Độc Cô Vũ trấn thủ ở trong hang ổ Độc Cô Sơn, trên mặt lộ ra nụ cười lạnh như băng, cắn răng nói:
- Dám đối địch với Độc Cô Sơn, ta nhất định khiến ngươi phải hối hận khi sinh ra trên thế giới này!
- Thật sao?
Sau lưng của hắn đột nhiên truyền tới thanh âm lạnh như băng của một cô gái.
Độc Cô Vũ lập tức không hề do dự, đầu không quay lại liền đánh ra vài đạo công kích linh hoạt, sắc bén về phía sau!
Nơi này là địa phương bí ẩn nhất Độc Cô Sơn!
Cũng là chỗ an toàn nhất của Độc Cô Sơn!
Người phụ nữ này rốt cục là đi vào bằng cách nào, Độc Cô Vũ đã không có tâm tư đi truy cứu, sau khi hắn bị kinh sợ toát mồ hôi lạnh liền đưa ra phản ứng hắn cho rắng chính xác nhất.
Nhưng cũng chỉ là phản ứng hắn cho là chính xác nhất mà thôi.
Bởi vì ngay lúc Độc Cô Vũ phát động công kích về phía sau, một cỗ cảm giác lạnh lẽo truyền tới trên cổ Độc Cô Vũ.
Sau đó đầu của Độc Cô Vũ trực tiếp bị chém rơi trên mặt đất.
Độc Cô Vũ bị chặt đứt đầu cũng chưa chết đi, hắn rốt cục là lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng thấy rõ ràng diện mạo của nữ nhân kia!
Quần áo màu đen, dáng người xinh đẹp, che mặt không thể rõ bộ dạng, nhưng da thịt lộ ra lại trắng giống như tuyết.
Nguyên Thần thứ hai của Độc Cô Vũ muốn trực tiếp chạy trốn, nhưng cô gái áo đen kia lại một kiếm đam trúng, tinh khí mênh mông… từ trong thanh kiếm của cô gái áo đen liên tục không ngừng rót vào thân thể nữ tử.
Thân thể nữ tử khẽ run, dường như rất thống khổ, nhưng lại cắn chặt răng không rên một tiếng.
Không tới thời gian một nén nhanh, không ngờ lại cứng rắn…. rút ra không còn một mảnh tất cả linh khí ẩn chưa trong Nguyên Thần thứ hai của một vị tu sĩ Phi Thăng kỳ như Độc Cô Vũ.
Đầu của Độc Cô Vũ cứ ngửa mặt nhìn những gì cô gái áo đen đã làm, quả thật một câu cũng nói không nên lời.
Mãi tới cuối cùng, khi Nguyên Thần thứ hai của hắn hoàn toàn ngã xuống, đầu của Độc Cô Vũ nháy mắt già nua đi rất nhiều, hóa thành một lão già có đầy nếp nhăn, già nua tới mức tận cùng, nhìn cô gái áo đen:
- Ngươi… rốt cục là ai? Ta có thù hận gì với ngươi?
Cô gái áo đen khinh miệt nhìn hắn một cái:
- Thù hận sao? Ngươi còn không xứng!
Nói xong thân hình chợt lóe, hóa thành một đạo khói đen biến mất khỏi nơi an toàn và bí ẩn nhất của Độc Cô Sơn Tiên giới.
Một lát sau, trong Độc Cô Sơn truyền tới một tiếng rú thảm vô cùng thê lương:
- Đèn hồn của lão tổ đã tắt! Lão tổ ngã xuống! Lão tổ ngã xuống! Trời ơi… Độc Cô Sơn của chúng ta… tiêu rồi!
Tốc độ chạy trốn của cô gái áo đen rất nhanh, nàng không dám dừng lại lâu ở chỗ này, nếu như có thể nàng sẽ giết hết tất cả người nơi này! Như vậy bọn họ vĩnh viễn sẽ không uy hiếp được Sở Mặc, nhưng nàng lại không có loại năng lực này.
Có thể đánh chết Độc Cô Vũ chính là nhớ…. Hai Thánh Khí Hắc Ám trên người nàng!
Thanh kiếm này và vòng tay nàng đeo ở cổ tay!
Vừa rồi nhìn như nàng hấp thu toàn bộ tinh khí của tu sĩ Phi Thăng kỳ trên người Độc Cô Vũ, nhưng trên thực tế có chín phần trong đó đều được rót vào hai kiện Thánh Khí Hắc Ám này.
Giết người càng nhiều, hấp thu tinh khí càng nhiều, Thánh Khí Hắc Ám liền càng hùng mạnh!
Đồng thời chủ nhân của Thánh Khí Hắc Ám…. Cũng sẽ càng hùng mạnh!
Đây là một vòng tuần hoàn điên cuông, gần như không ai có thể chống cự loại loại phương thức giúp trở nên mạnh mẽ này.
Bởi vì thủ đoạn này không giống Đạo Môn, cưỡng ép đem tinh khí rót vào thân thể. Mà là thông qua Thánh Khí Hắc Ám hấp thu tinh khí, sẽ không có gì khác so với tu luyện bình thường.
Điểm khác duy nhất có lẽ chính là loại thủ đoạn này… thuộc loại đoạt lấy!
Đoạt lấy đồ vật thuộc về người khác để mình dùng.
Kỳ Tiêu Vũ lúc ban đầu cưỡng ép khống chế, cộng thêm Thất Khiếu Tâm thiên địa cũng không bị Thánh Khí Hắc Ám ảnh hưởng quá sâu. Nhưng trong khoảng thời gian gần nàng, theo việc nàng không ngừng dọn sạch kẻ thù ở Tiên giới cho Sở Mặc, người bị đánh chết cũng càng ngày càng nhiều khiến Thánh Khí Hắc Ám cũng càng ngày càng mạnh, ảnh hưởng đối với nàng… cũng không ngừng tăng lên.
Kỳ Tiêu Vũ rõ ràng cảm giác được, cho dù nàng có được Thất Khiếu Tâm thiên địa, nhưng hiện tại sợ là tính cách… cũng có biến hóa cực lớn long trời lở đất so với trước đây.
Ngoại trừ tình cảm đối với Sở Mặc không hề thay đổi, nàng cũng dần dần không có bất cứ hứng thú hay kiên nhẫn… đối với toàn bộ thế giới này.
Nàng bây giờ có thể làm được, ngoại trừ không nảy sinh sát tâm với Sở Mặc, cũng chỉ còn lại: Người khác không trêu chọc ta, ta cũng sẽ không chủ động trêu chọc.
Một khi có người chủ động tới trêu chọc nàng, công chúa tinh linh từng thiện lương đơn thuần hiện giờ sẽ không chút lựa chọn một kiếm đâm thủng trái tim đối phương, sau đó đoạt hết toàn bộ… năng lượng trong thân thể đối phương.
Hiện giờ Thánh Khí Hắc Ám trong vòng một ngày có thể chống đỡ nàng chém giết một gã đối thủ vượt cấp.
Đúng vậy, Kỳ Tiêu Vũ hiện tại đã tiến vào Đại Thừa Kỳ rồi, tốc độ nâng cao tu vi của nàng thậm chí còn nhanh hơn Sở Mặc!
Sau khi giết Độc Cô Vũ, Kỳ Tiêu Vũ cũng chỉ có thể chạy trốn, bởi vì ngày tiếp theo nàng nhất định phải ẩn núp thật kỹ, không cho bất cứ địch nhân nào tìm được nàng, nếu không nàng sẽ gặp phải nguy hiểm rất lớn.
Vù!
Vù!
Vù!
Từ bên Độc Cô Sơn Tiên giới bắt đầu bay ra từng đạo bóng dáng, tất cả đều bay về bốn phương tám hướng với tốc độ cao.
Tất cả đây đều là cao thủ cao nhất Độc Cô Sơn Tiên giới.
Lão tổ tông bị giết, cái này đối với họ quả thật là đả kích trí mạng. Rất nhiều người đều là tu sĩ phi thăng từ Độc Cô Sơn Linh giới, đều có cảm tình đặc biệt với Độc Cô Vũ. Hiện giờ một đám đều phát điên, thề nhất định phải bằm thây vạn đoạn hung thủ kia!
Lúc này nếu ai muốn nói một chút đạo lý, tỷ như cô gái áo đen kia làm sao tiến vào căn phòng bí mật của lão tổ tổng, trực tiếp sát hại lão tổ tông… liền sẽ bị mọi người vây công!
Bất kể nàng đi vào như thế nào? Bất kể nàng dùng thủ đoạn gì? Bất kể nàng mạnh cỡ nào?
Dù sao hiện tại nhất định phải giết nàng, báo thù cho lão tổ tông!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...