Thí Thiên Đao

Phong Hành Giả nhíu mày, sư phụ hắn nói đoạn này cũng không phải là những chuyện có ghi lại trên điển tịch cổ. Ít nhất gã từ trước đến giờ chưa từng nghe sách nào viết về điều này. Dựa vào sự hiểu biết củagã với sư phụ thì không giống như đang nói dối.

Đồ Dũng nói:

- Bản chất của Ma tộc thật ra chính là con kiến dưới chân Ma Chủ. Tất cả Ma tộc cơ bản không có tư tưởng độc lập của mình! Nhìn qua, mỗi Ma tộc cũng đều có thân thể đơn độc, nhưng trên thực tế, một khi Ma Chủ cần đến, như vậy, tất cả sinh linh Ma tộc dưới trướng Ma Chủ trong nháy mắt sẽ bị Ma Chủ nắm trong tay! Đến lúc đó, ngươi muốn làm gì cũng không phải ngươi có thể nói là được.

- Nói bậy!

Sắc mặt Phong Hành Giả có chút khó coi, lạnh lùng nói một câu.

- Có phải nói bậy hay không, bây giờ không có cách nào nghiệm chứng. Nhưng đến ngày nào đó ngươi biết được thì cũng đã muộn.

Đồ Dũng nhìn Phong Hành Giả nói:

- Buông tay đi, con à. Đừng khư khư cố chấp nữa.

- Bây giờ bảo ta buông tay? Không phải vừa thấy mặt đã muốn kéo ta vào trong mai phục hay sao?

Phong Hành Giả cười nhạo nhìn sư phụ của mình:


- Nếu ngay từ đầu người khuyên ta buông tay, không nên tính kế ta thì có lẽ ta sẽ kiên nhẫn nói chuyện với người một chút để người hiểu rõ về Ma tộc, cùng với đó, ta sẽ giải thích Ma tộc có gì khác. Lúc này, một thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên:

- Những gì ngươi hiểu về Ma tộc là những gì Ma tộc muốn ngươi hiểu được mà thôi. Còn ta sẽ giải thích toàn diện về Ma tộc hơn nhiều so với ngươi biết.

Sau thanh âm này, thân hình của Sở Mặc lại xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

Rất nhiều đệ tử của Cổ Kiếm Phái thấy Sở Mặc, ánh mắt tất cả đều trở nên vô cùng phức tạp. Chính là người này, ngày hôm qua bọn họ vô cùng chán ghét và phản cảm. Bởi vì hắn dám nói Phong Hành Giả tiền bối có khả năng đã nhập ma. Hôm nay bọn họ mới hiểu được PhongHành Giả tiền bối thật sự đã nhập ma.

Người ta tìm tới tận cửa cơ bản không phải cố tình gây sự, càng không phải là ỷ thế hiếp người.

- Quả nhiên là có trợ giúp từ bên ngoài.

Phong Hành Giả cười lạnh, trên mặt cũng không đổi sắc, gã lạnh lùng nói:

- Ta nói rồi, bằng vào một mình sư phụ ta tuyệt đối không thể làm được ra chuyện này. Quả nhiên là bị người ta bịt mắt. Hơn nữa, những chuyện ông ấy vừa nói về Ma tộc cũng là do ngươi dạy nhỉ? Như thế nào, phát hiện không lừa được ta nên tự mình ra trận? Hử? Sở công tử? Phong Hành Giả quả nhiên đủ thông minh. Không ngờ gã mở miệng đã gọi ra chính xác thân phận của Sở Mặc. Cho dù Sở Mặc cũng không giấu diếm thân phận của mình nhưng có thể lập tức nói ra thân phận của hắn cũng có thể nói rõ rằng, bình thường, Phong Hành Giả đối với hắn cũng có khá nhiều hiểu biết.

- Lừa ngươi?

Sở Mặc hờ hững cười:

- Ngươi cũng đã biết, tình cảm của sư phụ ngươi đối với ngươi vô cùng sâu đậm? Tuy là ta cảm thấy đã vô nghĩa, nhưng ta vẫn muốn nói cho ngươi biết một câu: Sát trận trong mắt ngươi là sư phụ ngươi sau khi rối rắm rất lâu mới đồng ý. Mục đích thực sự không phải là muốn hạingươi mà là biết tính tình của ngươi, biết ngươi sẽ không quay đầu lại nên muốn hủy nhục thể của ngươi, phong ấn Nguyên Thần của ngươi. Đương nhiên, ngươi có thể cho là ta đang nói hươu nói vượn, dù sao, với ta thì trực tiếp giết ngươi mới là hành động bớt việc nhất.

Phong Hành Giả nhìn thoáng qua Đồ Dũng ở bên kia, sau đó cười lạnh nhìn Sở Mặc:

- Lời này ta tin, sư phụ ta là người như vậy. Nhưng ông ấy cũng là bị ngươi che mắt. Còn nữa, ngươi dựa vào cái gì mà nói ngươi hiểu được Ma tộc toàn diện hơn so với ta?

Phong Hành Giả cũng không phải loại người ngu xuẩn đến không cóthuốc chữa. Trên thực tế, từ lúc mới rồi sư phụ gã nói ra lời nói kia, trong lòng của gã cũng đã hơi suy nghĩ. Kết hợp với những gì đã từng thấy trên điển tịch cổ nói chỗ khủng bố của Ma tộc, trong đó có một loại, đó là khống chế.

Cái gọi là khống chế không phải giống sư phụ nói đấy sao? Nhưng vấn đề là đã nhiều năm như vậy, gã đã tu luyện tới cảnh giới Chuẩn Chí Tôn, cũng vô số lần kiểm tra tình trạng thân thể của mình nhưng đều không nhận thấy bất kỳ vấn đề nào.

Cho nên, trong xương cốt, Phong Hành Giả vẫn không phục lắm. Muốn thuyết phục ta, ngươi lấy ra được căn cứ chính xác rồi hãy nói. Nói thật, Sở Mặc không hề muốn nói chuyện với Phong Hành Giả chút nào. Bởi vì hắn thiết lập sát trận cơ bản không ở bên gian phòng của Đồ Dũng! Bên đó chẳng qua là một chút thủ đoạn mê hoặc Phong Hành Giả mà thôi, để Phong Hành Giả sơ hở thôi.

Chuyện này, Sở Mặc ngay cả Đồ Dũng đều giấu. Không phải không tín nhiệm mà là sợ Phong Hành Giả sẽ nhìn ra được.


Bây giờ sát trận này ngay dưới chân Phong Hành Giả.

Sở Mặc học được các loại pháp trận đến từ một Chí Tôn lấy Pháp trận nhập đạo trong Quy Khư. Cộng thêm đại thuật thần thông phong thủy Chí Tôn, trình độ pháp trận của Sở Mặc đã siêu việt hơn nhiều Pháp trận sư của thế gian này.

Thế nào Phong Hành Giả có thể nhìn thấu được cơ chứ?

Cho nên, Sở Mặc vốn không muốn nói gì với Phong Hành Giả, nhưng nhìn sự mất mát của Đồ Dũng, thậm chí là ánh mắt tuyệt vọng, trong lòng Sở Mặc hơi mềm ra.

Hắn nhìn thoáng qua Phong Hành Giả, sau đó than nhẹ một tiếng:

- Ngươi có biết Ma Chủ rốt cục là gì không? Phong Hành Giả nao nao, cười lạnh nói:

- Hoá ra ngươi cũng là gà mờ, thậm chí ngay cả Ma Chủ cũng không biết, ta cho ngươi biết, Ma Chủ chính là vương giả của Ma tộc!

- Chỉ có một sao?

Sở Mặc có chút thương hại nhìn Phong Hành Giả.

- Ngươi có ý gì?

Phong Hành Giả nhíu mày.

- Ma Chủ thật ra chính là Chí Tôn Ma tộc. Nơi hắc ám của Ma tộc năm đó cũng không phải trải qua kiếp nạn giống Viêm Hoàng Đại Vựccủa chúng ta, cho nên, Chí Tôn của họ rất nhiều.


Sở Mặc thản nhiên nói.

Lời nói của Sở Mặc giống như trời long đất lở, làm tất cả mọi người ở đây đều bị chấn động. Thậm chí ngay cả Đồ Dũng cũng không biết còn có chuyện như vậy.

- Ma tộc sở dĩ vẫn muốn đánh vào Viêm Hoàng Đại Vực chủ yếu là bởi vì nơi bọn họ sinh tồn hoàn cảnh vô cùng ác liệt. Đừng nói so với Thiên giới, cho dù là so với Linh giới cũng không bằng được! Không phải không có linh khí mà là nơi họ sinh tồn vô cùng nguyên thủy.

Sở Mặc nhìn Phong Hành Giả:

- Nếu là Chuẩn Chí Tôn, như vậy chắc cũng biết về thời đại Hồng Hoang chứ?

- Hồng Hoang?

Sắc mặt Phong Hành Giả tối lại, gật đầu:

- Biết.

- Ta sẽ không nói rườm rà miêu tả hoàn cảnh của Ma tộc, đại thể thì vô cùng giống với thời đại Hồng Hoang của Viêm Hoàng Đại Vực.

Sở Mặc nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui