Thê Tử Lưu Manh Của Ma Đế: Tuyệt Sắc Ngự Thú Sư


Liên Thanh nhận thấy chung quanh có một luồng võ lực cực kỳ cường đại đang dao động thì cũng biết người đó cố ý tiết lộ tu vi của mình!Nhìn về phía cửa ra vào của căn phòng tối trong đan dược phường, Liên Thanh khẳng định vị cường giả có tu vi cực cao kia đang ở bên trong!“Cô nương!” Rèm cửa bị kéo lên, người đi ra là một nam nhân trung niên mặt đầy gian xảo.Không phải hắn, Liên Thanh thăm dò ra thực lực của đối phương, hắn cũng là võ tu giả tầng thứ tư.

“Ngươi là chưởng quầy của đan dược phường này sao?”Chưởng quầy vội vàng cúi đầu khom lưng nói: “Đúng vậy, cô nương, xin hỏi luyện đan sư luyện chế ra hai loại đan dược này là vị tôn giả nào?”Liên Thanh hơi chau mày: “Không thể nói!”“A…” Ánh mắt chưởng quầy có hơi bất mãn, nghĩ thầm chỉ là một tiểu nha đầu cũng dám không cho mình mặt mũi ư? Hắn không cảm nhận được võ lực dao động trên người nha đầu này, chắc cũng không phải là võ tu giả.Liên Thanh đoán được suy nghĩ của chưởng quầy, hắn đúng là kẻ mắt chó hám danh lợi hạ thấp người.“Đan dược này ngươi muốn mua thì mua, không mua thì trả lại cho ta!” Cũng không chỉ có Thiên Cơ Môn là đan dược phường, Liên Thanh hoàn toàn có thể lấy lại đồ rồi bỏ đi.Ánh mắt chưởng quầy chợt lóe sáng, nhanh chóng giữ Liên Thanh ở lại: “Cô nương đừng nóng giận, nếu ngươi không chịu nói thì có lẽ do vị tôn giả phía sau không muốn lộ thân phận của mình đúng không?”“Hừ ~!” Liên Thanh khẽ hừ một tiếng,“Nói cho nàng biết, chỉ cần sau này còn có đan dược muốn bán thì cứ mang tới Thiên Cơ Môn, Thiên Cơ Môn nhất định sẽ cho nàng một cái giá hợp lý!” Bên tai chưởng quầy vang lên giọng nói của vị ngồi trong căn phòng tối kia.Chưởng quầy hiểu liền cười nịnh hót Liên Thanh: “Cô nương, tiệm chúng ta muốn thu mua đan dược mà ngươi có, nếu sau này còn có đan dược muốn bán thì cứ mang tới Thiên Cơ Môn chúng ta, Thiên Cơ Môn chắc chắn cho ngươi một cái giá vừa lòng nhất!”Liên Thanh nghe xong thì mặt vẫn vô cảm, không có bất cứ thái độ vui mừng gì.


Nếu những người khác được Thiên Cơ Môn nói câu này thì tám phần sẽ vui mừng muốn chết, nhưng mà Liên Thanh lại không biết địa vị của Thiên Cơ Môn ở Thánh Quỳnh đại lục.“Cô nương, lần này ngươi đưa tới tám mươi viên đan dược, đều là nhị phẩm, Thiên Cơ Môn chúng ta trả một viên năm lượng hoàng kim!” Chưởng quầy đã sớm chuẩn bị tiền xong nên liền đưa một túi hoàng kim tới trước mặt Liên Thanh.Tuy trong lòng Liên Thanh kinh ngạc vì đan dược nhị phẩm có thể bán được năm lượng hoàng kim, nhưng ngoài mặt lại vẫn bình tĩnh nhận lấy túi tiền chưởng quầy đưa tới.

Thật nặng, bên trong toàn là hoàng kim!“Cảm ơn.” Sau khi giao dịch thành công, Liên Thanh bình tĩnh nói cảm tạ.Chưởng quầy tỏ vẻ thụ sủng nhược kinh, cười ha ha nói: “Mong cô nương thường xuyên lui tới!”Liên Thanh cất túi tiền xong liền rời khỏi đan dược phường, ngay sau khi nàng rời đi thì bạch y nam tử liền bước ra khỏi căn phòng tối.Bạch y nam tử nhìn chằm chằm bóng lưng Liên Thanh rời đi rồi đứng ở chỗ tối hạ lệnh: “Đuổi theo nàng ta.”“Dạ! Môn chủ!”.


Mấy bóng người màu trắng bay ‘ vèo vèo vèo ’ ra khỏi đan dược phường, cẩn thận đi theo sau lưng Liên Thanh.Liên Thanh đứng trước khu phế viện của Mạch Á Nam mới nhận thấy có người theo dõi mình.

Nàng tập trung linh hồn lực vào một cây dương xỉ bên đường rồi hỏi: “Dương xỉ, có phải có người theo dõi ta đúng không?”“Đúng vậy, tiểu cô nương, sau lưng ngươi có bốn gã loài người mặc bạch y.” Khi linh hồn lực tập trung vào cơ thể to lớn của cây dương xỉ thì nó lập tức mở miệng bẩm báo với Liên Thanh.Liên Thanh híp đôi mắt đẹp rồi liếc nhìn về chỗ tối.“Không xong, bị phát hiện!” Tên dẫn đầu lập tức biến mất khỏi chỗ ẩn thân, khi bọn hắn nhìn lại về phía chỗ Liên Thanh đứng thì bóng dáng nàng đã biến mất..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui