Thị Ngược Thành Tính

“Đây là cái gì?” Nhìn chuỗi hạt châu trong tay, Lục Đỉnh Nguyên không khỏi đặt câu hỏi.

Hàn Lượng cười, loại đồ vật này ở tiệm đạo cụ hiện đại rất là thông thường, đơn giản là một *** toy với một chuỗi hạt sắp xếp từ lớn đến nhỏ để huấn luyện sức dãn của cơ giang mà thôi. Nhưng ở trong mắt Lục Đỉnh Nguyên khẳng định là một thứ mới mẻ, hơn nữa còn là ngọc châu tự mình chọn lựa, tự mình chế tạo, hắn tin tưởng y sẽ thích. “Đưa cho ngươi, thử xem xem.”



Hiện tại Hàn Lượng càng thêm ham thích tự tay chế tạo đủ loại *** toys cho Lục Đỉnh Nguyên, trừ bỏ thích xem bộ dáng động tình của nai con, hắn phát hiện tự tay làm những đồ vật này cư nhiên có lợi cho việc hắn nhanh chóng nắm giữ công lực. Tỷ như khoan linh ***, lúc trước cho dù dựa vào công cụ cũng rất khó khăn, nhưng hiện tại chỉ cần lực đạo phù hợp, liền thực dễ dàng. Nhưng phải nắm giữ tốt sâu cạn! Lần đầu tiên khi Ngọc Thạch trân quý ở trong tay hắn biến thành bột phấn, hắn nhưng囧thật lâu.

“…” Lục Đỉnh Nguyên trố mắt, nhìn chuỗi hạt châu lớn nhất cỡ trứng chim, nhỏ nhất chừng móng tay, hiển nhiên biết để ở chỗ nào, không khỏi có chút nóng lòng muốn thử, lại vẫn không biết dùng như thế nào, “Dùng, dùng như thế nào?”


“Nhỏ ở trên, lớn ở dưới, bỏ vào là được.” Hàn Lượng vỗ vỗ mông của Lục Đỉnh Nguyên.

“Chỉ cần…bỏ vào?” Lục Đỉnh Nguyên nghi ngờ, cứ cảm thấy sự tình không đơn giản như vậy.

“Trước bỏ vào đi, ta lại nói cho ngươi, làm tốt có thưởng cho nga!” Hàn Lượng cười tà ác, lại làm cho Lục Đỉnh Nguyên tim đập nhanh hơn. “Thưởng cái gì?”

“Cho ngươi ăn đủ.” Hàn Lượng vỗ vỗ bảo bối của mình, biết Lục Đỉnh Nguyên vô cùng thích thứ kia của mình, lại bởi vì chính mình không quá thích khẩu giao, cho nên mỗi lần đều không quá tận hứng.

“Thật sự?” Ánh mắt Lục Đỉnh Nguyên sáng lên.

“Ngươi phải làm tốt mới được.”

“Ân…Sau đó làm thế nào?” Lục Đỉnh Nguyên thực ngoan, cong thắt lưng nâng mông lên đem này nọ thả vào, lại không tưởng được thứ này nhìn không lớn lắm, trên thực tế còn dài hơn ngọc thế một chút, vìa hạt châu trước nhất thậm chí chạm tới chiều sâu mà ngày thường không đạt được, khiến cơ thể chảy ra một tầng mồ hôi mỏng.


“Thực ngoan.” Hàn Lượng vỗ vỗ tiểu mông bị nhét đến tràn đầy của Lục Đỉnh Nguyên, rước lấy hai tiếng kêu rên của Lục Đỉnh Nguyên. “Tiếp theo, lôi ra đi,”

“Lôi…Lôi ra?” Tuy rằng hiện tại Lục Đỉnh Nguyên đã không quá mất tự nhiên như trước, nhưng vẫn chưa tới độ có thể ở trước mặt Hàn Lượng đẩy gì đó ra mà không đỏ mặt.

“Chẳng những muốn đẩy ra, hơn nữa còn phải là từng viên từng viên một, ta nói đẩy ra mấy viên liền mấy viên!” Hàn Lượng cười đến mắt đều híp lại. Nói rất dễ dàng, nhưng Hàn Lượng biết, cơ giang của người không được đặc biệt huấn luyện căn bản không có khả năng làm được, cho dù người này có võ công cao tới đâu.

Quả nhiên, lần đầu tiên Lục Đỉnh Nguyên lấy thảm bại chấm dứt. Không là đẩy không ra hoặc là ra toàn bộ.

“Lần đầu tiên ta không làm khó ngươi, liền một viên là được, ta cho ngươi ba lượt cơ hội! Ngươi còn có hai lần!” Hàn Lượng quơ quơ hai ngón tay.

Lục Đỉnh Nguyên thở dốc, cũng là người không dễ dàng chịu thua. Hơi thở bình phục lại liền tiếp tục đem này nọ nhét trở lại. Nhưng thực bất hạnh, rất nhanh lại thất bại — hơn nữa là hai lần, không khỏi suy sụp xuống.


“Thật khó…” Lục Đỉnh Nguyên bĩu môi.

Bộ dáng này của nai con rất ít khi nhìn thấy, Hàn Lượng tâm dương khó nhịn liền hôn trộm một cái, “Vậy phần thưởng ta tạm thời lưu trữ, khi nào ngươi làm được, lúc đó hãy tới lấy đi! Nhưng lần sau cũng không tiện nghi như vậy, ít nhất theo lệnh của ta đẩy ra từng viên từng viên đạt được ba viên mới tính!”

“Được!” Ánh mắt Lục Đỉnh Nguyên lại sáng lên.

Vì thế, Lục Đỉnh Nguyên có món đồ chơi tình thú đầu tiên do chính mình bảo quản.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui