Cố Dĩ Hiên bởi vì không biết nên đối diện với Tống Giang Thần như thế nào nên giờ phút này cô tỏ ra lúng túng một cách cứng ngắc.
Tống Giang Thần ngồi một bên có ý tốt nhắc nhở cô:"Nếu cô uống nhiều nước quá sẽ phải đi vào nhà vệ sinh đấy, cô không sợ kịch bản trước đây lại lặp lại sao?"Nghe thấy Tống Giang Thần đang nói chuyện với mình, Cố Dĩ Hiên vội liếc nhìn sang mấy cô gái bên cạnh, thật may rằng không có ai nghe thấy lời nói của anh lúc nãy.
Cố Dĩ Hiên rất không muốn tỏ ra có quen biết anh trong tình huống như thế này, cô chỉ nhẹ giọng đáp lại:"Cố tổng nói rất đúng, không nên uống nhiều nước như vậy.""Tôi không phải có ý nhắc nhở cô đừng uống nhiều, hơn nữa tôi cũng không giống như Bạch Nhất Đồng.""Cố tổng anh đừng nhắc đến mấy chuyện đó ở đây được không, liệu có thể xem tôi như người xa lạ ở đây được không?""Mới nhanh vậy mà đã muốn phủi sạch quan hệ với tôi rồi?""..."Hừ người phụ nữ này khá lắm! Lại còn muốn anh tỏ ra như không quen biết cô, là nhìn trúng người nào đó trong đây rồi? Chẳng nhẽ lại là Tống Đình Khải? Vừa nhắc đến tào tháo đã thấy Tào Tháo quay trở lại.Cố Dĩ Hiên vốn dĩ định trả lời anh nhưng lại thấy Tống Đình Khải đã trở về nên cô không dám mở miệng nữa.
Tống Đình Khải tiến lại gần chỗ hai người, bảo Tống Giang Thần nhường chỗ, ý muốn anh xích ra một bên để mình ngồi cạnh Cố Dĩ Hiên nhưng Tống Giang Thần lại không chịu, ngồi dịch qua bên phải, muốn tách ra Cố Dĩ Hiên khỏi Tống Đình Khải.Tống Đình Khải thấy thế thì chỉ đành ngồi xuống bên cạnh anh, lúc này Cố Dĩ Hiên chính là bị đẩy ra ngồi ở phía ngoài cùng, tiếp đến là Tống Giang Thần đang ngồi ở giữa, rồi đến Tống Đình Khải ngồi ở một bên cạnh."Anh họ, sao hôm nay lại không chịu nhường chỗ cho em vậy, không lẽ anh lại có hứng thú với người đẹp rồi hả?""Ừm, cứ cho là vậy đi."Tống Đình Khải đang bưng ly nước uống một bên suýt nữa thì đã phun ra ngoài, anh họ của anh ta thế mà lại có hứng thú với những cô gái "tầm thường" ở đây rồi?"Thật sao, anh đã có hứng thú với phụ nữ rồi sao?" Tống Đình Khải cố ý cường điệu mà nói, không khỏi khiến cho hai cô gái khác ngồi bên cạnh anh ta có thêm nghiền ngẫm suy tư ra ý khác."Em hỏi nhiều như vậy làm gì, chẳng lẽ em nghĩ rằng anh thích đàn ông sao?" Tống Giang Thần chậm rãi nói, dường như không để ý lắm đến thái độ đầy bất ngờ, đang trố mắt kinh ngạc của Tống Đình Khải."Là… Chẳng lẽ lại là cô gái xinh đẹp kia khiến anh hứng thú rồi?" Tống Đình Khải đưa mắt ám chỉ Cố Dĩ Hiên nãy giờ vẫn đang ngồi ngay ngắn nhưng vẫn rất chăm chú nghe câu chuyện của hai người.Tống Giang Thần lúc này lại không trả lời, khiến cho Tống Đình Khải bụng đầy những dấu hỏi lớn.
Không phải như vậy chứ? Tống Đình Khải anh vừa mới để ý đến đoá hoa thuần khiết xinh đẹp kia, thì anh họ của anh cũng lại để ý đến cô gái kia, quả thực cô ấy có sức hấp dẫn lớn như vậy sao? Tống Đình Khải lại lần nữa âm thầm đánh giá Cố Dĩ Hiên, trong lòng lại là tăng thêm nhiều phần muốn tìm tòi, nghiên cứu.Cố Dĩ Hiên nghe qua cuộc đối thoại giữa hai người đàn ông nhưng cô cũng không cho là thật, đối với thân phận và địa vị của cô, chẳng có lý nào lại được Tống Giang Thần để ý đến cả.
Cô cảm thấy vẫn còn có rất nhiều những cô gái khác xinh đẹp hơn cô đang ở đây, nếu như Tống Giang Thần muốn cô gái nào ở đây thì chắc hẳn bọn họ cũng đều sẵn lòng dâng hiến cho anh.
Cho nên bản thân Cố Dĩ Hiên cũng không hề ảo tưởng vị trí của mình trong lòng Tống Giang Thần, cũng không hề cho rằng bản thân mình thực sự được Tống Giang Thần coi trọng.Một lát sau thì Tống Giang Thần cùng với Tống Đình Khải đã quay sang vị trí mấy vị "chủ đầu tư" khác để chúc rượu bọn họ, dường như những người kia đều là đồng nghiệp cùng với đối tác làm ăn của Tống Giang Thần.
Cố Dĩ Hiên nghe bọn họ nói chuyện thì đoán chừng như vậy, cô nghe thấy bọn họ nói gì về dự án đường sắt, rồi tại tới mặt hàng sản phẩm tiêu dùng gia đình gì đó, sau đó còn có thêm một số từ ngữ "chuyên ngành" của bọn họ.
Cố Dĩ Hiên nghe không hiểu lắm, cô chỉ nghĩ là "Bọn họ không phải là chủ đầu tư dự án phim điện ảnh lần này sao, tại sao lại có cảm giác không giống lắm".Có mấy vị "chủ đầu tư" lúc đầu đã nhìn trúng Cố Dĩ Hiên, một vị trong số đó thấy cô không chủ động tiếp rượu các vị khách thì mới hô gọi cô sang phía bọn họ, Cố Dĩ Hiên nghe thấy thế thì đành ngoan ngoãn đi qua.
Người đàn ông gọi Cố Dĩ Hiên lại đến chính là giám đốc quy hoạch và điều chỉnh tình trạng giao thông trong thành phố, tên là Đặng Siêu.
Cố Dĩ Hiên ngại ngùng mà nâng ly rượu lên chúc ông ta, sau cùng Đặng Siêu còn có “ý tốt” nhắc nhở bảo Cố Dĩ Hiên đi chúc rượu từng vị khách quý ở đây..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...