Thê Tử Lưu Manh Của Ma Đế: Tuyệt Sắc Ngự Thú Sư


Liên Thanh nhanh chóng đi vòng vào con hẻm nhỏ rồi trực tiếp tiến vào căn phòng rách nát mà Mạch Á Nam sắp xếp cho bọn nhỏ ở.Nàng không cẩn thận để lộ ra vẻ rét lạnh ở đáy mắt rồi liếc nhìn đám hài tử đang chơi ở khu đất trống chỉ rộng có mấy mét vuông, bọn trẻ đều bị Liên Thanh dọa sợ.Bọn nhỏ sợ hãi hét to làm kinh động Mạch Á Nam đang ở trong phòng, nàng hoảng loạn chạy ra ngoài, đầu tiên là bảo về đám hài tử ở phía sau rồi mới nhìn về phía người tới đây.Lúc Mạch Á Nam nhìn thấy Liên Thanh thì hơi an tâm đề cao giọng, oán trách nói: “Sao ngươi vừa đến là liền dọa bọn nhỏ sợ vậy!”“Vừa rồi có người theo dõi ta!” Gương mặt Liên Thanh trở nên nhu hòa, ý muốn ngăn chặn vẻ khát máu trên người.Nếu không phải tu vi mấy người kia đều cao hơn nàng thì nàng nhất định sẽ giết chết đám người dám theo dõi mình!Nhưng Liên Thanh cũng không phải là người ngu xuẩn không biết tự lượng sức mình, nàng sẽ không náo loạn đánh nhau với kẻ địch trên đường mà không nắm chắc phần thắng.Mạch Á Nam nghe Liên Thanh nói xong thì nhăn mày hỏi: “Người ttheo dõi ngươi có phát hiện ra nơi này không?”“Không có, ta bỏ bọn họ lại phía sau rồi.” Liên Thanh đưa mấy cái túi trong tay ra.Trước khi phát hiện mình bị theo dõi Liên Thanh đã đến cửa hàng đồ khô mua không ít đồ ăn vặt.

Trong phòng là một đám hài tử, trước khi được bọn nhỏ đón nhận, Liên Thanh muốn mua một ít đồ đến lấy lòng bọn nhóc.Mắt bọn nhỏ đều sáng lên, ánh mắt để lộ vẻ khát khao muốn được ăn.Hiếm khi Liên Thanh nhếch môi cười nói: “Tất cả đều có phần, các ngươi tự mình chia nhau ăn đi.”Mạch Á Nam nhìn chằm chằm hành động kỳ quái của Liên Thanh, tiến lên kéo Liên Thanh qua rồi thấp giọng dò hỏi: “Ngươi không bỏ độc vào đó chứ?”“Ở trong lòng ngươi ta là loại người này sao? Ta có việc muốn nói với ngươi, chúng ta vào nhà.” Liên Thanh đưa đồ ăn trong tay cho một trong số những hài tử đó rồi liền kéo Mạch Á Nam vào phòng của nàng ta.Từ trước đến nay Liên Thanh là người không vòng vo, sau khi vào phòng thì liền mở miệng hỏi: “Ngươi nghĩ thế nào rồi?”“Nghĩ cái gì?” Mạch Á Nam ngồi trên giường, nghi hoặc nhìn Liên Thanh.Liên Thanh mím môi liếc nhìn Mạch Á Nam một cái, sau đó mở đôi môi mỏng ra nói: “Ta muốn bồi dưỡng đám hài tử kia, ngươi nghĩ như thế nào rồi?”“Ngươi nói chuyện này hả?” Mạch Á Nam nâng cao âm điệu, ngay sau đó nghiêm túc nhìn chằm chằm Liên Thanh: “Ngươi muốn bồi dưỡng bọn họ để làm cái gì?”“Thành lập một tổ chức!” Liên Thanh thẳng thắn nói.Mạch Á Nam giật mình mở miệng, một lát sau mới phản ứng lại.


“Vì sao ngươi muốn thành lập tổ chức?”“Vì muốn trở nên cường đại.

Ta là người có dã tâm, không giống ngươi!” Liên Thanh nhẹ nhàng liếc Mạch Á Nam.Mạch Á Nam chu môi nhưng không hề phản bác lời Liên Thanh nói.“Ngươi có thể bảo đảm bọn họ an toàn không?” Mạch Á Nam luôn lo lắng cho an nguy của đám hài tử kia.Liên Thanh hoài nghi Mạch Á Nam thật sự là một kẻ đầu gỗ, nhưng để có được đám hài tử kia nên đành phải kiên nhẫn giải thích: “Ta sẽ bồi dưỡng bọn chúng, trước khi bọn chúng trở nên mạnh mẽ thì sẽ không để bọn chúng làm bất cứ chuyện gì nguy hiểm.”“…Vậy không phải vẫn có nguy hiểm sao.” Mạch Á Nam nói thầm một tiếng.


Chỉ cần là chuyện tạo nên uy hiếp đối với bọn nhỏ thì nàng đều sẽ không cho phép.Liên Thanh tàn nhẫn trừng mắt nhìn Mạch Á Nam, đột nhiên xoay người mở cửa phòng đi ra ngoài.Mạch Á Nam thấy Liên Thanh xúc động như thế thì vội vàng bật dậy từ trên giường rồi đuổi theo Liên Thanh.Một đám hài tử đang ngồi trên khu đất trống nhỏ thấy Liên Thanh tỷ tỷ đi ra thì lập tức đồng thanh nói cảm ơn: “Cảm ơn tỷ tỷ, mấy thứ này đều rất ngon, chúng ta chưa từng ăn qua!”Mạch Á Nam đi theo sau lưng Liên Thanh nên tất nhiên cũng nghe được lời bọn nhỏ nói.

Đúng là nàng không thể cho bọn nhỏ một cuộc sống tốt được…….


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui