Sở Mặc đã đánh chết, phế bỏ hai gã trẻ tuổi có thiên phú nhất củaLiệt Hỏa giáo.
Đây chính là hai người có huyết mạch đủ điều kiện tiến vào Huyễn Thần giới.
Một đoàn tu sĩ Nguyên Anh đỉnh cao điên cuồng tấn công Sở Mặc.
Nhất thời, sơn môn của Liệt Hỏa giáo đã bị đánh nát. Cả đám người tức giận, sự phẫn nộ lấn án sợ hãi, khiến họ điên cuồng tấn công Sở Mặc.
Tuy nhiên, chỉ sau một nén nhang, thế giới lại yên tĩnh. Hơn mộttrăm cao thủ của Liệt Hỏa giáo đều ngã xuống sơn môn. Rất ít người mất mạng nhưng gần như tất cả đều bị phế bỏ tu vi.
- Nói cho các ngươi biết, một đám ma đầu, chỉ vì một chút lợi ích mà coi thường sinh mệnh của người khác, ngang nhiên phát động công kích môn phái của người ta, thì không đáng tồn tại trên thế gian này nữa.
Sở Mặc nói xong, dậm chân một cái, nháy mắt phế bỏ toàn bộ linh mạch của Liệt Hỏa giáo.
Ầm ầm!
Sơn môn của Liệt Hỏa giáo chính thức sụp đổ. Vô số đệ tử kêu khóc, nhiều tu sĩ hùng mạnh cũng trốn trong phòng, đóng cửa không dám ra ngoài.
- Từ nay về sau, Liệt Hỏa giáo chính thức bị xóa tên ở Linh giới nhé.
Sở Mặc nói, xoay người rời khỏi.
Mấy ngày sau, tại Bình gia ở Linh giới.
Bình gia cư ngụ trên một bình nguyên rộng lớn, trong đó có sáu tòa thành. Mỗi tòa thành đều không nhỏ hơn Cẩm Tú thành là bao, tất cả đều là địa bàn của Bình gia.
Bình nguyên này do Bình gia khai phá. Bình gia là bá chủ chân chính, là ông vua không ngai ở đây.
Con cháu dòng chính của Bình gia đều là Vương tử, Công chúa. Vùng bình nguyên này rộng vài chục ngàn dặm. Nhưng lúc này, toàn bộ Bình gia đều đang căng thẳng. Mỗi người đều mang vẻ mặt nghiêm túc.
Chuyện của Liệt Hỏa giáo đã sớm được truyền đến Bình gia từ mấy ngày trước. Bình gia lập tức khẩn trương, vì bọn họ là thế lực lớn ở gần Liệt Hỏa giáo nhất.
Mặc dù trung gian có nhiều thế lực khác nhưng mấy thế lực này không tham dự vào trận vây công Cẩm Tú thành. Nên mục tiêu kế tiếp của Sở Mặc mười phần chính là Bình gia.
Lúc trước, trong Bình gia đã có người muốn chủ động cầu hòanhưng bị áp chế. Trưởng lão đề nghị cầu hòa trực tiếp bị giải trừ chức vụ. Không ai nghĩ tới, sau mấy ngày ngắn ngủi, tình thế đột ngột thay đổi.
Liệt Hỏa giáo từ trước đến giờ hết sức mạnh mẽ lại bị người ta trấn áp trong khoảng khắc. Sở Mặc không hoàn toàn hủy diệt nó nhưng Liệt Hỏa giáo nguyên khí đại thương, căn cơ hao tổn.
Đáng sợ hơn, trước khi rời khỏi Liệt Hỏa giáo, Sở Mặc công khai nói rằng đã xóa tên Liệt Hỏa giáo khỏi Linh giới.
Lời nói này quá độc ác. Tương đương phán Liệt Hỏa giáo án tử hình. Không ai biết, nếu Liệt Hỏa giáo không nghe, Sở Mặc có thể đến tiếp hay không.
Nếu Sở Mặc đến, cũng không ai dám đảm bảo kết quả có thể giống với lần đầu.
Sau khi Sở Mặc rời khỏi Liệt Hỏa giáo, dù cả phái còn đến mấy trăm vạn đệ tử nhưng không có bất cứ thanh âm nào phát ra.
Bọn họ sợ! Thế Bình gia có sợ không?
Mấy người lúc trước kêu gào Sở Mặc đến Bình gia giờ hoàn toàn tắttiếng.
Trưởng lão bị giải trừ lặng lẽ vô tình mà phục hồi nguyên chức. Bình gia còn mở hội nghị gia tộc, chỉ có những nhân vật ở tầng lớp cao mới có tư cách tham dự.
Bình gia không còn dáng vẻ kiêu ngạo bệ vệ mà trở nên khiêm tốn hơn nhiều.
Trong sáu tòa thành đều là bàng chi của Bình gia. Nhất mạch chân chính của Bình gia hay tổ địa của họ là ở trong tận cùng của một cái hồ lớn, từ xưa đến nay chưa bao giờ di dời khỏi chỗ này. Bên trong tổ địa, mọi người đều vội vội vàng vàng. Nhiều phòng ốc trống không, các đồ vật đã bị chuyển đi. Đặc biệt là bài vị liệt tổ liệt tông ở từ đường của Bình gia đều được chuyển ra chỗ khác. Đến bảng hiệu trên từ đường cũng được gỡ xuống.
Bọn họ tính đến trường hợp xấu nhất, nếu Sở Mặc xuất hiện ở đây, hủy tổ địa của họ. Từ đường của tổ tông mà sập thì không phải bọn họ trở thành tội nhân thiên cổ của Bình gia rồi hay sao?
- Lúc trước ta đã nói các ngươi không nên đi tấn công Cẩm Tú thành các ngươi còn không nghe. Lúc pho tượng Huyết Ma Lão Tổ bị vỡ cũng nên dời đi luôn rồi. Aiz, hiện tại, nên làm sao đây? Từ trên xuốngdưới Bình gia đều đang hoang mang lo sợ. Nếu cứ tiếp tục như vậy, Bình gia xong rồi.
Một ông lão đã ngoài bảy mươi ngồi trước bàn tròn trong sảnh nghị sự đau xót nói.
- Lão tổ tông, việc đã đến nước này thì không cần thảo luận ai đúng ai sai nữa. Hôm nay chúng ta ngồi đây là để tìm cách ngăn lại Sở Mặc. Ta không muốn trở thành tội nhân của Bình gia, càng không muốn Bình gia lâm vào tình trạng như Liệt Hỏa giáo.
Gia chủ của Bình gia là một vị khoảng hơn năm mươi tuổi, râu tóc đã bạc, nhìn khá phúc hậu. Nhưng khuôn mặt đang tràn đầy u sầu.
- Gia chủ, Bình gia chúng ta có một tổ khí mà. Nghe nói tổ khí này được lão tổ tông ở Thiên giới truyền xuống. Chúng ta nên đi mời tổ khí đi.
Một trưởng lão đề nghị.
Gia chủ Bình gia vẫn không nói gì. Lão tổ tông trừng mắt, căm tức nhìn người vừa nói chuyện nói:
- Đúng là đồ ngu. Ngươi muốn đem Bình gia kéo vào vực sâu muôn trượng hay sao?
Trưởng lão này không dám tranh luận với lão tổ tông, dù trong lòng có hơi không phục. Lão tổ Bình gia trầm giọng:
- Nội tình của Liệt Hỏa giáo kém chúng ta sao? Nhưng kết quả thế nào? Hơn một trăm cao thủ đệ nhất, trong đó có một nửa đã bước nửa bước Luyện Thần đó… có kết cục gì?
Hơn mười mấy người ngồi quanh bàn tròn nghị sự ở đại sảnh đều im lặng.
Thanh âm của lão tổ lạnh băng, tiếp tục vang lên:
- Chỉ trong một nén nhang, tất cả bọn họ đều bị phế đi. Các ngươi nghe cho kỹ, là bị phế nhé. Sở Mặc không giết bọn chúng nhưng lại phế đi tu vi của chúng. Điều này còn khó chịu hơn việc giết người ta. Cácngươi hiểu không?
Lão tổ Bình gia tức giận đập bàn:
- Các ngươi cảm thấy mình cường đại hơn cao thủ đệ nhất của Liệt Hỏa giáo hay không? Hai người các ngươi thử vây công ta, xem có phế bỏ được tu vi của ta không?
- Có giỏi nói đi!
Lão tổ căm tức nhìn mọi người.
- Khi Sở Mặc ở Huyễn Thần giới, thời điểm chỉ là một người luyện võ Tiên Thiên đã tạo được thanh danh. Các ngươi dùng bộ óc lợn của mình mà nghĩ kỹ, hắn có phải là một người tài trí bình thườngkhông? Giới Linh ở Huyễn Thần giới dựa vào cái gì mà che chở hắn chứ? Huyết Ma Lão Tổ từng là tu sĩ hùng mạnh nhất ở Linh giới nhưng kết quả thế nào? Các ngươi không biết vì sao toàn bộ cực Bắc của Linh giới bị hủy diệt ư? Hay các ngươi là một lũ không có não?
Gia chủ Bình gia đứng lên, đến chỗ lão tổ tông, nhẹ nhàng vỗ lưng khuyên:
- Lão tổ tông, ngài đừng nóng giận. Mặc dù mọi người không cam tâm nhưng cũng biết mình sai rồi. Bây giờ phải mau nghĩ biện pháp để giải quyết vấn đề này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...