Lúc này chính ngọ, mặt trời chói chang treo trên đỉnh đầu, ánh mắt trời rất lớn, khiến người lười biếng không muốn nhúc nhích.
Người ở bên ngoài tổ địa Khương gia cũng không nhiều, có một ít người thấy Sở Mặc cũng không kỳ quái. Mỗi ngày người tới nơi này hỏi thăm cũng không ít, tuy người thanh tú cao cường như Sở Mặc không nhiều, nhưng cũng có.
Bởi vậy Sở Mặc một đường đi sâu vào bên trong tổ địa Khương gia, thậm chí không gặp phải bất kỳ cản trở nào.
Dọc theo con đường này, Sở Mặc đã tương đối hiểu rõ Khương gia. Hắn phân giải được chủ yếu là dựa vào Thủy Y Y và Sở Thanh.
Hai nàng đều cảm thấy vô cùng hiếu kỳ với việc Sở Mặc hỏi thăm Khương gia, bởi vì các nàng đều biết Sở Mặc không thể đi làm chuyện không có ý nghĩa, Khương gia này cũng không liên quan tới Sở thị nhất mạch, Sở Mặc hỏi thăm bọn hắn làm gì?
Nhưng hai nàng đều rất thông minh, cũng không đi truy hỏi mà trực tiếp truyền các loại tin tức về Khương gia cho Sở Mặc.
Hai nàng đánh giá rất cao đối với gia tộc này, trong đó Thủy Y Y đánh giá khá có ý tứ, nàng nói: Gia tộc này vào mười vạn năm trước cũng đã tồn tại, lúc ấy cũng không hiển sơn lộ chí, thậm chí gia tộc tổ tiên còn làm không ít việc ác. Tuy rằng đều không coi là quá ác, nhưng cũng đủ để khiến người khác chán ghét. Sau mấy vạn năm trước, không biết tại sao không khí cả gia tộc đột nhiên phát sinh biến hóa, dưới sự dẫn dắt của gia chủ ngay lúc đó, chính là lão thái gia Khương gia bây giờ, cả gia tộc đã bắt đầu tích đức làm việc thiện.
- Loại chuyện làm việc thiện này ngươi hẳn là rất rõ ràng, làm việc thiện nhất thời rất dễ, nhưng có thể kiên trì mấy vạn năm, thông qua việc thiện này khiến thanh danh của gia tộc mình được gọi là thánh hiền, thật không dễ. Mấy vạn năm nay Khương gia không có người nào làm ác, cái này không phải gia tộc nào cũng có thể làm được.
Trên bản tin, Thủy Y Y nói với Sở Mặc như vậy.
- Cho nên tuy rằng ta không biết ngươi hỏi thăm gia tộc này làm gì, nhưng ta phải nhắc nhở ngươi một câu, mạng lưới quan hệ của Khương gia vô cùng rộng. Nếu ngươi muốn làm gì nhất định phải nắm giữ đầy đủ căn cứ chính xác mới được. Nếu không, Sở thị nhất mạch chúng ta khó khăn lắm mới khôi phục được danh vọng có thể sẽ gặp đả kích trọng đại đấy.
Cho nên nói, Thủy Y Y vẫn tương đối hiểu rõ Sở Mặc, nàng rất rõ tính cách và tính tình của Sở Mặc, nếu Khương gia không có chuyện gì, Sở Mặc tuyệt đối không thể đi nghe ngóng về bọn họ.
Có Thủy Y Y và Sở Thanh truyền tới tin tức Khương gia, Sở Mặc cũng có chút nhịn không được mà nghi hoặc, lời nói của sát thủ cảnh giới Đế Chủ tầng tám kia có đáng tin cây hay không? Bởi vì những người hắn nói, trong khoảng thời gian này Sở Mặc đã lần lượt đều tra một phen, gần như không có ngoại lệ… toàn bộ đều thuộc loại người không có vết nhơ.
Nhất là một người trong đó Sở Mặc biết, càng làm cho Sở Mặc cảm thấy đây có phải là cái hố tên sát thủ kia đào ra cho mình trước khi chết hay không? Là hố được chuẩn bị riêng cho mình?
Tuy nhiên dựa vào suy đoán lúc ấy của hắn, người nọ không phải đang nói láo. Cho nên Sở Mặc vẫn quyết định tự mình nghiệm chứng một phen.
Nếu chứng thật chuyện này là tên sát thủ kia đào hầm cho mình, Sở Mặc cũng sẽ không cảm thấy tiếc nuối, hắn ngược lại sẽ có chút buông lỏng. Nếu không… Sở Mặc thật sự sẽ cảm thấy sợ hãi.
Bởi vì những người này đều có thể xảy ra vấn đề, toàn bộ Thiên giới này còn có ai có thể tin?
Cho nên Sở Mặc thà rằng những tin tức lúc trước mình lấy được đều là sai, hắn thà rằng không thu hoạch được gì trong chuyến đi này, cũng không nguyện nhìn một gia tộc tích đức làm việc thiện mấy vạn năm đột nhiên có quan hệ với Ma tộc, lại càng không nguyện nhìn một đại lão cảnh giới Chuẩn Chí Tôn lại là huyết nô Ma tộc lưu lại ở Thiên giới!
Lúc này Sở Mặc đã đi tới trước cửa tổ địa Khương gia, hắn nhìn từ phía trên xuống dưới, đánh giá mảnh khí tức cùng tường bao phủ xung quanh.
Đây là một khu kiến trúc cổ xưa, một ít chữ viết từ xưa phía trên gần như đã không còn thấy rõ, chỉ còn lại một cỗ đạo vận bao phủ ở trên.
Lúc này từ bên trong có một tiểu đồng đi ra, nhìn qua cũng ít tuổi, kẹp một bím tóc cao ngút trời, một đôi mắt hắc bạch phân minh chớp nháy, nhìn qua tràn ngập linh khí. Tiểu đồng đánh giá Sở Mặc, thanh âm trong trẻo mà nói:
- Ca ca đẹp trai, ngươi là ai thế?
Sở Mặc thấy tiểu đồng trong lòng lập tức cảm thấy rất vui mừng, hắn khẽ mỉm cười:
- Ta là tới cầu kiến lão thái gia nhà ngươi, có thể dẫn ta đi gặp không?
Tiểu đồng ngẫm nghĩ một chút, gật gật đầu nói:
- Có thể!
Sở Mặc nhiều ít có chút ngoài ý muốn, gia tộc như vậy hắn thật sự là gặp được lần đầu tiên, lúc trước mặc kệ là tới gia tộc nào, cho dù là Đông gia nghèo túng không chịu nổi cũng sẽ có cao thủ bảo vệ ở trước cửa. Hơn nữa gia chủ một gia tộc cũng không phải dễ gặp như vậy, lại muốn gặp mặt lão tổ một gia tộc…. đã khó lại càng thêm khó.
Mà ở Khương gia này lại có thể gặp dễ dàng như vậy? Chẳng lẽ không quản người tới là ai, muốn gặp lão thái gia Khương gia, hắn đều gặp sao?
Sở Mặc cảm thấy hơi khó có thể tin, vừa đi vừa hỏi tiểu đồng này:
- Tiểu đệ đệ, cho dù ai muốn gặp lão thái gia các ngươi, hắn đều gặp sao?
Tiểu đồng lắc đầu:
- Đương nhiên không phải nha, đại ca ca đẹp trai, lão thái gia nhà ta sẽ suy tính, người bình thường hắn cũng sẽ không gặp.
- Ồ, hóa ra là như vậy.
Sở Mặc nhướng đuôi lông mày, cái loại cảm giác quái dị này trở nên càng thêm mãnh liệt hơn vài phần.
Tuy cảnh giới của hắn là Chân Tiên, nhưng chiến lực hiện giờ đã đạt tới Chuẩn Chí Tôn. Đồng thời hắn trên Thiên Lộ chẻ củi thành đạo, đạo hạnh của hắn đã vô hạn tiếp cận tới lĩnh vực Chí Tôn tối cao, rất nhiều chuyện đều sẽ sinh ra cảm ứng của mình.
Nhưng lúc trước không sinh ra bất kỳ cảm giác nguy hiểm gì đối với Khương gia, cho dù là giờ phút này, trong lòng của hắn cũng không cảm nhận được một chút nguy hiểm, Thương Khung Thần Giám một chút động tĩnh cũng không có.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...