Nàng vừa nói vừa quơ lưỡi hài, một phát liền chặt rơi một cánh tay của Tần Văn.
Cái này quá kinh người!
Thực lực của Tần Vơ hơn xa so với loại cảnh giới Đế Chủ như Tần Khiếu Thiên. Đó là người đã bước nửa chân vào lĩnh vực Chí Tôn!
Nếu không phải mảnh thiên địa này bị phong ấn, nếu đổi lại là thời đại huy hoàng một kỷ nguyên trước, loại như Tần Văn và Tần Võ cũng đã sớm bước vào tới lĩnh vực Chí Tôn.
Nhưng hiện tại bọn họ lại bị một nữ tử bộ dáng thôn phụ trực tiếp trấn áp!
Đây không phải hai đánh một mà là một đám đánh một!
Dưới loại tình huống này, một cánh tay của Tần Văn không ngờ lại bị thiếu phụ này chém rơi!
Lại nhìn đám người của Sở gia bên kia, một đám đứng ở đó xem náo nhiệt, cười hi hi ha ha, hoàn toàn không xem trọng đám cường nhân có thể hoành hành Thiên giới như bọn họ.
Loại nghẹn khuất này còn khó chịu hơn so với chết.
- A!
Tần Văn kêu đau một tiếng, lấy tinh lực giơ cao một cánh tay, cả người phẫn nộ tới cực hạn.
Tần Võ bên kia cũng xuất ra khí Chí Tôn, điên cuồng công kích về phía thiếu phụ này.
Thiếu phụ quay quay lưỡi hái, công kích hoàn toàn không ra bất kỳ kết cấu này, chỉ tự nhiên mà thành!
Tìm không ra bất kỳ sơ hở gì!
Lúc này người đàn ông trung niên mang theo vẻ mặt thật thà chất phác cười nói:
- Cảnh giới của vợ huynh đệ lại tăng lên, thật đáng mừng.
Một nam tử cao gầy bên cạnh hắn có chút ngượng ngùng cười nói:
- Nhà ta thật ngại, không cần khen… ngươi xem đi, ngươi vừa khen nàng, nàng liền không còn biết phương hướng gì nữa…
Quả nhiên, sau khi thiếu phụ nghe thấy người đàn ông trung niên khích lệ, khí thế cả ngươi… không ngờ lại hướng về phía trước kéo lên một tầng!
Điên rồi!
Tần Văn điên rồi.
Tần Võ điên rồi.
Đám Tần gia bên này gần như đều điên!
Cái này có còn để người khác sống hay không?
Nàng là một Chí Tôn sao?
Cũng không phải.
Đám người Tần gia trực tiếp hủy bỏ suy đoán này.
Bởi vì khí tức trên thân thiếu phụ kia cũng chưa đạt tới trình độ Chí Tôn.
Nhưng cỗ khí tức này quả thật cường đại tới tột đỉnh, tuy rằng hoàn toàn khác với uy áp của Chí Tôn, nhưng lại làm cho người ta có một loại cảm giác, khí thế trên người nàng cũng không kém so với Chí Tôn là bao!
Đây là một loại cảnh giới gì?
Lúc này Tần Võ đột nhiên hét lớn một tiếng:
- Ta biết rồi! Đây là pháp môn Luyện Thể của Sở gia!
Một câu rốt cục nói toạc ra bí mật trên người thiếu phụ này.
Đúng rồi, tu sĩ Sở gia ngày xưa dùng khí lực mạnh mẽ xưng bá hậu thế. Ở toàn bộ Thiên giới không có gì có thể mạnh hơn thân thể Sở gia, Cũng như pháp trận không ai có thể mạnh hơn Tần gia.
Chỉ có điều tới một trăm ngàn năm sau, khí lực của người Sở gia vẫn vô cùng mạnh mẽ, uy áp dường như càng hùng mạnh hơn so với một kỷ nguyên trước.
Nhưng pháp trận của Tần gia… lại thành trò cười. Ngay cả pháp trận tổ địa mình đều bị hủy, còn có mặt mũi gì dám nói pháp trận nhà mình hùng mạnh?
Rắc rắc!
Một gã cảnh giới Đế Chủ tầng chín của Tần gia bị lưỡi hái của thiếu phụ chém đứt đầu, không đợi đầu bay trở về liền bị lực lượng quy luật khủng bố đập nát Nguyên Thần.
Cái đầu kia cũng giống đầu của Tần Khiếu Thiên vừa rồi, lăn ra ngoài thật xa, hai mắt vô thần nhìn lên không trung.
Lúc này lão nhân ngậm thuốc thản nhiên nói:
- Được rồi nha đầu, nhanh lên, còn phải đi cuốc đất nữa, đừng đùa, khẩn trương xử lý đi.
- Lão thất phu… Sở gia các ngươi khinh người quá đáng!
Tần Võ thong dong, ngại ngùng lúc trước… dường như đã không còn, hắn điên cuồng gầm thét tiến về phía lão nhân.
Lão nhân kia nhìn hắn một cái:
- Thật không có giáo dưỡng.
Nói xong trực tiếp ném điều thuốc trong tay về phía Tần Võ.
Tần Võ trực tiếp xuất ra khí Chí Tôn, hung hăng vọt về phía ống thuốc kia.
Ầm!
Khí Chí Tôn trực tiếp bị đánh bay, mặc dù không vỡ vụn nhưng vẫn khiến Tần Võ phun ra một ngụm máu tươi, trực tiếp trọng thương.
Không đợi Tần Võ thu hồi món khí Chí Tôn đó, ống thuốc của lão nhân đã đến trước mặt hắn.
Bạch!
Điếu thuốc hung hăng đập vào trên đầu của Tần Võ.
Tần Võ, cảnh giới Chuẩn Chí Tôn Đại năng…. Vỡ đầu tại chỗ, Nguyên Thần bị phá nát, chết đi!
Ống thuốc bay trở về, lão nhân hút một hơi, bĩu môi:
- Hơi thối.
Quá đơn giản!
Quá kinh khủng!
Trước hôm nay chỉ sợ ai cũng không thể tưởng tượng được, Sở thị nhất mạch trong truyền thuyết đã sớm xuống dốc lại còn có nội tình đáng sợ như thế.
Người Tần gia còn sống đều hối hận không thôi, đến bây giờ bọn hắn mới hiểu được mình nông cạn và ngây thơ như thế nào.
Một gia tộc… xuất hiện Đại Năng bước nửa bước vào Đế Hoàng, cho dù xuống dốc nhưng nội tình vốn có của nó cũng tuyệt không tầm thường!
Tựa như một gia tộc cự phú, cho dù xuống dốc thì một bức họa bất kỳ cũng có giá trị bằng người bình thường mấy đời cũng không kiếm được!
Đây là nội tình!
Một trăm ngàn năm qua, Sở gia khiêm tốn cùng người thưa thớt, đưa ra một loại biểu hiện giả dối khiến người ngoài tưởng họ xuống dốc, điêu linh… không còn huy hoàng như ngày xưa.
Mắt thấy huynh đệ chết thảm, Tần Văn đau buồn đến tột đỉnh rít gào trong lòng: Kẻ nào nói Sở gia đã xuống dốc… lão tử sẽ ân cần thăm hỏi tám đời nhà ngươi!
Rắc rắc!
Đầu Tần Văn bị lưỡi hái của thôn phụ chém rụng, lực lượng quy luật trên lưỡi hái khủng bố, nháy mắt xóa nhòa Nguyên Thần của Tần Văn.
Một thế hệ Chuẩn Chí Tôn Đại năng… cứ như vậy mà chết đi.
Còn lại những tu sĩ Đế Chủ Tần gia khác lại càng không cần phải nói, bị thiếu phụ thuần thục giết chết.
Phía trước phía sau, trận chiến đấu này tổng cộng kéo dài hai nén hương, mà có lẽ cũng vẫn chưa tới hai nén hương.
Lập tức chém giết nhiều người như vậy, thiếu phụ thoạt nhìn cũng có chút mệt, trán đầy mồ hôi, có chút thở dốc.
Nam tử cao gầy vẻ mặt nịnh nọt chạy tới, đưa qua một khăn tay, chân chó cười nói:
- Vợ có mệt hay không?
Thôn phụ liếc mắt nhìn nam tử cao gầy, tuy nhiên tiếp theo lại gắt giọng:
- Đừng có náo loạn… dạy hư tiểu hài tử.
Nhị Đản lấy tay che mắt, khẽ hở tay ra nói:
- Cục cưng cái gì cũng không biết!
Người đàn ông trung niên võ đầu Nhị Đản:
- Đi đi đi, tiểu hài tử nhìn sẽ đau mắt hột đấy.
Nhị Đản lè lưỡi làm mặt quỷ chạy đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...