Một lão giả bên người Tề Bác lóe lóe mắt, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Tề Bạc đột nhiên nói:
- Sớm buông tay đi, sẽ sớm được giải thoát, bằng không, sẽ gặpnạn đó.
Một số người nghe thấy lời Tề Bác nói cũng đồng ý. Nhưng lão giả kia nghe vào lại chẳng hiểu, chỉ mờ mịt nhìn Tề Bác. Tề Bác khẽ lắc đầu, không nói thêm gì nữa.
Tần Văn, Tần Võ, Tần Khiếu Thiên và một đám người Tân gia lúc này sắp điên rồi. Bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ đến tình trạng này.
Tần Khiếu Thương… thiên kiêu ưu tú nhất của Tần gia lại vô thanh vô tức chết như thế. Thậm chí trước khi chết còn không lưu lại được một câu nào. Lại còn chết dưới đao của một tên Chân tiên. Đúng là quá nghẹn. Chết không nhắm mắt!
Tần Văn, Tần Võ và đám người Tần gia điên cuồng lao về phía Sở Mặc.
Hồng Nguyệt và Tử Yên trực tiếp xuất thủ. Đến lúc này không cần nói gì nữa, cũng không thể tránh được một cuộc đại chiến.
Tu sĩ Mao gia cũng ra tay. Mao Sơn Hổ, Mao Hãn Hải rống giận lao về chỗ đối phương. Hồng Liệt, Tiêu Trường Bình, Nguyệt Khuynh Thành, Huyên Nhi, Huyên Huyên cũng xuất thủ. Huyên Nhi và Huyên Huyên tham gia khiến không ít người cảm thấy khiếp sợ. Theo lý, các nàng không nên bị cuốn vào trận phân tranh này mới phải. Nhưng hai nàng đều không do dự tiến vào. Hai người đã ở Đế Chủ tầng năm, hơn nữa còn có pháp khí đi kèm, thanh thế không kém. Nhưng đây là một trận chiến sinh tử, có thể sẽ phải ngã xuống. Không phải chuyện đùa.
Ai cũng biết, sau trận chiến này, Thiên giới sẽ thay đổi cực lớn. Sở thị nhất mạch từng huy hoàng cùng Tần thị xưng hùng xưng bá Thiên giới hiện tại nhất định sẽ mâu thuẫn gay gắt, có thể không chết không thôi. Nhưng lúc này, không ai có thời gian nghĩ nhiều nữa. Có lẽ bị một màn vừa rồi của Sở Mặc gây kích thích, Tiêu Trường Bình quay đại đao lớn như cánh cửa, chém về một tên Đế Chủ tầng sáu của Tần gia. Song phương giết chóc đỏ mắt.
Dù phía trước không có ân oán, nhưng lúc này thế trận hung hăng như có thù sâu hơn biển. Đại chiến nháy mắt phát động.
Sở Mặc cũng bay tới, không nói hai lời, gia nhập chiến đoàn, dùng một đao chém một gã Đế Chủ tầng năm của Tần gia, sau đó truyền âm cho mọi người, nhắc họ phải cẩn thận. Sở Mặc vừa đến, đám người Tần gia như mèo thấy mỡ, ngay lập tức đi cuồng nhào qua.
Chỉ có Hồng Nguyệt và Tử Yên nhìn ra Sở Mặc có chút mệt mỏi. Dù Sở Mặc có mạnh thế nào thì dùng một đao chém đôi Đế Chủ tầng chín cũng khiến hắn tiêu hao không ít.
Chỉ là một tu sĩ Chân tiên, năng lượng trong cơ thể có hạn. Nên Hồng Nguyệt và Tử Yên đều xông đến cản trước Sở Mặc, bảo hộ cho hắn. Nguyệt Khuynh Thành và Hổ Liệt cũng dựa vào gần đây.
Tần Khiếu Thiên đỏ mắt, gào lên như kể điên:
- Sở Mặc đã nỏ mạnh hết đà. Ai giúp ta giết hắn, Tần gia sẽ cho người đó ưu đãi cực lớn.
Tần Văn đã vọt đến trước mặt Sở Mặc, giận dữ hét:
- Không cần quan tâm người khác, mau giết tên tiểu súc sinh này.
Vẻ ngại ngùng trên khuôn mặt Tần Võ cũng đã biến mất, thay vào đó là sự ngưng trọng, gã trầm giọng nói:
- Hôm nay nhất định phải giết hắn.
Hai Chuẩn Chí Tôn đồng thời lên tiếng, nói là làm, thiên địa cũng xuất hiện dị tượng. Nội tình của Tần gia cứ thế phơi bày trước mắt ngườiđời.
Để giết một tu sĩ Chân tiên như Sở Mặc, Tần gia lại huy động hai gã Chuẩn Chí Tôn, một Đế Chủ tầng chín, mười mấy Đế Chủ tầng năm trở lên cộng thêm một khổ chủ Tần Khiếu Thiên.
Lực lượng mạnh như vậy có thể thừa sức tiêu diệt một gia tộc hạng nhất. Dùng để đối phó Sở Mặc chẳng khác nào giết gà dùng dao mổ trâu.
Dù Sở Mặc có một đao chém chết Tần Khiếu Thương thì vẫn nhiều người giữ suy nghĩ này. Một đao kia của Sở Mặc quá yêu dị, cũng quá tà môn, hoàn toàn vượt ngoài tầm hiểu biết của bọn họ. Đó có thể là một loại công pháp cao cấp. Sở Mặc không phải người thường. Toàn bộ Thiên giới, dưới Chuẩn Chí Tôn, liệu còn ai có thể là đối thủ của hắn chứ? Nhưng có là gì so với quân Tần gia. Không thấy Hồng Nguyệt, Tử Yên và mấy người kia đang rất khẩn trương sao?
Đúng lúc này, Tần Văn thấy được một sơ hở, hung hăng đánh về phía Hồng Nguyệt. Y muốn liều mạng.
Tần Võ, đồng dạng Chuẩn Chí Tôn, cứng rắn đánh trúng pháp khí của Tử Yên, miệng phun máu, nhưng vẫn đánh tiếp về hướng Sở Mặc.
Đây là quyết tâm của một người ở Chuẩn Chí Tôn. Không để ý đến Tử Yên Đế Chủ tầng tám mà chỉ hoàn toàn muốn đánh chết Sở Mặc.
Y đã nhận ra, Sở Mặc tiêu hao quá độ, đang rất suy yếu. Đây chính là thời cơ.
Đúng lúc này, một đoạn rễ cây từ lồng ngực Sở Mặc đột nhiên bay ra, chui thẳng vào miệng của Sở Mặc. Sở Mặc nuốt nó xuống.
Ầm! Trên người Sở Mặc chốc lát bộc phát một luồng khí thế kinh người. Sở Mặc một lần nữa nắm lấy Thí Thiên. Chuyển biến này hoàn toàn vượt ra dự liệu của mọi người. Tần Võ cũng bị dọa sợ. Y không tưởng tượng được một cái rễ cây nào lại có khả năng giúp Sở Mặc hồi phục thể lực thần kỳ, sinh long hoạt hổ, cả thể chất và tinh thần đều mạnh mẽ đỉnh cao như thế.
Không biết có phải dược liệu cấp Chí Tôn không? Sở Mặc vẫn dùng một đao chẻ củi, chém Tần Võ.
Dù khiếp sợ nhưng Tần Võ vẫn mạnh mẽ muốn xông lên giết Sở Mặc.
Ầm một tiếng, thân thể của Sở Mặc nháy mắt bị đánh bay. Sức mạnhcủa Chuẩn Chí Tôn quá kinh khủng.
Dù Sở Mặc vừa nuốt vào một phần rễ của Phong quân tử, nháy mắt khôi phục toàn bộ lực lượng nhưng đối mặt với Chuẩn Chí Tôn như Tần Võ, Sở Mặc vẫn không tránh được bị thương.
Tuy không phải vết thương trí mạng nhưng cũng đủ dồn hắn ở vào thế nguy hiểm. Giống như tình trạng khi đối mặt với La Quật trên thiên lộ, cảm giác thật vô lực. Một đao của Sở Mặc cũng chặn được Tần Võ.
Hồng Nguyệt thấy Sở Mặc bị thương, vô cùng giận dữ, muốn xông lên đánh chết Tần Võ nhưng lúc này thanh âm lạnh băng đậm vị tràophúng của Tần Văn lại vang lên:
- Hồng Nguyệt, ngươi không cản được đâu. Ngươi chỉ có một người trong khi chúng ta có những hai người. Trước khi đến đây chúng ta đã dự trù được trước tình huống như thế này rồi.
Tần Văn nói xong, trực tiếp lấy ra một pháp khí, con ngươi trong trẻo mà lạnh lùng nhìn Hồng Nguyệt nói:
- Niệm tình quen biết trước kia, nếu ngươi để chúng ta đánh chết Sở Mặc, ta sẽ không làm khó ngươi.
Chuẩn Chí Tôn khống chế Chí Tôn khí mang lại uy lực kinh thiên. Vô số người thấy Tần Văn lấy ra Chí Tôn khí đều nhanh chóng chạy lui. Đám người vô cùng kinh ngạc. Hồng Nguyệt quyết tuyệt, lạnh lùng quát:
- Tần Văn, ngươi đừng si tâm vọng tưởng, chỉ bằng ngươi mà muốn làm khó ta ư?
Hồng Nguyệt nói xong, cũng lấy ra một cái Chí Tôn khí. Chí Tôn khí bay lên không trung, phát ra uy áp rất lớn, che cả bầu trời.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...