp nơi. Chuyến đi này của bọn họ coi như cũng thuận lợi để tiến vào lãnh địa của Đại Cước tà tôn.

Một tháng sau, dưới sự hướng dẫn của Mông Nã, mọi người đi tới tòa thành lớn nhất trong lãnh địa của Đại Cước tà tôn. Mỗi một tòa thành trong vùng tối đều to lớn khổng lồ như một lục địa, tỏa ra khí thế hào sảng vô cùng, nhưng gần như mọi tòa thành đều không có tên.

Tòa thành này là một ngoại lệ. Tên nó là Tà thành. Nghe nói trong tòa thành này bố trí rất nhiều truyền tống trận, có thể vận chuyển tới rất nhiều nơi trong vùng tối. Nhưng không phải ai cũng dùng nổi những truyền tống trận này. Ít nhất như Mông Nã đã không còn gì trong tay hôm nay, có dốc hết tài nguyên toàn thân cũng chỉ có thể dùng được năm ba lần. Dĩ nhiên là không nỡ lãng phí ở đây được.

Trong Tà thành quả nhiên có thể nhìn thấy sinh linh của rất nhiều chủng tộc khác nhau. Thậm chí Sở Mặc còn thấy không ít loài người.

Cảm giác này quả thực rất thân thiết.

Đời người vốn cô độc, nên mới sống tập thể. Quá lâu không gặp đồng tộc, cảm giác cô độc này sẽ ngày càng mãnh liệt. Nhưng tính tình loài người trong vùng tối hầu như đều rất lạnh nhạt, không thích giao thiệp với người khác.

Nhìn thấy Sở Mặc, ánh mắt dò xét của mọi người cũng chỉ là thoáng đảo qua thân hắn mà thôi.

Lúc này, Mông Nã dùng thần niệm nói với một mình Sở Mặc:

- Ở đây ta còn có một người bạn lâu năm, chúng ta có thể tới đó nhờ vả y trước đã.

- Người mà cũng có bạn?

Sở Mặc nhìn Mông Nã đầy hoài nghi. Mông Nã không nhịn được lườm lườm, cả giận nói:


- Sao ta lại không thể có bạn?

Sở Mặc bĩu môi, hắn thật khó mà tưởng tượng nổi, bạn của Mông Nã sẽ là một sinh linh thế nào.

Không lâu sau, một dáng người gầy yếu, toàn thân trên dưới đều bị nón lá rộng vành che khuất, xuất hiện trong một góc xa xa.

Mông Nã thấp giọng nói:

- Đi! Cả đoàn ba mươi mấy người chia thành vài tổ, tất cả đều âm thầm đi theo sau dáng người gầy yếu phía xa xa kia, tiến vào một viện lớn hết sức cổ xưa, thậm chí có chút hoang tàn đổ nát.

Tường viện rất cao, chừng mấy chục trượng, hơn nữa bên trên cũng có trận pháp bảo vệ bao phủ. Dù bay lên trời, thần thức cũng sẽ bị trận pháp ngăn trở. Đây gần như là dạng kiến trúc tiêu chuẩn trong mỗi tòa thành tại vùng tối rồi. Sau khi đám người đi vào, bóng người gầy yếu kia gỡ nón lá xuống, để lộ ra một gương mặt thanh tú.

Người này, vậy mà lại là loài người! Không phải là do sinh linh loài khác hóa thành con người, mà là một con người chính cống. Cho nên, Sở Mặc hơi kinh ngạc.

Lúc này, người phụ nữ kia thấp giọng nói:

- Mông Nã tướng quân là ân nhân của ta, đã từng cứu mạng ta.

Thoạt nhìn dường như nàng đang giải thích với Sở Mặc, có lẽ nhìn thấy một con người đi bên cạnh Mông Nã tướng quân khiến nàng cũng cảm thấy kỳ quái.

- Ngươi có thể gọi ta là Trinh.

Cô gái nhìn Sở Mặc nói. Sở Mặc gật đầu một cái:

- Ta tên là Sở Mặc.

Mông Nã tướng quân nhìn cô gái nói:

- Trinh, ngươi đã nghe nói chuyện liên quan tới ta chưa?

Trinh gật đầu một cái:

- Nghe nói rồi, phía bên tộc Xích Xà đã sắp phát điên, đang phái nhiều cao thủ tìm kiếm tung tích tướng quân khắp nơi. Tộc một mắt mới công khai tin tức nói tướng quân tự ý tấn công thành trì tộc Xích Xà, còn sát hại tiểu vương gia tộc Xích Xà, tội không thể tha, muốn phối hợp tộc Xích Xà cùng nhau lùng bắt tướng quân. Mông Nã hừ một tiếng, kết cục này đã nằm trong dự liệu của y rồi.

Đám thuộc hạ kia của y dù đều đã nghĩ tới loại kết cục này, nhưng trên mặt vẫn đều lộ ra vẻ giận dữ.

Tộc Xích Xà tìm tung tích của bọn họ thì cũng thôi, nhưng hành vi liều mạng phủi sạch quan hệ của tộc một mắt lúc này thật khiến người khác xem thường.

Nhưng đây chính là vùng tối, không có đạo lý gì đáng kể, càng chẳng có bao nhiêu tình cảm.

- Chúng ta tới đây có thể mang phiền toái tới cho ngươi không?


Sở Mặc nhìn cô gái thanh tú hỏi.

Trinh lắc đầu một cái:

- Năm đó tướng quân đã cứu mạng ta, cái mạng này của ta lúc nào cũng có thể trả lại cho tướng quân.

- Không nên nói như vậy, chúng ta cũng chỉ là tạm thời dừng chân ở đây một lát thôi, sau này tìm được cơ hội, chúng ta sẽ tiến vào lối đi!

Dường như Mông Nã vô cùng tin tưởng Trinh, không hề giấu diếm nàng. Trinh nghe thấy hai chữ lối đi, nhất thời hai mắt sáng lên, có chút kinh ngạc:

- Các ngươi muốn đến lối đi?

Mông Nã có chút buồn bã nói:

- Vùng tối đã không còn chỗ cho chúng ta sinh tồn rồi, chỉ có thể tới lối đi thử thời vận một chút.

Trinh nói:

- Ta nghe nói gần đây Tà Tôn lão tổ đang lên kế hoạch tấn công lối đi đấy, có lẽ…

Vừa nói, nàng lại vừa lắc đầu lẩm bẩm:

- Như vậy không được, một khi đại quân tấn công, phía bên lối đi cũng sẽ phản ứng lại, ắt sẽ có rất nhiều kẻ mạnh chờ sẵn bên kia. Đến lúc đó đương nhiên sẽ nổ ra một trận huyết chiến, mà bất luận kết quả ra sao, cũng sẽ không ích lợi gì cho chúng ta cả.

Vừa nói, Trinh vừa ngẩng đầu lên nhìn Mông Nã:

- Cho nên, nhất định phải tiến vào lối đi trước khi đại quân đến.

- Trước khi đại quân đến hẳn sẽ có trinh sát đi trước.


Trinh nhìn Sở Mặc có chút khen ngợi:

- Không sai, nhưng mà… những trinh sát kia đều là nhóm kẻ mạnhtinh nhuệ nhất dưới tay Tà Tôn lão tổ, là tâm phúc của y. Muốn xâm nhập vào đội ngũ của họ sẽ không dễ dàng như vậy đâu.

- Ngươi có cách nào không?

Sở Mặc đã nhìn ra, dường như Trinh có chút thế lực trong tòa thành này.

Trinh suy nghĩ một chút:

- Mấy ngày nữa, tướng quân của quân đội Xích Hậu sẽ mừng thọ, khi ấy chúng ta có thể nghĩ cách tặng chút lễ vật cho vị tướng quân kia. Nếu như có thể đánh động nó, thì chưa biết chừng nó có thể sắp xếp cho chúng ta vào đội trinh sát.

- Chúng ta?

Mông Nã nhìn Trinh:

- Chẳng lẽ ngươi định…

Trinh gật đầu một cái:

- Ta ở lại vùng tối đã đủ lâu rồi, nếu như có thể, ta cũng muốn rời khỏi nơi này. Mặc dù bên lối đi cũng tàn khốc như vậy, nhưng ta nghĩ vẫn còn tốt hơn vùng tối phải không nào?

- Nhưng là ngươi ở đây…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui