The Vampire Princess [np, Nữ Công, H]

- Lu... Ta... khó chịu... chỗ này...!

Một lớp sương mỏng phủ lên đôi mắt xanh ngọc ngà, cô bé hai má ửng đỏ, hơi thở run rẩy thốt không nên lời, hướng chàng trai với vẻ mặt dường như là đang cầu cứu.

- ... M- Mia... chuyện đó... cái đó... tôi cũng không biết phải làm thế nào mà...!

Ở giữa hai chân của cô bé, hôm nay lại đột ngột mọc ra một loại bộ phận vốn chỉ nên xuất hiện trên người của nam nhân.

Louise tưởng như mình sắp xụi lơ ngay tại đây mất.

Có ai đó hãy nói cho hắn biết, tình huống này rốt cuộc là như thế nào có được không?

.
.
.

- Mia! Tới giờ đi tắm rồi đấy!

Nghe thấy tiếng gọi, bé con dời mắt ra khỏi cuốn sách tranh và đi đến chỗ của Louise đang đứng ở trước cửa phòng tắm.

- Nào, giơ hai tay lên nào!

Cô bé nghe theo lời chàng trai mà giơ cao hai cánh tay lên để hắn cởi váy cho cô.

Louise và Mia cùng bước vào phòng tắm. Dưới vòi hoa sen có đặt hai chiếc ghế thấp, và ở sát tường là bồn tắm đã được lấp đầy bởi nước nóng.

Mia không có kí ức, thế nên cô cũng không biết tự mình tắm rửa như thế nào. Và Louise chính là đã phải giúp cô tắm rửa từ những ngày đầu tiên chung sống. Mới ban đầu thì hắn còn vừa tắm cho cô mà tay vừa run lẩy bẩy, mắt thì chẳng biết nên đặt ở đâu mới đúng, lại còn sau đó Mia cứ phải đòi hắn cùng tắm chung với mình mới chịu. Nhưng hiện tại, hắn đã quen thuộc với chuyện này, và việc tắm chung với cô đã trở thành một nếp sống thường nhật không thể thiếu.


Trông thấy Mia hoàn toàn thả lỏng người khi được hắn gội đầu, Louise vẫn không nhịn được mà phì cười.

- Em đúng là rất tận hưởng chuyện này nhỉ?

- Ừm! Vì Lu chạm vào tóc... rất dễ chịu...

Mỗi khi cô bé thực lòng cảm thấy vui vẻ, cơ thể của cô sẽ trở nên thư giãn, hai mắt nhắm híp lại, hai chân đung đưa và những tiếng ngâm nga cao hứng sẽ phát ra từ trong cổ họng, rất khác so với một Mia lúc bình thường sẽ chẳng biểu lộ bất cứ cảm xúc vui buồn gì. Cô cư xử hệt như trẻ con như vậy cũng khiến cho Louise cảm thấy ấm áp ở trong lòng.

Louise xả sạch hết dầu gội bám trên tóc Mia và nhấn vòi lấy sữa tắm ra lòng bàn tay mình.

Mặc dù đã quen với việc làm sạch cơ thể của cô, nhưng Louise vẫn chỉ cho phép tầm mắt của mình rơi trên lưng cô ấy, vì dù sao, cô ấy cũng chẳng phải là một đứa trẻ thật sự.

- Ừm... Mia, sau này... tôi chỉ có thể giúp em gội đầu thôi, còn cơ thể của em, em có thể tự lo được chứ?

Dù có hơi khó để nhận ra, nhưng so với mấy tháng trước, Mia đã cao hơn một tí, tóc cũng dài hơn, và... hắn cũng chỉ mới phát hiện ra lúc nãy khi cởi đồ cho cô thôi, nhưng phần ngực của cô ấy cũng đã nhú lên nhiều hơn rồi.

Mặc dù quá trình diễn ra khá chậm, nhưng không còn nghi ngờ gì, Mia thật sự đang dần dần hồi phục, và một ngày nào đó sẽ trở về với nguyên dạng của mình.

Cuộc sống yên bình chỉ có hắn và cô này... rồi sẽ đi đến kết thúc. Cô ấy sẽ trở về nơi cô vốn thuộc về, nhưng còn hắn... đã chẳng còn biết mình nên đi về đâu—

- Không được!

- ... Hửm?

- Lu phải... tiếp tục...!


- ...

Hửm??

- Ý... ý em là... tôi phải tiếp tục tắm cho em sao? Không nên như vậy đâu Mia, em là con gái—

- Tay của Lu... thoải mái...! Muốn... được Lu chạm vào...!

Cô đột nhiên quay phắt lại, cầm lấy cổ tay hắn dứt khoát áp lên ngực mình, vẻ mặt mười phần nghiêm túc. Louise chỉ kịp kêu toáng lên một tiếng, mắt vội đảo sang một bên khác và cố gắng giật tay ra khỏi người cô theo phản xạ

- E-Em, em làm cái gì thế?!!

- Lu...? Hôm nay Lu lạ lắm... Mọi khi Lu vẫn luôn chạm vào ta như thế này... Lu... ghét bỏ ta rồi ư...?

Giọng nói mang theo sự uỷ khuất ấy khiến cho Louise tưởng như chính mình mới là kẻ tội đồ.

- Không có! Sao tôi lại có thể ghét bỏ em...! Mia, tôi—

- Vậy thì... Lu... phải giúp ta...!

Cô bé lại không cảnh báo trước mà cầm tay hắn kéo xuống phía dưới. Hắn có thể đoán được là tay mình sắp sửa chạm vào nơi nào của cô. Cũng chẳng phải là lần đầu tiên Louise sờ tới chỗ đó khi hắn lúc nào cũng phải tắm rửa cho cô sạch sẽ mọi ngóc nghách trên người. Nhưng hôm nay hắn đã nhận ra cơ thể của Mia đang tiến vào trạng thái dậy thì, sắp trở thành thiếu nữ rồi. Mọi chuyện không thể so sánh với khi trước, lúc Mia có thể được coi là một đứa trẻ mà đối xử nữa.

Louise vẫn giữ mãi trạng thái ngoảnh mặt né tránh để không nhìn thấy những nơi nhạy cảm của Mia, nên khi bàn tay của hắn chạm vào một vật thể hình trụ có chút cứng rắn và hơi âm ấm khiến hắn liên tưởng tới việc chính mình cũng có một thứ tương tự như vậy, não hắn bất chợt ngưng hoạt động trong 5 giây.

Đến khi trong đầu đã mơ hồ có được câu trả lời mà bản thân không có chút mong muốn điều đó là sự thật nào, Louise chậm rãi quay đầu lại đối mặt với Mia. Ánh mắt sợ sệt nhìn xuống, và lúc nhìn lên, hắn như đã trở thành người mất hồn.


Cô ấy... là nữ mà, đúng không?

.
.
.

- Lu... Ta... khó chịu... chỗ này...!

Trở về với thực tại. Khi đối diện với cặp mắt lưng tròng phiếm đỏ mang theo dục vọng của Mia, cổ họng hắn như có tảng đá chèn ngang, có nuốt nuốt bọt bao nhiêu lần cũng không thể giúp hắn thốt ra được một câu nào, dù chỉ là kêu lên một tiếng cảm thán.

Louise không hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

Dĩ nhiên, với một cựu-đại-thiên-thần đã 1000 năm tuổi như hắn mà nói, những chuyện phản ứng sinh lí của cơ thể này hắn có biết qua, chưa kể chính bản thân mình cũng đã trải qua việc cương cứng đó khi nảy sinh ham muốn lúc bị cô ấy hút máu nhiều tháng về trước. Nhưng đây là phản ứng của nam giới. Bất kể là chủng loài nào, đã là nam giới thì sẽ có cái thứ kia. Nhưng nữ giới thì khác, nữ giới là bên tiếp nhận cái thứ kia của nam giới, nên đáng lí ra không thể xuất hiện cái thứ kia ở trên người chứ?!

Hoặc, chỉ đơn giản là do kiến thức của hắn về chủng loài của cô quá hạn hẹp.

Hắn muốn lên tiếng hỏi để xác nhận, nhưng Mia còn chẳng nhớ bất cứ điều gì, hắn có thể hỏi ai khác được chứ?

Quan trọng hơn, cô ấy đang muốn hắn giúp.

Thực xin lỗi. Về phương diện kia, hắn chính là không hề có một chút kinh nghiệm nào!

Nhưng hắn cũng không nỡ để cho cô ấy phải chịu khổ với thứ đó đang dựng đứng như vậy. Cùng là những người có thứ đó, hắn biết để như vậy là đau lắm.

Và thế là, mặc dù vẫn rất dè dặt, nhưng Louise vẫn quyết định đối mặt trực diện với Mia và cậu nhỏ của cô ấy.

Không sao Louise, mày đã là bảo mẫu của cô ấy cũng lâu rồi, chút chuyện vặt vãnh thế này hẳn là không thành vấn đề với mày mới đúng!

- Tôi, tôi nên làm thế nào đây...?


Trời ạ, mới vô đã trực tiếp đi một nước vào lòng đất rồi. Ai lại đi hỏi một đứa trẻ ngây thơ trong sáng cách để th* d*m cơ chứ. Giá mà có cái lỗ ở đây, hắn sẽ không do dự gì mà chui đầu xuống luôn.

Quả nhiên, Mia cũng trở nên lúng túng trước câu hỏi của Louise. Lực đạo cô nắm ở cổ tay hắn càng trở nên chặt hơn, như thể xem hắn là một cọng rơm cứu mạng, chỉ cần buông tay là hắn sẽ rời đi mất.

- Ta... ta không biết! Nhưng, nhưng tay của Lu... rất thoải mái! Nên Lu... chạm vào ta đi...!

- ...

Cái này... không thể tính là lolicon đâu chứ hả?

Một lần nữa, Louise phải tự nhắc nhở bản thân rằng mình đã không còn tôn thờ thượng đế, hắn không thể ngẩng đầu nhìn trời xin được xá tội nữa.

- ... V-vậy... tôi sẽ cố gắng...

Phòng tắm nhỏ được lấp đầy bởi hơi nước nóng mờ ảo, khiến cho thân nhiệt của bất kì ai bước vào đây cũng trở nên cao hơn bình thường. Hay là... thực ra là vì một lí do nào khác?

- Trước tiên... em hãy xoay lưng lại với tôi, và ngồi xuống ghế đi.

Trước mặt chỉ là mái tóc đen dài ướt đẫm phủ lên tấm lưng nhỏ bé, Louise cảm giác mình có thêm dũng khí để làm ra loại chuyện xấu hổ kia.

Hắn ngồi ở phía sau, cánh tay duỗi ra và định vị đến nơi đó của cô. Ngón tay hắn càng tiếp cận lại gần thì càng run. Nhưng vừa mới chạm vào một cái thì hắn lại bất giác rụt về. Dù chỉ là một cái chạm nhẹ như bướm đậu rồi bay, thế nhưng hắn đã có thể cảm nhận được cô ấy cứng và nóng đến nhường nào.

Không lẽ... trước kia khi hắn vì cô mà cương lên... của hắn cũng đã trở nên giống như vậy ư?

Đỉnh đầu của Louise dường như có bốc ra một ngọn khói.

- Ưm..!

- A! X-xin lỗi! Tôi... tôi làm em đau sao?!

Lần đầu tiên nhìn thấy phản ứng này của Mia, Louise không khỏi hoảng hốt. Hắn cũng chưa từng tự mình làm bao giờ, không thể trách hắn không biết được như thế nào thì đau mà như thế nào thì thoải mái nha!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận